Chương 1: Kiếp Thứ Nhất (1)

Thẩm Tiêu Tiêu cầm lấy tách trà uống một ngụm, nàng thở dài hỏi nha hoàn bên cạnh:"A Linh, hôm nay Lâm Công Tử lại tới sao?"

A Linh gật gật đầu, cũng thở dài ngao ngán đáp lại:

"Dạ vâng, ngài ấy đang đợi cô nương ở dưới lầu."

Thẩm Tiêu Tiêu xoay xoay chiếc vòng ngọc trên tay mình, tiếp tục hỏi A Linh:

"Bao lâu rồi?"

A Linh liền đáp:

"Đã hai canh giờ rồi ạ."

Thẩm Tiêu Tiêu đứng dậy, A LInh liền đỡ nàng đi ra ngoài. Bên ngoài náo nhiệt vô cùng, nơi đây chính là Hoa Đình, thanh lâu lớn nhất nổi tiếng nhất Thành An Hòa. Thẩm Tiêu Tiêu tìm được Trương cô cô thì vội vàng nói:

"Trương cô cô, làm phiền người chuyển lời giúp ta với Lâm Công Tử " Tiêu Tiêu đã nói sẽ không gặp Công Tử, mong Công Tử về cho, đừng tới làm phiền Tiêu Tiêu nữa"."

Trương Cô Cô gật đầu, dường như cũng hiểu cảm giác khó chịu của cô. Cái vị Lâm Công Tử-Lâm Du Ninh này đúng là cứng đầu, ngày nào cũng tới làm phiền Thẩm Tiêu Tiêu, lần nào gặp được nàng thì kể rất nhiều chuyện cho nàng nghe. Đã có mấy lần Thẩm Tiêu Tiêu không muốn gặp, hắn liền ngồi đợi dưới lầu từ sáng tới khuya, rồi có hôm lại đút lót cho Trương Cô Cô cầu xin muốn gặp nàng một lần, nhìn thoáng qua thôi cũng được.

Trương cô cô đi xuống lầu đưa rượu cho khách rồi đến bên cạnh Lâm Du Ninh chuyển lời giúp Thẩm Tiêu Tiêu. Hắn vội vàng đứng dậy, vội vàng nói:

"Trương cô cô, người giúp ta có được không, ta nhìn nàng ấy một cái cũng được, nhìn một cái thôi ta lập tức đi ngay."

Trương cô cô xua tay nói:

"Lâm Công Tử, đã muộn lắm rồi, Thẩm cô nương bảo ta chuyển lời giúp rồi đã đi nghỉ ngơi, Công Tử cũng nên về đi, hôm khác lại đến, có lẽ sẽ gặp được cô nương."

Lâm Du Ninh hành lễ, xoay người buồn bã rời đi. Thẩm Tiêu Tiêu nấp trên lầu nhìn thấy hắn đi rồi mới qua trở về phòng cùng A Linh.

"Cô nương đừng trách Lâm Công Tử, có lẽ ngài ấy quá thích cô nương." A Linh nói

"Cô nương dung mạo yêu kiều, Công Tử đem lòng mến mộ là chuyện thường tình. Rất nhiều rất nhiều vị Công Tử trong Thành An Hòa này mến mộ cô nương. Vu Công Tử đã nói sẽ chuộc thân cho người."

Thẩm Tiêu Tiêu nhìn ra ngoài cửa sổ, làn gió man mát thổi vào, nàng khẽ run vì hơi lạnh.

"Vu Đại Nhân đã có chính thê là Niên Tiểu Thư, cho dù ta có gả cho ngài ấy, cũng sẽ chỉ là một tiện thϊếp. Nhưng như vậy cũng đúng, với thân phận kĩ nữ như ta, được gả vào Vu gia làm thϊếp cũng là phước phần."