Chương 30: Bánh từ trên trời rơi xuống

"Keng, kiểm tra được năng lượng phù hợp, có hấp thu hay không?"

Đang lúc trả lời tin nhắn, nghe được gợi ý của hệ thống Cao Dương không hề suy nghĩ liền theo thói quen lựa chọn “Chắc chắn hấp thu”, mấy giây sau đó, trong đầu hắn lại vang lên âm thanh nhắc nhở của hệ thống một lần nữa.

"Keng, chúc mừng điểm số hệ thống của kí chủ + 12."

"Cái quái gì đây?"

Tin tức này vừa xuất hiện, tay Cao Dương đang gõ chữ trả lời tin nhắn lập tức dừng lại ngay tại chỗ, rồi sau đó hắn kiểm tra một lượt tin tức nhắc nhở của hệ thống, Cao Dương mới biết rõ là chuyện gì.

Sau khi biết được tình huống này, sắc mặt Cao Dương không khỏi có chút cổ quái, vốn là hắn còn đang suy nghĩ sau khi tìm hiểu tài liệu mà [Tiểu lang quân thành thực đáng tin] gửi tới, buổi tối liền tìm một chỗ đi quét mấy đợt quỷ vật kiếm chút điểm số hệ thống.

Làm sao biết đi tới đi lui, điểm số hệ thống liền tự động đưa tới cửa, sau đó tầm mắt hắn quét qua xung quanh một vòng, cuối cùng đặt vào một khu dân cư ở cách đó không xa.

Nhìn vào âm khí bao phủ xung quanh khu dân cư này, Cao Dương suy đoán vừa nãy hệ thống kiểm tra được năng lượng chỉ sợ là từ bên trong khu dân cư này truyền ra, hơn nữa là mười hai điểm số hệ thống a!

Người bên trong khu này giải quyết được quỷ vật cấp bậc, chỉ sợ rất có thể là cấp bốn, thậm chí là cấp năm quỷ vật, Cao Dương không nghĩ tới đang đi trên đường lại có bánh trên trời rơi xuống.

Có nhiều điểm số hệ thống như vậy, chẳng những đủ cho mình cường hóa ra tầng thứ hai 《 Thần Tượng Trấn Ngục Kính 》, còn dư lại mười mấy điểm số hệ thống, đơn giản là quá đẹp mà.

Sau đó, Cao Dương không suy nghĩ thêm nhiều, sau khi liếc mắt nhìn khu dân cư ở phía xa liền hào hứng vội vàng bước nhanh về nhà.

Cũng là sau khi Cao Dương vừa mới rời đi không lâu, vài người liền từ bên trong tòa nhà lúc nãy rời đi, hơn nữa mấy người này ăn mặc trang phục đều khác nhau, còn có một người mặc trang phục của Đạo Sĩ.

Sau khi từ trong tòa nhà đi ra, một người đàn ông có vóc người vạm vỡ rắn chắc hùng hùng hổ hỏ nói: “Cái quái gì, hành hạ chúng ta nhiều ngày như vậy, kết quả gϊếŧ cái con Quỷ Không Đầu cấp bậc Hung Linh này ngay cả Quỷ Châu cũng không có?"

Lúc này người Đạo Sĩ đứng ở bên cạnh nói: "Ngươi coi như còn tốt, vì đuổi được con Quỷ Không Đầu bị trọng thương này chấm dứt hậu hoạn, lão đạo ta tốn không biết bao nhiêu tài liệu vào trong, mới vừa đánh nhau lúc nãy thậm chí còn bị thương, kết quả cọng lông cũng không mò được một cây, lần này có thể thật là mất hết vốn liếng."

"Lại nói, mới vừa rồi lúc Quỷ Không Đầu chết ở trong Quỷ Linh không gian, ta rõ ràng nhìn thấy Quỷ Châu, làm sao lại bỗng nhiên hóa thành âm khí tiêu tán mất tăm?"

……………….

Nếu như lúc này Cao Dương ở chỗ này, nhất đi có thể từ trên người của đám người này cảm nhận được oán khí ngút trời, nếu bọn họ biết được tình huống như vậy xuất hiện hoàn toàn bởi vì Cao Dương bỗng nhiên cắm vào một cước cuối cùng hái được đào, đoán chừng không biết sẽ tức thành bộ dáng gì a!

