Chương 34 Trả Thù

Editor Mạnh Thường Ca

Cây nến trắng sáng đang lặng lẽ cháy trên giá, ánh nến vàng khẽ đung đưa trên mặt bàn làm bằng gỗ sồi đen.

Landern đang mặc một chiếc áo choàng thêu bằng chỉ bạc, bộ ngực màu đồng rắn chắc cường tráng của hắn như ẩn như hiện.

Bóng của ngọn nến làm nổi bật khuôn mặt tuấn tú và lạnh lùng của người đàn ông, đôi mắt màu xanh da trời và mái tóc vàng óng dường như bị bao phủ bởi một bóng đen u tối.

Dáng ngồi cương nghị ngay ngắn sau bàn làm việc, tay cầm một lá thư làm bằng da dê.

Bề ngoài phong bì bị vò nát, đó là một bức thư của quan chức Hong Kong, hiển nhiên nội dung trong bức thư này hoàn toàn không giống nhau.

Trong thư có đề cập đến việc ngư dân và tàu buôn đi lại vùng biển gần Seth thường bị một nam nhân ngư tấn công, và tất cả họ đều bị chôn vùi dưới đáy biển không còn sót mảnh xương.

Căn cứ theo lời kể của nhân chứng duy nhất may mắn sống sót trở về, nam nhân ngư hung dữ này dường như đang tìm kiếm thứ gì đó trên thuyền.

Bởi vì mỗi khi một con thuyền bị nhân ngư nghiền nát, thuyền viên trên thuyền khi bị rơi xuống biển, nam nhân ngư trước hết sẽ nhìn mặt của người bị rơi xuống nước, sau đó trên mặt sẽ lộ ra vẻ thất vọng, cực kỳ tức giận. Khuôn mặt giống với một người đàn ông loài người, lại hiện lên dáng vẻ bạo lực và khát máu.

Mặc dù con người là một loại đồ ăn yêu thích của nhân ngư, nhưng hiếm khi tấn công các tàu buôn của con người một cách thường xuyên và điên cuồng như vậy.

Rốt cuộc thì nhân ngư lại có thể hung tàn ác độc như thế nào, bởi vì đặc tính chủng tộc khác nhau, nên bọn chúng sẽ không thể dễ dàng kết thành bầy đàn, như con kiến nhiều đều có thể cắn chết voi, huống chi là một nam nhân ngư to lớn.

Landern có thể mơ hồ đoán được rằng, cái tên nam nhân ngư rốt cuộc kia đang tìm kiếm cái gì.

Hơn nữa hắn cũng biết, nam nhân ngư muốn tìm đồ vật gì, mà đồ vật đó lại nằm trong lâu đài của hắn.

Người ta nói rằng đối với loài nam nhân ngư, chúng cực kỳ chung thủy với bạn tình của mình, cả đời chỉ có một bạn đời, nếu bạn đời của họ chết, nam nhân ngư cũng sẽ chết vì đau buồn và sẽ không bao giờ có hứng thú với những nhân ngư giống cái khác.

Nếu bạn đời bị người khác bắt đi, thì nhân ngư còn lại nhất định sẽ bằng mọi giá, phải tìm được bạn đời của mình.

Nhưng giao nhân không phải nhân ngư cái, một nam nhân ngư vì sao lại biến một thiếu nữ giao nhân thành bạn đời của mình?

Trước đây, đã từng có rất nhiều thương nhân buôn bán nô ɭệ vì muốn nuôi dưỡng hỗn huyết của nhân ngư, nên đã đem những nhân ngư và giao nhân có phần đuôi cá và ngoại hình giống nhau, nhốt chúng lại cùng một chỗ khi chúng đến thời kỳ động dục, sẽ thành công tạo nên hỗn huyết giữa nhân ngư và giao nhân.

Nhưng cái tên nam nhân ngư đó, vẫn chưa coi thiếu nữ giao nhân thật sự là bạn đời, thậm chí sau khi giống cái giao nhân sinh nở xong không lâu, liền dùng móng vuốt sắc bén của mình mà xé toạc cơ thể nàng ra thành những mảnh nhỏ.

Nhân ngư nam bản tính thô bạo, khát máu, nhưng họ sẽ không bao giờ làm tổn thương bạn đời của mình.

Cho nên ngay từ đầu Landern vẫn chưa nghĩ đến nhân ngư đó vì một giao nhân giống cái mà lại điên cuồng trả thù con người như vậy.

