Chương 6: Thuận bườm xuôi gió

Chương 6: Thuận Bườm xuôi gió

Sáng sớm Hà Kiến Minh đã đến phòng làm việc của mình là tầng cao nhất khu hành chính của Khách sạn Thịnh Cảnh. Anh giao cho thư ý cùng phòng nhân sự, phụ trách sắp xếp nơi làm việc cho hai nhân viên của công ty đối tác.

Đúng 8 giờ sáng toàn bộ nhân viên khu hành chính đã có mặt đầy đủ tại vị trí công việc của mình. Hôm nay, Giai Tuệ và Kiều Ny xuất phát tới phòng hành chính trước 10 phút để chờ sự sắp xếp của phòng nhân sự. Tuy đã ở đây làm việc với nhau được một tuần nhưng về căn bản các nàng vẫn cảm thấy rất mới lạ, vì chưa nắm bắt được phải tiếp quản những công việc như thế nào tại công ty mới này.

Đúng 8 giờ thư ký của Tổng giám đốc dẫn hai nàng đến đúng vị trí sẽ làm việc của mình trong thời gian tới. Sự có mặt của hai cô nàng tuy khơi dậy sự tò mò của một số nhân viên, nhưng các nàng cũng nhanh chóng hòa hợp với không khí làm việc nơi đây sau khi làm quen với các bộ phận.

Hai nàng tiếp nhận công việc thuộc lĩnh vực mình phụ trách, nhanh chóng đến giờ cơm trưa, mọi người trong văn phòng rủ nhau tới khu nhà hàng phục vụ cho nhân viên của khách sạn, lúc đi ngang qua khu nhà hàng Vip, đây là khu chỉ dành riêng cho khách hàng đặc biệt, có tách biệt khu dành riêng món Tây, món Việt hay món Ý, món Trung. Các khu vực dành riêng có sự trang trí theo từng nét đặc trưng của từng vùng miền.

Trong lúc tình cờ Giai Tuệ đi ngang qua cửa thì bất ngờ đυ.ng phải một vòng ngực rắn chắc, cứ ngỡ đυ.ng phải vách tường phải lùi lại hai bước, vì đi giày cao gót nên không đứng vững, chuẩn bị một cú mông chạm đất, thì có một đôi tay rắn chắc kéo lại. Giai Tuệ chuẩn bị hoàn hồn thì bất ngờ gặp người rất đẹp trai, phong độ, và rất chững chạc, hình như mình có gặp ở đâu đó rồi, nhưng hiện tại không nhớ ra đã gặp ở đâu, thôi trước tiên phải thể hiện phép lịch sự trước đã, Giai Tuệ nói "xin lỗi và ảm ơn Anh".

Hà Kiến Minh thì "không có gì" và quay mặt đi ngay tức khắc, như không muốn nói thêm một chút xíu gì nữa. Trong khi các nhân viên khác chưa kịp hoàn hồn lại thì Đại Boss của họ đã đi mất dạng ở thang máy rồi. Không ai dám nói gì sau lưng Boss nên coi như việc vừa rồi, người đυ.ng không phải là Boss cao cao tại thượng của họ. Lúc này, mọi người mới vây quanh hỏi Giai Tuệ "Giai Tuệ cô có sao không, không có vấn đề gì chứ". Kiều Ny lo lắng xoay Giai Tuệ trước sau có bị gì không, không thấy gì mới yên tâm. Giai Tuệ trả lời "Không sao, tôi thật sự không có việc gì, chúng ta đi ăn cơm thôi, chắc tôi bị đói nên mới tông người ta ấy mà", mọi người mới nở nụ cười và kéo nhau tới nhà ăn.

Hà Kiến Minh về phòng làm việc của mình nhưng tâm trạng vẫn còn buồn bực, lúc rồi tại sao phải đỡ cô ta, không để cô ta ngã một trận cho cô ta biết mùi đau là như thế nào. Và anh nghĩ thầm trong lòng, nếu lần tới cô ta gặp trường hợp như thế mình sẽ cho cô ta ngã chỏng vó cho biết. Hà Kiến Minh rốt cuộc tại sao ngươi xấu tính như vậy chứ, không phải trước giờ ngươi là người không thích nói nhiều và không thích can thiệp vào chuyện của người khác sao? Tâm trạng anh khó chịu lấy chìa khóa xe trên bàn làm việc và đi thẳng ra khỏi phòng làm việc.

Buổi chiều đúng 17 giờ chiều mọi người tan tầm, Giai Tuệ và Kiều Ny dọn bàn làm việc của mình rồi cùng nhau vào thang máy xuống tầng về, kết thúc một ngày làm việc đầu tiên tại nơi mới. Hai nàng chưa vội về nhà gấp mà đi dạo một vòng quanh chợ đêm, rồi ghé vào ăn bánh nướng, sau đi ăn chè hé rồi mới quay về phòng trọ nghỉ ngơi.

Hà Kiến Minh tới một quán rượu và gọi tên trợ lý kim bạn thân của mình tới để phát tiết những buồn bực trong lòng mình, đồng thời chuẩn bị cho những kế hoạch tiếp theo.