Chương 31

******

Sỡ sĩ trước đó bọn Cách Nhĩ Tế tới Phi Nguyệt Tinh nhanh như vậy là bởi vì bọn họ lái quân hạm với tốc độ tối cao nhất, hiện giờ trên quân hạm có thêm Di Lạc, tất nhiên họ phải giảm tốc độ lại vì sợ Di Lạc cảm thấy không thoải mái khi chiến hạm bay quá nhanh.

Sau hai ngày hai đêm bay, chiến hạm đã đến gần thủ đô của trùng tộc, chỉ cần hơn năm tiếng nữa là sẽ hạ cánh.

Belenko nghĩ đến việc Di Lạc đã hỏi khi nào sẽ đến thủ đô, nên định báo cho cậu. Nhưng khi đến phòng bệnh của Di Lạc, anh thấy phòng trống rỗng, không thấy Di Lạc đâu.

Đúng lúc này, một bác sĩ đi ngang qua hành lang ngoài phòng bệnh, Belenko mặt lạnh hỏi: "Di Lạc đâu rồi?"

"Báo cáo tướng quân, vừa rồi phó tướng Đấu Địch đến, sau đó tiểu điện hạ Di Lạc đi theo anh ta rồi. Tôi hiện tại không biết họ đi đâu."

Nghe vậy, sắc mặt Belenko thay đổi. Vì quan hệ giữa anh và Đấu Địch cực kỳ tồi tệ, hai người không họ không ưa gì nhau. Đấu Địch là phó tướng vì đã thua Belenko trong cuộc tranh cử tướng quân.

Chẳng lẽ Đấu Địch không đánh lại anh trai, nên định bắt nạt em trai của anh là Di Lạc sao?

Nếu là người khác, Belenko sẽ không nghĩ vậy, nhưng anh từng nghe một tin đồn... Đấu Địch bị mắc chứng ghét trùng đực.

Nghĩ đến khả năng Di Lạc có thể bị Đấu Địch bắt nạt, Belenko lập tức giận dữ. Nếu Đấu Địch dám bắt nạt Di Lạc vì anh thì anh tuyệt đối không tha cho Đấu Địch.

Belenko tức giận quay người đi, bước chân mạnh mẽ như đang đi tìm kẻ thù.

******

Belenko rất nhanh đã tìm ra tung tích của Đấu Địch và Di Lạc, hiện tại họ đang ở khu vực giải trí trên quân hạm.

Belenko lập tức mặt đầy sát khí đi thẳng đến khu vực giải trí.

Để các quân nhân có thể giải trí trong thời gian nghỉ ngơi nên trên quân hạm của trùng tộc đều được trang bị khu vui chơi giải trí. Khu vui chơi được trang bị các trò chơi và thiết bị thể thao giải trí với đủ các loại sân bóng.

Lúc đầu khi đang đi tới, Belenko luôn lo lắng không yên sợ rằng Di Lạc sẽ bị Đấu Địch bắt nạt. Nhưng khi anh đứng ở cửa nhà thi đấu bóng rổ nhìn thấy cảnh tượng bên trong, lập tức mọi lo lắng căng thẳng đều tan biến chỉ còn lại có cảm giác bất lực.

Dưới rổ bóng, Đấu Địch cao ráo tóc xanh mắt đen đang ôm lấy Di Lạc, còn Di Lạc thì ôm một quả bóng rổ. Đấu Địch nhún chân nhẹ nhàng nhảy lên, ngay lập tức nhảy cao ngang với cái rổ bóng cao hơn ba mét. Với tư cách là một quân nhân, khả năng giữ thăng bằng trên không của anh ta cực kỳ mạnh mẽ, thậm chí đến mức có thể đợi Di Lạc trong vòng tay mình đặt quả bóng vào rổ một cách chắc chắn rồi mới ôm Di Lạc nhẹ nhàng rơi trở lại mặt đất.

Và ngay khi Di Lạc "vào rổ" thành công, các quân nhân đứng quanh sân bóng rổ lập tức vỗ tay và hò reo vang dội.

"Chúc mừng tiểu điện hạ ghi bàn thành công!"

"Tiểu điện hạ thật giỏi, đúng là vận động viên bóng rổ thiên bẩm!"

"Tiểu điện hạ có tài năng thể thao xuất sắc quá!"

"Cú ném bóng của tiểu điện hạ là cú ném bóng tuyệt nhất mà tôi từng thấy!"

...