Chương 45: Tình Cảnh Của Hạ Hầu Nhất Tộc

Tố Thần Hầu phủ, bên trong một tòa đại điện cực kì hùng vĩ.

Sở Hư ngồi trên mặt đất, trên mặt lộ ra một tiếu dung quái dị.

Trước đó ở Tô gia, tộc nhân của Tô gia có thể nói là cực kì nhiệt tình với hắn, trong lời nói đều đang sáng tạo cơ hội cho hắn với Tô Vi Nhiễm.

Rõ ràng là cực kì hài lòng với hắn, muốn thúc đẩy hắn cùng với Tô Vi Nhiễm.

Về phần tại sao, Sở Hư cũng có thể đoán được một hai.

Mà Tô Vi Nhiễm cũng vừa thẹn vừa mừng, liên tục cúi đầu nhìn lén Sở Hư.

Mặc dù nói Tô Vi Nhiễm thông minh bẩm sinh, rất biết lẽ phải.

Nhưng mà đối mặt với loại chuyện này, vẫn như cũ mang theo thẹn thùng của một tiểu nữ nhi...

Sở Hư mỉm cười lắc đầu, mặc dù hắn rất vừa ý năng lượng của Tô gia Đế Sư.

Bất quá cũng không vội mà thông gia với Tô gia ngay bây giờ.

Nói cho cùng, là Tô gia cần hắn.

Mà không phải là hắn cần Tô gia...

Về phần Tô Vi Nhiễm...

Sở Hư cười cười, bắt đầu kêu gọi hệ thống.

"Túc chủ: Sở Hư

Thân phận: Thế tử của Tố Thần Hầu phủ

Tu vi: Huyền Đan cảnh lục trọng.

Thể chất: Thái Huyền Thần Thể

Công pháp tu hành: Thái Cổ Thần Huyền Kinh (đương thời kinh điển, tiến độ: Tầng ba)

Pháp bảo: Huyền Pháp Đạo Kiếm (Thiên giai), Trấn Châu Thần Đỉnh (Chuẩn Thánh khí), Thiên La Tán (Thiên giai), Lượng Kiếp Trận Đồ (sát phạt chi bảo)

Đẳng cấp khí vận: 2

Giá trị khí vận ngoài định mức: 100

Kim thủ chỉ: Vọng khí thuật

Giá trị nhân vật phản diện: 316000 "

Mà Sở Hư cũng mở ra hệ thống thương thành.

Bây giờ đẳng cấp khí vận của hắn đã là cấp hai, cũng giải tỏa giai đoạn hai của thương thành.



Tự nhiên là phải hảo hảo xem có cái đồ tốt gì mới ra hay không.

Bên trong giao diện của hệ thống thương thành, quả nhiên là có nhiều đồ tốt hơn trước đó.

Bất quá ánh mắt của Sở Hư, lập tức bị một quyển trục hấp dẫn lấy.

«Luyện Hư Tham Đồng Khế»: Công pháp song tu (Thiên giai).

Lấy khảm lấp cách, tu thành Thuần Dương chi thể, biến hình thành tiên.

Song tu cùng đỉnh lô chi thể, có thể tăng tốc độ tu hành cực nhanh!

Giá trị nhân vật phản diện yêu cầu: 120000

Thấy bộ công pháp song tu này, trên mặt Sở Hư lộ ra nụ cười như có như không.

Hắn nghĩ tới một vị thiếu nữ...

...

Đế đô, Hạ Hầu phủ.

Năm đó, Hạ Hầu nhất tộc ở Đại Chu thần triều cũng là đại tộc có tiếng tăm lừng lẫy, vào thời kỳ cường thịnh thậm chí có ba vị cường giả Thiên Cung cảnh tọa trấn trong tộc.

Cho nên ở đế đô này, cũng chiếm giữ được một vị trí.

Bất quá bây giờ, Hạ Hầu nhất tộc càng ngày càng xuống dốc.

Đã chừng vài vạn năm chưa có cường giả Thiên Cung cảnh xuất hiện.

Bây giờ càng rơi vào tình thế quẫn bách chỉ có một vị lão tổ Thần Phủ cảnh giữ thể diện.

Mà vị lão tổ Thần Phủ cảnh này, thọ nguyên cũng gần hết...