Sau khi nhanh chóng trở lại nhà mình, Cao Dương trực tiếp mang tới chồng sách ném lên trên ghế salon, sau đó hắn móc ra mấy lọ Hối Nguyên Thận Bảo còn dư lần trước.

Chờ đến sau khi tiêu tốn 6 điểm số hệ thống cường hóa xong ba lọ, hắn mới móc ra quyển 《 Thần Tượng Trấn Ngục Kính 》(giả) lấy từ KTX, sau đó nói với hệ thống: "Hệ thống, cường hóa tầng thứ hai 《 Thần Tượng Trấn Ngục Kính 》cho ta."

Thanh âm vừa dứt, điểm số hệ thống Cao Dương vừa mới nhận được còn không có ấm tay cứ thế bị giảm đi 10 điểm, cùng lúc đó, luồng kim quang càng mạnh hơn so với lúc trước từ trong tay Cao Dương xông ra, sau đó bao trùm lên trên quyển bí tịch (giả).

Rất nhanh, chữ viết trong quyển bí tịch lần nữa lại hóa thành kim quang tràn vào trong đầu Cao Dương, nhận ra được màn này, Cao Dương liền vội vàng đổ ra mấy viên thuốc nuốt xuống.

Trong nháy mắt chữ viết tràn vào trong đầu, Cao Dương đã phúc chí tâm linh* dựa theo chữ viết trong đầu mà tu luyện.

*Phúc chí tâm linh: vận may tới thì trong lòng cũng sáng dạ

Trong khi đứng yên bất động, trên người Cao Dương lúc này thậm chí có tiếng “ào ào” giống như là âm thanh sông lớn cuộn trào, đó là tiếng vang lúc khí huyết tích tụ trong cơ thể hắn.

Trong lúc công pháp đang điên cuồng vận chuyển thì dược liệu cũng theo đó mà không ngừng tiêu hao sau đó tụ vào bên trong người Cao Dương, trong toàn bộ quá trình, từng tế bào trong thân thể hắn không ngừng được rót vào năng lương, ở trong cảm giác của Cao Dương, những tế bào này thậm chí còn mơ hồ phát a ánh sáng lộng lẫy màu vàng kim.

Tầng thứ hai 《 Thần Tượng Trấn Ngục Kính 》 chính là lấy bản thân làm chủ, phương pháp tu luyện là khiến cho tế bào toàn thân hoàn toàn kết nối với nhau ngưng tụ thành một tòa Địa Ngục Dung Lô.

Một khi thành công, bản thân Cao Dương liền có thể tự thôn phệ và luyện hóa bất kỳ nguồn năng lượng nào, sau đó chuyển hóa thành sinh mệnh bản nguyên của mình nuôi dưỡng bản thân.

Ước chừng nửa giờ sau, động tĩnh trong người Cao Dương mới chậm rãi yên tĩnh trở lại, mà sau khi công pháp ngừng vận chuyển, chân khí toàn bộ trở về trong đan điền, Cao Dương mới thở một hơi nhẹ nhõm thật dài.

Có kinh nghiệm lần đầu tiên, mặc dù Cao Dương biết lần này tu luyện tiêu hao năng lượng không phải là ít, nhưng lại không có nghĩ đến là sẽ nhiều như thế, giống như bây giờ, trong lúc tu luyện Cao Dương hoàn toàn không thể ngừng việc cung cấp dược liệu.

Ngày xưa, một viên thuốc nhỏ có thể chịu được mấy phút, bây giờ tối đa cũng chỉ có thể chống đỡ nổi khoảng 10 giây thời gian mà thôi, vừa cắn thuốc vừa tu luyện, ngắn ngủi mấy phút liền quét sạch một lọ thuốc.

Sống qua lần tu luyện này, ba lọ thuốc Cao Dương vừa mới cường hóa ra giờ cũng chỉ còn lại mấy viên đáng thương, phải biết, đây mới là tầng thứ hai! Hắn cũng từ trên mạng điều tra được, cái công pháp chó má này có trọn vẹn chín tầng, cái này ‘Cmn’ tu luyện tới phía sau, ai còn có thể chịu được? Bán thận đều không đủ xài!

Bỗng nhiên, Cao Dương có chút hối hận khi tu luyện cái công pháp này, nhất định đây chính là một cái động không đáy a!

Chỉ có điều lúc Cao Dương mở ra bảng thuộc tính của mình, hết thảy các thứ tâm tình tiêu cực này nhất thời quét sạch sành sanh.