Chương 11: Từ 14-22 bị nhầm nội dung nhé

Chương 11: Cô độc

Trên sân thể dục đại học B, vô cùng náo nhiệt.

Sân thể dục của trường học đã được xây dựng thành một sân khấu hình nửa vòng tròn thật lớn, trên màn hình lớn sân khấu xuất hiện--- kỷ niệm một trăm năm thành lập trường, mời ngài cùng nhau chúc mừng.

Ánh đèn chuyển động được sắp xếp ở các góc, lúc bật đèn, ánh đèn đủ mọi màu sắc không ngừng xoay tròn chiếu xạ, cực kỳ huyễn khốc.

Trên sân thể dục rộng lớn cũng bắt đầu bố trí vị trí giáo lãnh đạo và các giáo viên.

Lãnh đạo giáo huấn ở mấy bài trước, còn có một ít khách nhân thân phận tôn quý và bạn cùng trường nổi tiếng cũng ngồi ở mấy bài trước.

Vị trí phía sau tiến hành phân tổ dựa theo từng viện, sau đó lại từ trong mỗi viện phân ra tới từng hệ.

Một loạt liên tiếp một loạt, trên ghế nhựa bằng plastic đều có tên của các vị giáo viên giáo thụ.

Còn về các sinh viên, thu thập ý kiến, mọi người đứng là được.

Không ít sinh viên trên sân thể dục vừa đi vừa thảo luận.

"Quả nhiên đây là kỷ niệm trăm năm thành lập trường, lại cố ý dựng ở sân thể dục. Ngày trước kỷ niệm ngày thành lập trường đều là ở trong đại sảnh báo cáo học thuật, vô cùng nhàm chán."

"Sao tôi lại cảm thấy đây giống như là sân khấu biểu diễn?"

"Nhiều đèn như vậy à? Là mời ngôi sao tới sao?"

"Nghe nói lần này còn có thầy Vương Ngọc Phong về đại học B giao lưu diễn thuyết."

"A, tuy rằng tôi rất thích và kính nể thầy Vương Ngọc Phong, ngày thường cũng thường xuyên lên lớp xem lớp kinh tế của thầy, nhưng sẽ không phải ngày kỷ niệm thành lập trường kế tiếp đều là những giáo thụ và thầy giáo này dốc lòng giáo dục chúng ta chứ... Trên đường đi tôi nhất định phải trốn đi."

"Chắc là không thể nào, bỏ vốn để tạo ra một sân khấu lớn như vậy, trước đó tôi còn thấy xã trưởng của Vũ Đạo xã tập luyện vũ đạo ở phòng khiêu vũ! Nhìn thật sự rất không tệ!"

"Xã trưởng của Vũ Đạo xã à! Tôi rất thích cô ấy, ngự tỷ trong ngự tỷ mà!"

"Nghe nói lần này toàn thể giáo viên của mỗi một khoa đều hợp tác ra một tiết mục biểu diễn."

"Thật à? Mẹ nó, cậu lấy được tin tức ở đâu vậy?"

"Không thấy mấy ngày nay phụ đạo viên của các cậu đều lén lút sao? Sau đó tôi tan học đã theo đuôi phụ đạo viên của chúng tôi, kết quả phát hiện cô ấy và mấy phụ đạo viên khác lại ở sau tiểu viện hẻo lánh luyện tập vũ đạo! Nhìn qua có vẻ còn là Hàn vũ."

"Vậy theo như lời cậu nói, vậy chẳng phải là giáo thụ Bách Ngưng của học viện Nhân Văn cũng sẽ lên sân khấu biểu diễn à?"

Trong đám người đang thảo luận nhất thời đột nhiên phát ra một tiếng thét chói tai:

"A a a a! Thật vậy sao?!!"

"Giáo thụ Bách Ngưng?!!!"

"A a a! Cũng nhảy Hàn vũ à?"

"Tôi không nói, cậu nghe được từ miệng ai là cô Bách sẽ nhảy Hàn vũ thế?"

Một nam sinh dội một chậu nước lạnh, nói:

"Thôi đừng nghĩ nữa, có lẽ cô Bách người ta căn bản là không tham gia đâu."

