Chương 19

Tiếng rêи ɾỉ cùng với thở dốc của đôi nam nữ trong phòng bếp làm Dương Chiếu hưng phấn muốn bay lêи đỉиɦ núi, trong lúc thất thần hắn nghĩ mình giọng rên này có chút quen tai, nhưng hai mắt vẫn nhìn chằm chằm vào tần suất đâm thọc của Quý Sâm, ảo tưởng về hình ảnh nơi riêng của hai người ở bên nhau.

Cuối cùng ánh sáng trong đầu lóe lên, lỗ nhỏ trên qυყ đầυ khai mở, tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn thẳng lên mặt tường.

“Hô…… Ha……”

Dương Chiếu nhẹ thở phì phò, tay vẫn loát không ngừng nghỉ dù cho dươиɠ ѵậŧ hắn đã mềm oặt xuống, vuốt đem hết tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn ra sạch sẽ, có vài giọt nhỏ xuống đất.

Hắn nhìn Quý Sâm vẫn giữ nguyên tần suất mãnh liệt thọc vào rút ra gần mười phút mà côn ŧᏂịŧ vẫn chưa có dấu hiệu muốn bắn, có chút hâm mộ ghen ghét thu hồi tầm mắt.

Đàn ông trải qua cơn sướиɠ rất dễ lâm vào mê mang, Dương Chiếu cũng không ngoại lệ, hắn đứng nguyên tại chỗ nhìn lén hai người trong chốc lát, cuối cùng chịu không được nữa nên kéo quần trở về phòng, tϊиɧ ɖϊ©h͙ dính trên đất cũng lười lau dọn.

Sau khi trở lại phòng, Dương Chiếu hồi tưởng lại thân ảnh lả lướt cùng tiếng rên yêu kiều của cô gái đó, đột nhiên cảm thấy giọng điệu này có chút giống với cô bạn gái mình.

Nhưng mà bạn gái hắn có khi nào mà hăng hái vậy chứ, lúc trước mỗi lần muốn nắm tay cô ấy đều sẽ ngượng ngùng xoắn xít tay nhỏ nửa ngày cũng nắm không được, muốn hôn kiểu Pháp thì ghét bỏ hắn giữa trưa ăn cơm xong không đánh răng nên không chịu hôn.

Sau đó Dương Chiếu dứt khoát không ở trên người cô cầm mặt nóng dán mông lạnh nữa, trên thế giới còn nhiều đứa con gái mà, nếu không phải do An Thư Yểu lớn lên xinh đẹp, khi mang ra ngoài có mặt mũi, thì hắn đã đá con đàn bà đó từ lâu rồi, hẹn hò với người không có một tí gì về nhu cầu tìиɧ ɖu͙© thì vui vẻ mẹ gì.

Hơn nữa sự thật đúng là Dương Chiếu có một cái tật xấu biếи ŧɦái, hắn đặc biệt thích nɠɵạı ŧìиɧ chỉ để sεメ, nghĩ đến đứa con gái toàn tâm toàn ý yêu mình ở nhà hằng ngày chờ mình trở về, mà mình thì đang mê say cᏂị©Ꮒ người khác, kɧoáı ©ảʍ này sướиɠ không thể miêu tả hết lời được.

Dương Chiếu liếʍ liếʍ môi, đột nhiên nhớ tới buổi chiều hắn chưa nhận cuộc gọi của bạn gái.

Thì sao chứ, dù sao cũng không quan trọng gì, ngày mai gọi lại cũng được.

Dương Chiếu tùy tiện nằm ở trên giường, không lâu sau đã ngủ mê vì hao hết tinh lực.