Chương 34: Vu Khống

Trong mắt Sở Hư lóe lên một tia thần sắc quỷ dị, nhưng mà trên mặt hắn lại cực kì ngưng trọng,

Trầm giọng hỏi: “Huyết Độc Ma Quân ở đâu?”

Thần sắc của Vạn Đoạn Cừu không ngừng thay đổi, tựa hồ là không muốn nói ra.

Bất quá thấy uy năng của đạo quang trong tay vị cường giả Thần Phủ cảnh kia, cuối cùng vẫn sầu thảm, nói:

"Năm đó Huyết Độc Ma Quân bị Vi Huyền Chân Nhân của Tam Thanh Sơn truy sát, bản thân bị trọng thương.

Bây giờ đã từ bỏ nhục thân, đoạt xá nhục thân của một vị đệ tử thế gia!"

Lời vừa nói ra, đám người nhao nhao hoảng hốt!

Huyết Độc Ma Quân đoạt xá nhục thân của đệ tử thế gia?

Há không nói phải là, rất nhiều đệ tử thế gia ở đây.

Có một vị chính là Huyết Độc Ma Quân!?

Đám người nhao nhao giữ khoảng cách với nhau, thần sắc kiêng kị đề phòng nhìn lẫn nhau.

Trên mặt cũng lộ ra vẻ khẩn trương và sợ hãi.

Sợ người bên cạnh mình chính là Huyết Độc Ma Quân!

Vạn Đoạn Cừu phảng phất là hoàn toàn từ bỏ ý định chống cự, nói ra mọi thứ trong đầu:

"Sau khi Huyết Độc Ma Quân đoạt xá, vẫn luôn che giấu tung tích, mượn nhờ thân phận của vị đệ tử thế gia kia tu luyện.

Ta cũng không biết tình huống cụ thể...

Bất quá lần này Huyết Độc Ma Quân để cho ta đến đây, là vì muốn ta diễn một tuồng kịch cùng với hắn.

Để cho ta bắt Tô gia Đại tiểu thư làm tù binh, còn hắn thì thừa cơ cứu nàng, nhân cơ hội này tiến vào nội bộ của Tô gia..."

Trên mặt Vạn Đoạn Cừu lộ ra một tia hối hận, cười thảm nói: "Chỉ tiếc lão phu không nghĩ tới, nơi này vậy mà còn có một vị cường giả Thần Phủ cảnh tọa trấn.

Còn chưa bắt đầu kế hoạch liền đã bại lộ hành tung...

Muốn bắt Tô gia Đại tiểu thư làm con tin, lại không nghĩ rằng..."

Mặc dù hắn không có nói tiếp.

Nhưng mà tất cả mọi người đều biết rõ, hắn đang cảm khái, không nghĩ tới thực lực của Sở Hư lại kinh khủng đến thế.



Huyền Đan cảnh lục trọng liền có thể đánh cường giả Ngọc Đài cảnh đỉnh phong chịu trọng thương!

Mà Tô Vi Nhiễm cũng vừa giật mình vừa sợ, không nghĩ tới Huyết Độc Ma Quân vậy mà chú ý đến nàng!

Đám người cũng nhao nhao thầm mắng Huyết Độc Ma Quân vô sỉ.

Tô Vi Nhiễm chính là tình nhân trong mộng của thế hệ trẻ tuổi ở đế đô, nếu là Sở Hư thì cũng đành thôi.

Sở Hư xuất sắc như vậy, cùng Tô Vi Nhiễm chính là một cặp đôi mà trời đất tạo nên.

Nếu như Sở Hư lấy được trái tim của Tô Vi Nhiễm, mặc dù đám thiên kiêu trẻ tuổi này chua xót trong lòng.

Nhưng mà cũng sẽ không có quá nhiều ghen ghét.

Thế nhưng Huyết Độc Ma Quân vậy mà dám có ý đồ với Tô Vi Nhiễm, thật sự là khiến cho mọi người không thể nào chấp nhận được...

Ý cười trong mắt Sở Hư chợt lóe lên.

Lập tức trầm giọng nói: “Huyết Độc Ma Quân, rốt cuộc là đoạt xá ai?”

