Chương 2: Hệ Thống Nhân Vật Phản Diện Rất Được Hoan Nghênh!

Bất quá thiên phú trước giờ của Sở Thiên vẫn luôn bình thường, mặc dù Sở Hư chán ghét hắn, nhưng mà cũng không có coi Sở Thiên ra gì.

Nhưng mấy ngày trước đó, trong trận thi đấu đệ tử của Tố Thần Hầu phủ, Sở Thiên lại làm ra một tiếng kinh người, giành được thứ nhất, thậm chí còn hiện ra tu vi Niết Bàn cảnh, biểu hiện thiên phú không tầm thường, đạt được sự coi trọng của mấy vị tộc lão!

Cho nên Sở Hư cũng phái ra tâm phúc của mình, bắt đầu giám thị nhất cử nhất động của Sở Thiên...

Mà vị Tô Vi Nhiễm đồng hành với Sở Thiên kia lại càng không đơn giản, thân phận cực kì tôn quý, chính là cháu gái đích tôn mà đương triều Đế Sư Tô Trọng ưa thích nhất!

Tô Trọng chính là đương triều Đế Sư, mặc dù tu vi của hắn chỉ là Thiên Cung cảnh, nhưng mà địa vị ở Đại Chu thần triều cực kì siêu nhiên.

Khi Chu Hoàng vẫn còn là Hoàng tử, Tô Trọng chính là sư phụ của Chu Hoàng, tâm cơ mưu kế thâm bất khả trắc, trong cuộc tranh đoạt dòng chính thảm liệt năm đó, một tay nâng Chu Hoàng lên đế vị.

Sau đó giã từ sự nghiệp khi đang trên đỉnh vinh quang, lui về vị trí phía sau màn, nhưng mà cũng bởi vậy nên địa vị siêu nhiên, Chu Hoàng cực kì kính trọng hắn, có thể nói là người mà Chu Hoàng tín nhiệm nhất.

Con cháu và thuộc hạ trải rộng thiên hạ, có thể xưng là một trong mấy vị đại nhân vật quyền thế nhất của Đại Chu thần triều.

Mà Tô Vi Nhiễm cũng là một nhân vật thiên kiêu, nàng là cháu gái đích tôn của Tô Trọng, Ngọc Linh Thần Thể, thiên phú tuyệt thế, cực kì được Tô Trọng ưa thích, chính là một gốc thần hoa chói mắt của đế đô!

Sở Thiên người này lại có thể có được sự thưởng thức của Tô Vi Nhiễm, trong khi chỉ cảm thán một tiếng với Sở Hư hắn.

Không hổ là khí vận chi tử a...

Sở Hư phất phất tay, sau khi ra hiệu người áo đen lui ra, liền cười khổ một tiếng, lẩm bẩm nói: “Không nghĩ tới lại xuyên qua thành nhân vật phản diện...”

Hắn vốn là một vị Cự Tử thương nghiệp ở địa cầu Hoa Hạ, trải qua vô số sự việc ngươi lừa ta gạt leo đến đỉnh cao, nhưng lại không nghĩ tới sau khi say rượu liền xuyên qua dị giới, trở thành một vị Thế tử của Hầu phủ.

Mặc dù điều kiện túc chủ của cỗ thân thể này vô cùng tốt, tướng mạo, thân thế và thiên phú đều bất phàm, nhưng mà từ khi Sở Hư biết được chuyện của Sở Thiên, thì như là nghẹn ở cổ họng, ăn ngủ không yên.

Hắn đương nhiên là biết rõ một chút sáo lộ của văn học mạng, Sở Thiên người này, chính là nhân vật chính được định sẵn trong mô bản a!

Bất quá cũng may Sở Hư không phải là hoàn toàn không có cửa thắng...

Sở Hư nhẹ giọng kêu gọi nói: “Hệ thống.”

Lập tức một giao diện hệ thống màu vàng nhạt, hiện lên ở trước mặt Sở Hư.

"Túc chủ: Sở Hư

Thân phận: Thế tử của Tố Thần Hầu phủ

Tu vi: Huyền Đan cảnh ngũ trọng.



Thể chất: Thái Huyền Thần Thể

Công pháp tu hành: Thái Cổ Thần Huyền Kinh (đương thời kinh điển, tiến độ: tầng 3)

Pháp bảo: Huyền Pháp Đạo Kiếm (Thiên giai), Trấn Châu Thần Đỉnh (Chuẩn Thánh khí)

Khí vận đẳng cấp: 1

Giá trị khí vận ngoài định mức: 0

Kim thủ chỉ: Không

Giá trị nhân vật phản diện: 0”

Thế giới hiện tại, tu hành chia làm chín cái đại cảnh giới, theo thứ tự là Luyện Khí cảnh, Linh Động cảnh, Niết Bàn cảnh, Huyền Đan cảnh, Ngọc Đài cảnh, Thần Phủ cảnh, Thiên Cung cảnh, Hư Thần cảnh, Huyền Thần cảnh.

Mà mỗi cái cảnh giới lại chia làm cửu trọng, Sở Hư vừa mới hai mươi tuổi liền đạt đến Huyền Đan cảnh ngũ trọng, đã có thể xưng là một thiên tài tuyệt thế...

Hai mắt của Sở Hư nhắm lại, ngừng ánh mắt ở trên cột giá trị nhân vật phản diện.

Nếu như nói các loại thiên tài địa bảo đối với tu sĩ khác mà nói là tài nguyên trọng yếu, thế thì đối với Sở Hư mà nói, giá trị nhân vật phản diện chính là tài nguyên trọng yếu nhất.

