Chương 55: Vu oan giá họa (trung)

Lại nói đến Hiếu Trang, Tô ma ma, Não Đại, Sách Ni và tam mệnh đại thần đi vào đại sảnh cung Khôn Ninh. Bảy người nhìn thấy Nữ Thần Y đang quỳ ở giữa sảnh phòng.

Tô ma ma dìu Hiếu Trang đến ngồi trên chiếc ghế phủ tấm vải thêu hình đầu rồng. Hiếu Trang mời Não Đại, Sách Ni ngồi vào hai chiếc ghế bên phải, tam mệnh đại thần ngồi vào mấy cái ghế bên trái. Nữ Thần Y còn chưa biết nàng phạm phải tội gì mà đang ngủ trong viện thái y thì bị dựng dậy và giải đến đây, Át Tất Long đã đứng lên khỏi ghế, bước lại đi vòng quanh nàng. Họ Át vừa nhìn nàng từ đầu xuống chân vừa nói:

-Mi khôn hồn hãy tự thú, không chừng sẽ được chết toàn thây, đừng để phải bị tra hình mi mới chịu khai.

Lời Át Tất Long khiến Sách Ni đâm bực nhưng vẫn từ tốn nói:

-Át đại nhân, bây giờ chỉ có vật chứng, còn nhân chứng vẫn chưa tìm ra, ngài đừng hấp tấp định tội cô ta.

Nữ Thần Y không hiểu hai người đàn ông đang nói gì. Lúc nãy nàng đang ngủ thì bị bọn đại nội thị vệ xông vào phòng lôi đến đây.

Át Tất Long nghe Sách Ni nói, ném cho Nữ Thần Y một tia nhìn khinh miệt. Át Tất Long hừ lớn một tiếng, sau đó chẳng nói chẳng rằng, trở về chỗ ngồi.

Tô Khắc Táp Cáp nói với Hiếu Trang:

-Theo hạ thần thì ả không thật lòng trị bệnh cho hoàng thượng, cứu chữa không ra hồn thế kia nên đã bao ngày mà đôi mắt hoàng thượng còn chưa tháo băng. Cho nên hình rơm đó chính là do ả để trong thư phòng cung Càn Thanh.

-Hạ thần cũng đồng ý với Tô đại nhân - Át Tất Long gật đầu, nói – Vụ này chẳng phải ả bị vu oan giá họa, thái hoàng thái hậu không cần điều tra. Ở chốn cung đình thì tội yểm bùa là một trong những trọng tội không thể dung thứ, theo thần ngay bây giờ thái hoàng thái hậu hãy đem ả ra ngũ mã phanh thây, hay tùng xẻo trước mặt mọi người để làm gương!

Bấy giờ Nữ Thần Y mới hiểu chuyện gì đang xảy ra với nàng, còn đang sững sờ, Não Đại lên tiếng:

- Át đại nhân, Tô đại nhân, hai ông nhiều lời quá rồi đó. Có phải tội của cô ấy hay không thái hoàng thái hậu là người quyết định, không tới phiên hai ông.

Tô ma ma đứng sau Hiếu Trang, cũng thấy từ khi vào phòng Hiếu Trang nói thì ít mà Át Tất Long và Tô Khắc Táp Cáp thì lại nói quá nhiều. Tô ma ma rất chướng tai gai mắt cái cảnh tam mệnh đại thần phô trương oai lực và tiềm lực để thị uy, nói:



-Thưa thái hoàng thái hậu, chẳng phải hôm qua thái y của chúng ta kiểm tra mạch tượng hoàng thượng đã nói sức khỏe ngài đang có khởi sắc rồi ư? Chỉ là đôi mắt vẫn còn phải chờ cô ấy trị liệu thêm một thời gian.

