Chương 17: Luyện Khí Kỳ Tầng Thứ Nhất

Cứ như vậy, cơn đau càng lúc càng mạnh hơn.

Không biết đã qua bao lâu, có lẽ là hai canh giờ, cũng có thể là ba canh giờ . Cơn đau cuối cùng cũng bắt đầu lắng xuống, lúc này dường như linh lực bắt đầu thâm nhập vào, không ngừng sưởi ấm và nuôi dưỡng những kinh mạch bị tổn thương.

Tinh thần Phượng Vãn chấn động. Nàng nhanh chóng bình tĩnh lại và thầm đọc khẩu quyết thể hấp thụ linh khí vào cơ thể. Nàng đã luyện tập kỹ năng này vô số lần nên làm rất nhuần nhuyễn. Cộng với những kinh nghiệm tu luyện trên vách Tư Quá Nhai ở Nhân giới. Hơn nữa còn có thứ hôm nay Phượng Thanh Thanh đưa cho nàng.

Gần như ngay lập tức, linh lực đủ loại màu sắc xông thẳng vào kinh mạch. Dòng linh lực điên cuồng liên tục chen chúc nhau tiến vào các kinh mạch, làm cho kinh mạch trở nên rộng và dày hơn.

Phượng Vãn có chút khó chịu khi đột ngột nhận được một lượng lớn linh lực như vậy, cơn đau khiến nàng phải cau mày lại.

Nhưng nàng vẫn cố chịu đựng và bình tĩnh dẫn dắt linh lực vào cơ thể mình.

Kinh mạch càng rộng thì chứa đựng càng nhiều linh lực. Linh lực không ngừng du tẩu và dồn nén trong kinh mạch, cuối cùng tiến vào linh căn. Sau đó linh căn sẽ vận chuyển và lưu trữ linh lực đã được chuyển hoá và Đan điền.

Trong Luyện khí kỳ, đan điền vẫn giống như một đám sương mù, nó chỉ có thể liên tục tích trữ và dồn nén linh lực. Chỉ khi đạt đến độ bão hoà, nó mới vượt qua rào cản của giai đoạn luyện khí kỳ và đột phá lên giai đoạn Trúc cơ.

Cơ thể của Phượng Vãn lúc này giống như vùng đất khô cằn, nứt nẻ được tưới bằng những cơn mưa đầu tiên và hấp thu mật ngọt từ cái miệng thật háu ăn.

Mãi đến rạng sáng, Phượng Vãn mới cảm thấy dường như linh lực đi vào đã không còn nên nàng kết thúc thiền định.

Sau đó nàng sử dụng linh thức tiến vào kiểm tra cơ thể của mình. Thấy đan điền lấp đầy linh lực, Phượng Vãn thở phào nhẹ nhõm. Nhờ những kinh nghiệm nàng đã tích luỹ được nên cuối cùng cũng đã đạt đến Luyện khí kỳ cấp đầu tiên.

Những người khác phải mất hàng tháng, thậm chí hàng năm mới có thể thành công tiến vào, nhưng nàng chỉ mất có một đêm. Nàng không chỉ dẫn khí vào cơ thể thành công mà còn đạt đến cấp độ đầu tiên của Luyện khí kỳ.

Tuy nhiên Phượng Vãn phát hiện ra một vấn đề. Linh lực vừa đưa vào cơ thể của nàng đủ để người khác tu luyện đến tầng thứ ba, thứ tư, nhưng nàng chỉ mới ở tầng thứ nhất. Có lẽ nàng phải chăm chỉ thiền định và tu luyện để kiếm được nhiều linh thạch. Nhưng không sao, nàng có linh lực dự trữ nhiều gấp mấy lần người khác.

Nghĩ đến đây, Phượng Vãn không còn lo lắng nữa. Ngay khi nàng đang chuẩn bị chọn một quyển công pháp để luyện tập trong vài ngày tới thì bổng nhiên nàng ngửi được một cổ mùi hôi thối.

Rất nhanh nàng đã hiểu được chuyện gì đã xảy ra.

Trước đây tĩnh mạch của nàng bị tắc nghẽn, nhưng sau khi đả thông kinh mạch, các tạp chất trong kinh mạch của nàng đã bị đẩy ra khỏi cơ thể. Sau đó, nàng dẫn khí vào kinh cơ thể, thành công đột phá cấp đầu tiên Luyện Khí kỳ, nên tạp chất bên trong cơ thể nàng bị đẩy hết ra ngoài.

Mùi hôi thối cũng từ đó mà sinh ra.

Phượng Vãn vội vàng lấy một bộ trang phục nàng mang theo, tắm rửa sạch sẽ rồi mặc vào.

Sau khi ra khỏi tịnh thất, trời đã sáng tỏ, ngoài cửa có tiếng bước chân rất nhẹ. Có lẽ vị khách này nhìn thấy tấm bảng nàng treo ngoài cửa nên không muốn làm phiền nàng.

Phượng Vãn ôm quả trứng yêu thú trong tay và vui vẻ ra mở cửa.

Quả nhiên người đến không ai khác chính là Phượng Thanh Thanh.