Chỗ sâu của Hạ Hầu phủ, trước một tòa đại điện hùng vĩ, lít nha lít nhít Hạ Hầu tộc nhân đứng đấy.

Những tộc nhân này đều là tộc nhân dòng chính của Hạ Hầu nhất tộc.

Thần sắc đều là đang khẩn trương mong đợi nhìn qua đại điện ở trước mặt.

Trên không trung của tòa đại điện này, tản ra một cỗ khí tức cực kì cường đại nhưng không ổn định, gió nổi mây phun trên bầu trời.

Hóa thành một đạo vòng xoáy nối liền nhau giữa thiên địa, lôi đình lượn lờ bên trong hư không.

Hiển nhiên là có người đang thử đột phá cảnh giới!

Hạ Hầu Vân đứng ở vị trí đầu trước rất nhiều tộc nhân, thần sắc mang theo lo lắng và quật cường, hơi cắn môi, nhìn qua đại điện.

Lão tổ của Hạ Hầu nhất tộc, giờ phút này đang luyện hóa Huyền Đô Ngọc Chiếu Đan, đang đột phá cảnh giới!

Trong nội tâm nàng cực kì khẩn trương, sợ xảy ra chuyện ngoài ý muốn gì!

Mặc dù nói công hiệu của Huyền Đô Ngọc Chiếu Đan có thể mang đến cơ hội lớn tu thành Thiên Cung, nhưng cũng không phải là chắc chắn có thể tu thành.



Cũng có tỉ lệ thất bại!

Huống chi lão tổ thật sự là quá già rồi, khí huyết suy bại, thọ nguyên gần hết.

Bây giờ đạt được viên Huyền Đô Ngọc Chiếu Đan này, cũng chỉ có thể liều một phen mà thôi!

Lâm Lang ở bên cạnh Hạ Hầu Vân, vẫn luôn ngơ ngác nhìn qua thiếu nữ ở bên người.

Thấy vẻ lo lắng và khẩn trương kia của thiếu nữ, tâm của hắn gần như muốn tan chảy.

Giờ khắc này, Lâm Lang sinh ra một cỗ xúc động.

Hắn muốn ôm thiếu nữ này vào trong ngực, hảo hảo an ủi một phen...

Bất quá đây cũng chỉ là suy nghĩ mà thôi, Hạ Hầu Vân chính là Đại tiểu thư của Hạ Hầu nhất tộc, địa vị tôn quý.

Mà hắn chỉ là một tên đệ tử họ ngoại.

Mặc dù nói thiên phú của Lâm Lang bất phàm, cũng khá được coi trọng, nhưng mà dù sao hắn chỉ là một tên đệ tử họ ngoại.

Không cách nào xứng đôi với Hạ Hầu Vân.

Trong lòng Lâm Lang sinh ra một cỗ ý niệm khiến cho hắn cũng cảm giác được đáng sợ.

Nếu như lão tổ không có chịu nổi liền tốt!

Nếu là lão tổ tu thành Thiên Cung, Hạ Hầu nhất tộc liền sẽ quật khởi một lần nữa!

Đến lúc đó, thân phận và địa vị của Hạ Hầu Vân cũng sẽ ‘nước nổi thì bèo nổi’.

Trở thành quý nữ với thân phận tôn quý ở đế đô, thậm chí là Đại Chu thần triều.

Một tên đệ tử họ ngoại như hắn, có thể có bao nhiêu cơ hội chứ?

Nhưng nếu như Hạ Hầu lão tổ đột phá cảnh giới thất bại, mặc dù nói Hạ Hầu nhất tộc suy bại là điều không thể tránh né.

Nhưng mà Hạ Hầu nhất tộc càng suy bại, thì Lâm Lang hắn càng trọng yếu!

Đợi đến khi Lâm Lang hắn hiện ra thiên phú, tu vi càng ngày càng mạnh.

Như vậy Hạ Hầu nhất tộc cũng tất nhiên chỉ có thể là càng ngày càng nể trọng hắn.

Như vậy khoảng cách giữa hắn và Hạ Hầu Vân, cũng sẽ càng ngày càng gần...

Bất quá ý nghĩ này, ngay cả bản thân Lâm Lang đều giật nảy mình.

Hắn liền tranh thủ đè xuống cái ý niệm đáng sợ này.

Nhưng mà trong lòng, vẫn là không nhịn được suy nghĩ...