Tô ma ma vừa nói xong, Ngao Bái hất hàm về phía Nữ Thần Y, nói:

- Theo lão phu thì ả chỉ muốn kéo dài thời gian để yểm bùa gϊếŧ chết hoàng thượng. Người đâu, mau mang hình rơm tới đây cho thái hoàng thái hậu xem.

Sắc mặt Hiếu Trang căng thẳng khi Tử Lan bước vào với một hình rơm gắn đầy những cây kim châm.

Tử Lan nói:

-Bẩm thái hoàng thái hậu, đại nội thị vệ thấy một nữ nhân mặc y phục hồng đi vào thư phòng cung Càn Thanh, nhưng vào trong đó thì không thấy người, tìm được con rối này.

Sách Ni nhìn hình nộm, nói:

-Theo hạ thần, nếu cô ấy có ác tâm chỉ cần hạ độc vào trong thuốc của hoàng thượng, không phải sẽ đơn giản hơn dùng đến con rối này à?

Hiếu Trang chưa trả lời Sách Ni, Tô Khắc Táp Cáp cười khẩy nói:

-Sách đại nhân, ông làm đến chức này mà có những suy nghĩ hết sức ngây thơ, chuyện hạ độc trong thuốc của hoàng thượng là bất khả thi, vì sao ư? Vì trước khi hoàng thượng dùng bất kỳ loại thuốc hay đồ ăn thức uống nào cũng đều có Ung công công thử qua.

Sách Ni im lặng. Tô ma ma nói:

- Xin thái hoàng thái hậu tra xét cho thật kỹ, nô tì thấy chuyện này có rất nhiều điểm nghi vấn, trong cung có vô số tì nữ mặc áo hồng, lẽ nào ai mặc áo hồng, đi đâu làm gì cũng là cô ấy hay sao?



Hiếu Trang vẫn giữ im lặng. Ngao Bái nói:

-Là ả chứ chẳng còn ai vào đây nữa.

Ngao Bái nói rồi quay sang Nữ Thần Y, quát:

-Tới nước này mà mi còn chưa muốn thừa nhận? Được, cứ coi như bọn đại nội thị vệ không bắt được quả tang người vận y phục hồng chính là mi, nhưng mi có thể chứng minh bản thân trong sạch? Lúc đại nội thị vệ phát hiện con rối, mi đang làm gì, có ai làm chứng?

Nữ Thần Y đưa mắt nhìn lớp kỳ bào màu hồng có thêu hoa trắng của nàng. Át Tất Long chờ một chút không nghe Nữ Thần Y trả lời, rời ghế, sấn tới trước mặt Nữ Thần Y, quát tháo ỏm tỏi cả đại sảnh:

-Sao hả? Ngao đại nhân đang hỏi, sao mi không trả lời? Không thể trả lời phải không?

Át Tất Long quát xong chờ thêm một chút nữa vẫn chẳng nghe Nữ Thần Y lên tiếng, quay sang Hiếu Trang, nói:

- Thái hoàng thái hậu, người thấy hay chưa? Ả làm sao mà có thể trả lời chúng ta.

Đoạn quay lại Nữ Thần Y, Át Tất Long gằn từng tiếng:

-Mi đúng là hàng vô liêm sỉ, cứ tưởng đẹp đẽ thế kia ngờ đâu lòng dạ dơ bẩn như con thú!

Át Tất Long chửi mắng một câu trọn vẹn, trở về ngồi xuống ghế. Sách Ni nói:

-Hạ thần vẫn thấy chúng ta vội vã định tội cô ấy như thế này chẳng ổn chút nào, thái hoàng thái hậu nghĩ thử mà xem, nửa đêm nửa hôm có người lẻn vô thư phòng của vua, vượt qua được trùng điệp các thị vệ lại là một cô nương không biết một chút võ công, có phải là vô lí lắm hay chăng?

Sách Ni dứt lời, Huyết Lan vào bẩm báo với Hiếu Trang rằng Tế Độ muốn vào thỉnh an buổi tối, đang chờ bên ngoài đại sảnh.