Phượng Thanh Thanh đến đây là muốn cùng Phượng Vãn đi tìm trưởng lão chấp sự. Sau khi thấy tấm biển treo trước cửa, nàng định đợi cho đến khi Phượng Vãn kết thúc bế quan. Suy cho cùng, điều cấm kỵ nhất lúc bế quan chính là bị người khác làm phiền.

Khi cửa được mở từ bên trong, Phượng Thanh Thanh sững sờ trong giây lát khi nhìn thấy người vừa xuất hiện trước mặt mình.

Lông mi dài cong cùng đôi mắt to tròn, hắc bạch phân minh , trông thật sống động. Nhìn chiếc mũi thẳng, đôi lông mày thanh tú, làn da trắng sáng và cơ thể trông dẻo dai hơn gấp mấy lần trước kia.

"Bảo bối, ngươi đã thành công."

Phượng Thanh Thanh mặc dù rất ngạc nhiên nhưng nàng có thể nhận định một cách chắc chắn.

"Đúng vậy, tỷ tỷ, ta đã thành công đột phá lên Luyện khí kỳ tầng thứ nhất."

"Trời ạ, ngươi thật lợi hại. Tỷ tỷ ngươi đã phải mất cả tháng mới có thể dẫn khí vào cơ thể thành công, nhưng ngươi mất có một đêm."

Vạn sự khởi đầu nan, ngay cả một thiên tài Đơn hoả linh căn như Phượng Thanh Thanh cũng phải mất cả tháng mới thành công dẫn khí vào cơ thể.

Phải nói, Phượng Vãn mới thực sự là một thiên tài.

Phượng Vãn tuy là rất thích được nghe người khác khen như thế, nhưng tốt hơn hết vẫn nên khiêm tốn.

"Tỷ tỷ, ta có thể tu luyện nhanh như vậy là do ta đã học tập theo tỷ ba năm qua đó."

Phượng Thanh Thanh gật đầu, nhưng nàng biết mọi thứ không hoàn toàn như vậy. Tiểu muội muội này của nàng tương lai chắc chắn sẽ loá mắt người khác.

Nhưng trước lúc đó, ta, người tỷ tỷ này chắc chắn sẽ bảo vệ muội.

"Chuyện này cũng có lý, nhưng trước hết ngươi đừng nói chuyện này cho ai biết ngoài tỷ. Càng nhiểu người biết thì càng nhiều người ghen tỵ hơn thôi."

" Được, muội biết rồi."

"Được rồi, chúng ta phải đi thôi, đừng để các trưởng lão phải đợi mình."

Phượng Thanh Thanh và Phượng Vãn cùng nhau đi tìm chấp sự trưởng lão.

Khi chấp sự trưởng lão nhìn thấy sự thay đổi của Phượng Vãn, ông cũng rất ngạc nhiên. Mới hôm qua còn không thể tu luyện, nhưng hôm nay đã đạt đến Luyện khi kỳ tầng thứ nhất.

Có lẽ cả đại lục Cửu Hoang cũng chỉ có một thiên tài như vậy mà thôi.

Ông muốn hỏi vài câu, nhưng khi nghĩ đến nguồn gốc linh căn của nàng, ông cảm thấy mọi chuyện đều có thể lý giải được.

Cố kìm nén hưng phấn, chấp sự trưởng lão giả vờ bình tĩnh.

"Hai người các ngươi đi theo ta."

" Được"

Học viện của Phượng gia cũng giống như học viện của các gia tộc khác, các khu luyện tập được chia thành nơi huấn luyện pháp thuật, huấn luyện kiếm thuật, huấn luyện thể chất, huấn luyện y dược, v.v..

Đương nhiên, Phượng gia coi trọng nhất chính là thuật luyện đan.

Vì vậy, học viện của Luyện dược sư là học viện tốt nhất trong tất cả các học viện.

Chấp sự lớn tuổi đã đưa hai người đến viện của Luyện dược sư. Bởi vì tư chất của hai người bọn họ thích hợp để trở thành luyện dược sư nhất.

Sau khi Phượng Thanh Thanh được phát hiện có Hoả linh căn giá trị gần như đầy đủ, mọi người đều nói với nàng rằng nàng sẽ trở thành một Dược sư thiên tài trong tương lai.

Nhưng đây không phải là điều nàng mong muốn. Bắt nàng ngồi yên trong phòng để luyện đan không bằng gϊếŧ quách nàng đi cho xong.

Cái nàng muốn theo đuổi chính là tự do cưỡi trên thanh kiếm pháp thuật và bay vòng quanh đại lục Cửu Hoang.

Tuy nhiên, Phượng Thanh Thanh cũng hiểu rằng sự quan tâm của gia tộc dành cho nàng không chỉ là Đơn linh căn, mà còn bởi vì nó là Đơn hoả linh căn, loại linh căn rất thích hợp cho một dược sư.

Phượng gia đã nghĩ ra một loại đan dược kéo dài tuổi thọ và họ không ngần ngại chi rât nhiều tài nguyên cho nó.

Hiện tại, nàng chỉ mới đên Phượng gia, sẽ không có ai chiều theo ý nàng nên chỉ có thể từ từ nghĩ cách .

Sau khi Dược sư của Phượng gia qua đời, chỉ còn lại một Dược sư cấp ba ở đây. Ở Phượng gia, ngay cả một dược sư nho nhỏ cũng rất được coi trọng.