Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Nhân Thú: Xuyên Không Về Viễn Cổ

Chương 117

« Chương TrướcChương Tiếp »
Ryan cũng không đi săn nữa, hắn cùng Chela đánh nhau đến người chết ta sống, Chela tung một cước cào về phía Ryan, Ryan lập tức tránh né, cũng trở ngược cào một đường dài trên người Chela. Hai người đánh nhau, khiến cho rất nhiều cây cối trong bộ tộc bị gãy đổ, cát đá, bụi bay mịt mù, người của bộ tộc ra sức ngăn cản nhưng không được. Đợi đến khi Vu Sư và Tộc trưởng đến, hai người mới tách nhau ra, dừng lại, không đánh nhau nữa.

"Hai người đến nhà chung ngay". Vu Sư và Thôn trưởng uy nghiêm, hét lớn tiếng, bảo hai người đến nhà chung của thôn. "IVy cô cũng đi cùng đến đó". Vu Sư liếc nhìn giống cái hồ tộc, hoàn toàn không có chút thiện cảm nào cả. Vu Sư cũng cho người đi mời Thang Doanh tới.

Lita lập tức đi gọi người, cô ấy dìu Thang Doanh cẩn thận, đi tới chỗ nhà chung của bộ tộc. Vừa thấy Thang Doanh tới, Ryan đã thu hồi dáng vẻ nhe nanh múa vuốt, hắn lại trở thành dáng vẻ hiền lành như con mèo nhỏ, đi đến đỡ lấy cô.

"Thang Doanh, ta không có ý gì với cô ta cả. Đột nhiên, nhân lúc ta không để ý, cô ta đã xông đến, ôm đằng sau ta, định cầu hoan, ta đã bảo cô ta cút, nhưng cô ta vẫn đeo bám dai như đĩa. Tên giống đực của cô ta lại đột nhiên xông vào muốn đánh nhau, ta mới đánh trả, ta hoàn toàn không có ý gì với cô ta cả. Ta chỉ yêu em mà thôi". Ryan ủy khuất mà nói với Thang Doanh. Hắn nói rất lớn, khiến cho người của bộ tộc đều nghe thấy, ai nấy đều nhìn Ivy với dáng vẻ không ưa thích.

Vu Sư khẽ liếc nhìn Ryan, cái con Bạch Hổ này, đúng là thê nô mà, vợ hắn vừa đến, hắn đã lộ nguyên hình sợ vợ. Nhưng như vậy cũng rất tốt, biết thương yêu giống cái của nhà mình, không tùy tiện giao phối hỗn tạp, nòi giống cũng sẽ được duy trì tốt, tránh xảy ra những chuyện phát sinh khiến bà bị khó xử.

"Ân, em biết rồi". Thang Doanh cũng không nói thêm gì, nếu như hắn nói là đúng, thì hắn cũng có lỗi, đó là khinh địch, cô nghĩ cô phải nói vài chuyện cho hắn nâng cao tinh thần cảnh giác. Thang Doanh im lặng, không nói gì nữa, lại khiến Ryan càng thêm căng thẳng hơn.

"Thang Doanh yêu dấu". Ryan ôm chặt eo của Cô, hắn còn muốn nói thêm gì đó, lại thấy cô khẽ liếc, Ryan liền tự giác im lặng. Hắn biết giống cái nhà mình đang không vui. Hắn chỉ có thể dùng hành động để xin lỗi cô. Ryan lại càng đứng sát vào Thang Doanh, ôm chặt bảo vệ cô trong lòng.
« Chương TrướcChương Tiếp »