Vạn Đoạn Cừu trầm mặc, sau một lát, cắn răng một cái, nói: “Là hắn!”

Dứt lời, một ngón tay chỉ vào Sở Thiên đang nấp ở trong góc!

Sở Thiên!?

Trong lòng mọi người hoảng hốt, những người xung quanh Sở Thiên cũng nhao nhao lùi nhanh thân hình, thần sắc đề phòng đến cực điểm, lại mang theo một tia sợ hãi.

Bọn hắn vậy mà vừa mới ở gần Ma Quân đến thế!

Mặc dù trước đó Sở Thiên liền có dự cảm không tốt.

Nhưng mà hắn cũng không nghĩ tới.

Tên ma tu này vậy mà xác nhận hắn bị Ma Quân đoạt xá!

Sở Thiên ngây ngẩn cả người, thần sắc của hắn ngạc nhiên, còn mang theo một tia mê mang và không thể tin nổi.

Lập tức hắn mới hiểu ra, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì.

Khí huyết trên trán liền sôi trào.

Sau lưng hắn trong nháy mắt đổ đầy mồ hôi lạnh, da mặt run lên, tâm lập tức liền treo giữa không trung!

Ta bị Ma Quân đoạt xá rồi?



Trên mặt Sở Thiên trước tiên là trắng bệch, lập tức liền đỏ lên, cả giận nói: "Hoang đường! Ta căn bản là chưa từng gặp qua cái Huyết Độc Ma Quân nào hết!

Ngươi đang vu khống!

Lão tặc, ta với ngươi không thù không oán, vì sao ngươi muốn hại ta!!!"

Vạn Đoạn Cừu sầu thảm nói: “Ma Quân, chuyện cho tới bây giờ, ngươi và ta đều thất bại thảm hại...”

Sở Thiên nghe Vạn Đoạn Cừu ‘nói như đúng rồi’, trong lòng vừa sốt ruột vừa giận, gầm nhẹ nói: “Ngậm máu phun người!!”

Hắn nhìn xung quanh, gấp giọng nói: "Ta là Sở Thiên!

Ta là Đại công tử của Tố Thần Hầu phủ!!

Tuyệt đối không phải là cái Huyết Độc Ma Quân g ì!!"

Nhưng mà để cho hắn sợ hãi chính là, đám người xung quanh đều e ngại mà đề phòng nhìn qua hắn.

Ánh mắt nhìn về hắn không còn mỉa mai như trước kia, mà là trở nên e ngại.

Nhưng mà loại ánh mắt này, lại càng làm cho Sở Thiên khϊếp sợ!

Một vị thiên kiêu bỗng nhiên thấp giọng nói: “Quả nhiên, Sở Thiên ở đế đô căn bản là không được ai coi trọng, đích thật là một cái mục tiêu tốt!”

Trong lòng mọi người cũng bỗng nhiên tỉnh ngộ, thì ra là thế!

Phần lớn đệ tử thế gia ở đế đô đều là thiên phú bất phàm, đều là niềm hi vọng tương lai của mỗi thế gia.

Trên thân gánh chịu lấy không ít ánh mắt, thế hệ trước ở trong tộc cũng sẽ thường xuyên kiểm tra tu vi.

Nếu là Huyết Độc Ma Quân đoạt xá các đệ tử thế gia khác, tất nhiên là sẽ lộ ra sơ hở!

Nhưng Sở Thiên thì lại khác.

Mặc dù hắn cũng là đệ tử thế gia, nhưng mà bởi vì phế mạch chi thể, căn bản cũng không có người sẽ để ý đến hắn.

Liền xem như bị đoạt xá, cũng sẽ không lộ ra chân tướng gì!

Đám người càng nghĩ càng đúng, ánh mắt nhìn qua Sở Thiên.

Cũng biến thành chắc chắn!

Mà lúc này, Lý Trường Sinh của đế đô Lý gia cũng bỗng nhiên cao giọng nói: "Thì ra là thế!

Trách không được tên phế mạch chi thể như ngươi, cũng tu thành Niết Bàn cảnh!"