Giá trị nhân vật phản diện có thể thông qua việc đánh bại khí vận chi tử, không chỉ có thể cướp đoạt khí vận của khí vận chi tử, mà còn có thể thu hoạch được giá trị nhân vật phản diện.

Giá trị nhân vật phản diện có thể hối đoái các loại thiên tài địa bảo trong thương thành của hệ thống, thần thông công pháp, hoặc là sử dụng giá trị nhân vật phản diện để đột phá bình cảnh tu luyện, tác dụng nhiều, làm cho người ta líu lưỡi.

Mà một chút hành vi nhân vật phản diện của Sở Hư cũng sẽ mang đến giá trị nhân vật phản diện cho hắn.

Sau khi đã biết rõ tác dụng của hệ thống và giá trị nhân vật phản diện, Sở Hư không khỏi thầm cười khổ, xem ra đây là hệ thống đang buộc hắn đi làm một tên trùm phản diện a...

Bất quá tính tình trời sinh của Sở Hư đạm mạc vô tình, trong mắt chỉ có lợi ích, chỉ vì đạt được mục đích, mà có thể không từ thủ đoạn.

Trở thành một tên trùm phản diện đối với hắn mà nói, không có chút gánh nặng nào trong lòng.

Thậm chí có thể nói còn có một tia hưng phấn!

Ai nói khí vận chi tử liền nhất định có thể cười đến cuối cùng?

Ai nói nhân vật phản diện được chú định chỉ có thể làm bàn đạp cho khí vận chi tử?

Một thế này, Sở Hư liền muốn lấy thân phận nhân vật phản diện, đi trên con đường của nhân vật phản diện, quét ngang hết thảy khí vận chi tử!



Thành tựu một phen bá nghiệp, làm một thế kiêu hùng!

...

Đang lúc Sở Hư suy tư, ngoài cửa truyền đến một âm thanh cung kính: “Thế tử, Trưởng công chúa mời ngươi đi qua.”

Sở Hư nghe vậy, thần sắc trên mặt lộ ra một tia không hiểu.

Mẹ đẻ của hắn - Đoan Xương Trưởng công chúa, bởi vì xuất thân từ hoàng thất, không chỉ là thân phận tôn quý, mà ở trong Tố Thần Hầu phủ cũng nắm đại quyền trong tay.

Bây giờ Sở Chính Hùng dẫn binh chinh chiến dị tộc ở biên giới, không rảnh bận tâm công việc của Hầu phủ, Đoan Xương Trưởng công chúa chính là chưởng khống giả chân chính của quái vật khổng lồ Tố Thần Hầu phủ này!

Sở Hư chậm rãi đứng dậy, thản nhiên nói: “Đã biết.”

Hắn đi ra đại điện, bên ngoài đại điện đã có không ít người đứng đấy, thị nữ thị vệ ước chừng hơn mười người, đều là người hầu mà ngày xưa hắn có chút thân cận và nể trọng.

Người cầm đầu là một tên nam tử áo đen, vẻ mặt lạnh lùng khí tức xơ xác tiêu điều, thân thể ẩn ẩn tràn ngập khí tức huyết tinh nguy hiểm.

Nam tử này tên là Tống Tranh, chính là một vị cường giả Ngọc Đài cảnh, là tâm phúc của Sở Hư, tâm ngoan thủ lạt.

Sở Hư có không ít việc trong bóng tối không thể lộ ra ngoài đều là hắn đi làm, có thể nói là một mực trung thành với Sở Hư.

Thấy Sở Hư đi ra đại điện, trên mặt Tống Tranh hiện ra thần sắc cung kính, cùng với rất nhiều người hầu ở sau lưng thi lễ về phía Sở Hư: “Gặp qua Thế tử.”

Sở Hư khẽ gật đầu, nói khẽ: “Không cần đa lễ.”

Lập tức gọi Tống Tranh đến trước mặt, thấp giọng nói: “Đi giám thị cử động của Sở Thiên, cũng điều tra rõ toàn bộ thời gian làm việc mấy ngày nay của hắn, bao gồm hắn và những người có liên quan với hắn cũng phải điều tra không sót tí nào!”

Thần sắc của Tống Tranh nghiêm lại, gật đầu trầm giọng nói: “Vâng!”

Hắn một mực trung thành với Sở Hư, đối với cái mầm tai họa Sở Thiên này tự nhiên cũng coi là cái đinh trong mắt.

Mặc dù Sở Thiên cũng là công tử dòng chính của Hầu phủ, nhưng mà Sở Chính Hùng cũng không coi trọng hắn, lại cộng với sự chèn ép của Trưởng công chúa, Sở Thiên trong thời gian qua vô cùng thê thảm, liền xem như bên trong nội bộ của Tố Thần Hầu phủ cũng không có bao nhiêu người ủng hộ hắn.

Điều tra công tử Hầu phủ Sở Thiên này, cũng không phải tốn bao nhiêu sức lực...

Tống Tranh khẽ gật đầu, quay người rời đi, sắp xếp chuyện này, đối với hắn mà nói, mệnh lệnh của Sở Hư chính là ưu tiên hàng đầu, huống chi chuyện này còn liên quan đến tranh đoạt dòng chính, tự nhiên là muốn đích thân đi giám sát.

Điểm mà Sở Hư đối với Tống Tranh hài lòng nhất, cũng chính là điểm này.