Chương 5: Tinh tế ABO

"Hệ thống, giải thích một chút đi chứ?" Phó Minh Tu nói chuyện với hệ thống trong đầu mình.

Bây giờ y cảm thấy có gì đó không ổn trên người, toàn thân không dùng được sức, còn hơi thấy đau.

"Xin lỗi ký chủ, đã xảy ra một số tình huống bất ngờ. Do những nhân vật chính mà ngài đã chinh phục quá ám ảnh ngài, hệ thống chính cũng bị ảnh hưởng. Cánh cửa quay lại bị nhiễu và không thể sử dụng." Giọng nói của hệ thống vẫn vô cơ như mọi khi.

"Vậy bây giờ phải làm sao? Tôi đã tích cóp nhiều điểm như vậy, cậu nói không về được thì không về được? Cậu đùa tôi à?" Phó Minh Tu nheo mắt, giọng điệu nguy hiểm.

"Hiện tại, lấy thế giới ngài đã chinh phục làm trung tâm, một số không gian và chiều không gian đã bị ảnh hưởng. Nếu ngài muốn quay lại, ngài phải loại bỏ chấp niệm và oán hận của những nhân vật chính này đối với ngài." Hệ thống nói, "Hiện tại cách tốt nhất là ngài có được sự tha thứ của họ và sống với họ trọn đời."

"Vậy là tôi lại phải làm nhiệm vụ một lần nữa? Thậm chí lần này không chỉ độ khó cao hơn, mà tôi còn phải ở lại đây mất mấy đời người?" Phó Minh Tu gần như bị hệ thống chọc tức đến bật cười.

"Các người định dùng một cái bánh vẽ treo trước mặt tôi, để tôi như một tên ngốc cứ mãi bán mạng cho các người sao?" Phó Minh Tu nói, "Làm sao tôi biết cái gọi là gặp chuyện ngoài ý muốn của các người là thật hay chỉ là tự biên tự diễn? Có khi, ngay từ đầu đã không có cái gọi là hồi sinh, các người chỉ dùng nó để lừa tôi, đợi tôi hoàn thành nhiệm vụ, rồi lại tùy tiện kiếm cớ thoái thác."

"..." Hệ thống cũng không biết trả lời thế nào, chỉ im lặng một lúc rồi nói, "Chúng tôi sẽ bồi thường, trụ sở đang tìm cách để ngài sớm trở về. Nếu còn yêu cầu khác, ngài cũng có thể đề xuất."

"Thực ra bù đắp hay không, cũng là do các người nói. Tôi bán mạng cho các người, cho dù các người trở mặt, tôi cũng không có bất kỳ biện pháp chế ước nào. Những gì cậu nói, cũng chỉ có thể coi là hứa suông." Phó Minh Tu nói.

"Nếu tôi không đi hóa giải oán khí của họ, tôi quả thực không thể đi, nhưng cái gọi là "hệ thống chính" của cậu, e là cũng không có kết quả tốt đẹp gì đâu nhỉ?" Y khẽ cười, nói ra suy đoán của mình, "Tôi và cậu coi như cộng sự nhiều năm, trước đây cậu dụ dỗ không được thì uy hϊếp, giờ cậu lại có thái độ tốt như vậy, quả là lần đầu tiên. Cho dù là vì chuyện này trách nhiệm thuộc về các cậu, cũng có chút không ổn rồi."

"..." Hệ thống không nói gì.

Phó Minh Tu thu lại nụ cười, bình tĩnh hỏi: "Tôi chỉ hỏi cậu một chuyện, tại sao những nhân vật chính này lại có "chấp niệm" và "oán khí"? Không phải cậu nói họ chỉ là NPC sao?"

"..."

Đợi rất lâu không thấy hệ thống trả lời, Phó Minh Tu từ từ nhắm mắt lại.

Y hít một hơi thật sâu: "Những thứ này, không phải cái gọi là thế giới hư ảo, bọn họ đều là người thật sự tồn tại, đúng không?"