Chương 2: Dụ dỗ người anh em của bạn trai xem nội y tình thú

Phòng của Quý Sâm là phòng mà năm trước An Thư Yểu ngủ lại.

Không sai, trong hai năm cô và tên bạn trai yêu nhau, không chỉ có không phát sinh đυ.ng chạm quá mức, mà còn phải chia phòng ngủ dù hai đứa ở chung một nhà.

Ngay từ đầu An Thư Yểu chỉ là có hơi ngại khi thân mật, theo bản năng cô có đẩy ra một chút.

Không nghĩ tới Dương Chiếu một bộ lý giải nàng quan tâm nàng bộ dáng, tỏ vẻ tôn trọng nàng ý tứ, sau đó hai người liền chia phòng ngủ.

Hiện tại ngẫm lại, Dương Chiếu làm gì hiểu được tình huống của cô, con mẹ nó căn bản là ở bên ngoài ăn cho sướиɠ, trong nhà không ăn cũng không thấy sao cả.

Thậm chí còn có khả năng, thể lực của hắn không cho phép hắn ở bên ngoài thâu hoan xong về nhà lại làm thêm một lần.

Mặc kệ nói như thế nào, An Thư Yểu bây giờ tổng hợp lại tất cả các hành vi không hợp lý của hắn dùng cho mục đích nɠɵạı ŧìиɧ, lập tức tất cả đều trở nên hợp lý.

An Thư Yểu ngồi trên một cái ghế duy nhất ở trong phòng, tức giận đến mức hai tay nắm chặt thành quyền.

"Uống không?" Một lon được đặt trước mắt, Quý Sâm ngoài miệng ngậm điếu thuốc, trên tay còn xách theo một túi bia, rũ nửa mắt nhìn cô.

"Tối hôm qua mới vừa mua, đúng lúc còn chưa uống." Anh nói.

Trên người Quý Sâm có một khí chất rất bad, thoạt nhìn có chút cà lơ phất phơ không đứng đắn, thậm chí lưu manh, nhưng tính tình thẳng thắn cùng một ít thói quen động tác, có thể thấy được ngày thường anh ít khi biểu lộ ra tự do như vậy.

An Thư Yểu nhìn chằm chằm lon bia trước mắt trong chốc lát, cuối cùng nhận lấy.

Bình thường trong mọi tình huống, An Thư Yểu đều sẽ không ở bên ngoài uống rượu, cho dù là liên hoan của đồng nghiệp, cũng sẽ đến ăn uống bình thường, tuyệt đối sẽ không cho bản thân uống say.

Bởi vì tửu lượng cô không tốt, say rượu xong sẽ làm ra hành vi không hiểu được, có khả năng sẽ là các hành vi vô cùng khó coi với lại cô cũng không khống chế được.

Nhưng hiện tại rõ ràng đây không phải tình huống bình thường.

Bạn trai mình nɠɵạı ŧìиɧ, cái đôi tay kia thường xuyên xoa tóc mình rồi cười, rất có thể vừa mới trước đó thọc vào rút ra trong thân thể người khác, nghĩ lại An Thư Yểu thấy ghê tởm muốn nôn ra.

Cô căm giận khui ra một lon bia, An Thư Yểu ngẩng đầu lên ừng ực ừng ực một hơi làm tới.

Quý Sâm đi vào phòng bếp tìm mồi nhắm đến lúc trở lại, thì nhìn thấy trên đất đầy lon bia, cùng với An Thư Yểu đang ngồi dưới đất ôm bình rượu khóc.

Quý Sâm:......

"Cô uống nhanh như vậy làm gì?" Quý Sâm nhìn một vài lon bia còn sót lại, không còn từ nào hình dung được từ trong mắt tràn ra.

Do uống nhiều bia quá nên nấc lên, An Thư Yểu một bên rớt nước mắt một bên nói: "Không phải là chính anh.... Anh cho tôi uống à?"

Quý Sâm gãi gãi tóc, ngồi xuống, đem vài lon bia cuối cùng bắt chước theo cô ngửa đầu uống một ngụm.

"Tôi muốn cô và tôi uống chậm rãi thôi, ai biết tôi vừa chớp mắt cái cô đã dùng công phu của mình xử lí hết ba lon."

Anh chống cằm, rất là bất đắc dĩ nhìn An Thư Yểu, "Buồn đến như vậy sao?"

Rõ ràng An Thư Yểu đã bị cồn khống chế, cô hét lên, một tông giọng không thể nào lớn hơn nữa.

"Đương nhiên buồn rồi!! Tôi buồn muốn chết!! Ô ô ô ô"

Cô kéo cổ áo, áo lông bị trễ xuống cơ hồ lộ hơn phân nửa bả vai, bên trong là nội y tình thú màu đen bao lấy bộ ngực trắng tinh, cứ như vậy đột nhiên không kịp phòng ngừa xuất hiện trước ,ặt Quý Sâm.

"Anh xem! Vốn dĩ hôm nay tôi muốn cùng anh ta phát sinh quan hệ, còn mặc bộ này đến đây, huhuhu bộ này tôi đã mua với hơn hai trăm tệ, lãng phí quá đi mất!!"

Trong khoảng thời gian ngắn ngủi Quý Sâm không biết cô rốt cuộc khóc vì bạn trai nɠɵạı ŧìиɧ, hay là khóc vì bỏ ra hơn hai trăm giờ coi như vứt xuống sông.

Bộ ngực tinh tế trắng nõn được nội y màu đen bao trọn lấy, Quý Sâm bất đắc dĩ duỗi tay che lại áo cô, "Được rồi, biết cô mua hơn hai trăm rồi, che lại đi, đừng lộ ra nữa."

An Thư Yểu khóc mệt mỏi, đôi mắt trông mong nhìn Quý Sâm, nói: "Không lộ ra thì anh sẽ không nhìn được."

Quý Sâm:?

"Này này tôi chưa từng nói tôi muốn xem a."

An Thư Yểu không biết dây thần kinh nào trong đầu bị đứt rồi, đột nhiên đứng dậy một phen đem Quý Sâm đẩy đến trên giường, cúi người đè xuống.

"Anh... Anh thật sự không xem sao? Cái này mua hơn hai trăm tệ lận, không xem thì rất phí." An Thư Yểu duỗi tay cởϊ qυầи áo, trước đó áo khoác cũng chỉ mặc một cái áo lông, không lâu liền cởi sạch sẽ đồ bên ngoài, chỉ còn lại có nội y tình thú màu đen.

"Tôi mặc rất đẹp đó, anh thật sự không muốn xem sao?" An Thư Yểu truy hỏi tới tấp, diện mạo thanh thuần của cô cộng thêm du͙© vọиɠ đỏ hồng nơi đuôi mắt, đè trên người anh cực kỳ giống với yêu tinh đi hút dương khí của người.

Ban đầu Quý Sâm muốn đẩy tay cô ra, nhưng đột nhiên ngừng lại, thôi xong rồi anh cảm thấy thằng cu của mình đã thức tỉnh.

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~

Đặt gạch trước 2 chương vậy thui nha.