Có lẽ cũng có thể là hắn đoán sai, có thể là nam nhân ngư kia vừa vặn ở trong thời kỳ đói khát, mà con người lại là món đồ ăn yêu thích của chúng, nên khi gặp thuyền đi săn của con người mới tấn công điên cuồng như vậy cũng là chuyện bình thường.

Nhưng với tư cách là đô đốc hải quân của Seth, đương nhiên hắn ta sẽ không thể ngồi yên mà mặc kệ được.

Bất luận mục đích của nam nhân ngư khi thường xuyên tấn công con người là vì cái gì, hắn cũng không thể buông tha cho tên đó được.

Landern không phải không có kinh nghiệm săn người cá, mấy năm nay từ khi nhậm chức làm đô đốc hải quân, tỷ lệ gặp phải cái gọi là sát thủ hung ác của biển này, hay còn gọi là một kẻ gϊếŧ người không phải là hiếm.

Nhân ngư tấn công con người là vì thức ăn, còn con người cũng đồng thời coi nhân ngư là kẻ địch.

Sau khi đọc xong nội dung bức thư, Landern cho lá thư nguyên vẹn trở lại phong bao, rồi mở ngăn kéo bên phải bàn làm việc, xếp lá thư vào ngay ngắn.

Sau đó hắn nhấc ngọn đèn dầu trên bàn đứng dậy, rời khỏi phòng làm việc, chậm rãi đi dọc hành lang bên ngoài, tiến về phía phòng ngủ trong cùng.

Hắn đứng ở trước cửa, giơ tay chậm rãi đẩy cửa phòng ngủ ra, bên trong căn phòng quen thuộc, cách bài trí đồ đạc lại trở nên có chút xa lạ.

Trước đây, trong phòng ngủ của hắn cơ bản chỉ có một chiếc giường, và một bộ bàn ghế, ngoài ra không có một đồ vật thừa thãi gì khác, sạch sẽ, tiết kiệm không phô trương lãng phí. Đó cũng là nguyên tắc và đức tính mà hắn luôn theo đuổi.

Nhưng bây giờ phòng ngủ có một tấm nhung dày làm thảm, trên tường còn một chùm đèn pha lê.

Các cửa sổ nặng nề được buộc chặt bằng chỉ vàng, nội thất trong nhà hoàn toàn mới tinh, giống như phòng ngủ của một quý tộc quen thói xa hoa lãng phí, ham hưởng thụ.

Điều này thực sự có chút kỳ cục.

Đặc biệt là thiếu nữ tóc đen không hề có một chút dáng vẻ ưa nhã, thanh tao đang nằm trên giường gần cửa sổ đọc sách, đôi chân trắng như tuyết đung đưa qua lại.

Nàng ấy không giống như những tiểu thư quyền quý, thanh lịch khác, nhỏ nhắn và ăn mặc như những nhà quý tộc quyền quý, mặc những chiếc váy bánh bèo tầng tầng lớp lớp hoa lệ, cầm quạt lông vũ, đôi chiếc mũ rộng vành bằng lụa, che miệng nở nụ cười yêu kiều duyên dáng.

Thỉnh thoảng lại tỏ ra là một nữ thần quyến rũ mị hoặc, hấp dẫn mọi ánh mắt và sự theo đuổi ưa thích của nam giới, chỉ cần thiếu nữ này ở trước mặt mọi người, là có thể lập tức lấy đi tâm trí của bất kỳ ai.

Mặc dù lúc này nàng chỉ mặc một chiếc váy hai dây nhăn nheo, với một chiếc dây đeo xiêu vẹo trên vai.

Mái tóc rong biển đen nhánh, rũ xuống trên người, vẫn như cũ xinh đẹp ngây thơ như một tiểu yêu tinh thần bí mê hoặc lòng người.

Landern cũng không có ý định biến thiếu nữ này thành một con người thực sự, vì điều đó sẽ khiến nàng mất đi vẻ mị lực quyến rũ và hào quang ban đầu.

Đá quý tuy rằng được chế tác, tạo hình rất tinh xảo và mỹ lệ, nhưng lại mất đi vẻ đẹp thô sơ và góc cạnh ban đầu.

Nàng không hiểu đạo đức và lễ tiết của con người, cũng không sao cả, hắn cũng không cần nàng phải hiểu mấy cái thứ đó.

Landern lẳng lặng dừng ở trước cửa ngắm nhìn thiếu nữ một hồi, sau đó đem giá nến trên tay đặt bên cạnh tủ, chậm rãi tiến về phía thiếu nữ.