Một nữ sinh lại bổ sung nói:

"Các chị trong khoa triết học nói với tôi, gần đây cô Bách căn bản giống như ngày thường, vừa tan lớp liền biến mất không thấy bóng dáng tăm hơi, một lần gặp gần đây lại vẫn là ở WC vào tuần trước. Hơn nữa cô Bách cũng không tập luyện cùng với các thầy cô khác, cậu đừng suy nghĩ nữa, nếu như vì xem cô Bách mới tới tham gia kỷ niệm ngày thành lập trường, vậy nghỉ ngơi một chút là có thể đi rồi."

Mắt thường có thể thấy được nữ sinh này đang thất vọng:

"A--- Vậy thì tôi cũng không muốn tham gia."

"Tôi còn không bằng đi xem phim lộ diễn, buổi tối thứ bảy này, Phùng Minh vừa vặn xem phim lộ diễn ở phố bắc, vé cũng không đắt."

"Cứ như vậy tôi cũng không muốn tham gia, vốn dĩ tôi muốn tới để xem cô Bách Ngưng. Cho dù là thật sự mời ngôi sao cũng là loại ngôi sao ca nhạc thôi, tôi cũng không dám hứng thú."

Giờ phút này, trong sân trường học đang giao lưu.

Một nhân sĩ nặc danh xuất hiện.

Dưa Hấu Sương:

"Lúc này đây, kỷ niệm ngày thành lập trường, cô giáo Bách Ngưng của học viện Nhân Văn không tham gia, hơn nữa ngôi sao mà trường học mời đến đều là loại rất tào lao."

Dưa Leo Sương:

"A---- Cô Bách Ngưng không tới à? Tôi còn cố ý đến sân thể dục nhìn ghế dựa của khoa triết học nhân văn, lúc ấy có vị trí của cô Bách Ngưng tôi rất vui vẻ."

Mướp Hương Sương:

"Tôi còn không bằng đi thư viện."

Bí Đỏ Sương:

"Tôi còn không bằng trở về phòng ngủ ngủ ngon hơn."

Dưa Hami Sương:

"Tôi còn không bằng đi quán bar uống chút rượu, nói không chừng còn có thể gặp được em gái xinh đẹp nào đó."

"Tôi còn không bằng đi đến sân vận động kinh đô dạo một chút, không phải gần đây Lý Đề Âm đang chuẩn bị biểu diễn à? Nói không chừng còn có thể gặp được."

"Lý Đề Âm à! Bạn cùng phòng của tôi hôm trước động viên toàn bộ phòng ngủ của chúng tôi, giúp cô ấy đoạt vé, kết quả không lấy được một tấm, quả thực là không đến ba giây. Gần đây sân vận động kinh đô hoàn toàn là bị vây quanh ở một trạng thái, fan cũng quá nhiều."

"Quá khủng bố, đây là lực lượng đỉnh lưu à?"

"Hắc hắc hắc hắc, nếu như Lý Đề Âm tới tham gia ngày kỷ niệm thành lập trường của chúng ta thì tôi cũng coi như là phá đầu rồi!"

"Hay là đánh cược đi, Lý Đề Âm có tới không? Ăn no căng đi."

"Người ta trước đó còn mời Lý Đề Âm đến Hoa Thanh bên cạnh, cô ấy có tới chỗ chúng ta không?"

"Nhưng thật sự là quá đáng tiếc, thầy cô các khoa đều đang tập luyện Hàn Vũ, cô Bách của chúng ta lại không tới tham gia. Ô ô ô, mỹ nữ đều khiêm tốn như vậy sao?"

"Không thú vị, không đi không đi, các anh em đều về nhà tắm rửa ngủ đi!"

Giờ phút này, Diệp Chính Thanh đang yên lặng chú ý đến tất cả những điều này trên diễn đàn.

Mười phút sau.

"Cốc cốc cốc."

"Vào đi."

"Hiệu trưởng."

Không đến nửa tháng, đây là lần thứ năm Bách Ngưng đi vào văn phòng hiệu trưởng.

"Nói bao nhiêu lần rồi, không có người ngoài nói gọi đàn anh, không cần xa lạ như vậy."

"Đàn anh, anh tìm tôi có chuyện gì sao?"

Diệp Chính Thanh đưa điện thoại di động qua, Bách Ngưng đi ra phía trước, cầm lấy di động, thấy được phía trên đang nói chuyện phiếm.