Chương 10: Nữ Chủ Sáo Lộ Sâu, Ta Muốn Về Nông Thôn

Ta dìu ngươi lên sô pha nghỉ ngơi. "Giọng Đường Du bình thản nói.

"Lão thái thái ta cũng không đỡ, liền đỡ ngươi, đỡ xong ta liền rời đi được không?"

Nghe được tiếng lòng của Đường Du, Vương Ức Tuyết cười đến nheo mắt lại.

Muốn chuồn à? Không có cửa đâu.

Chờ sau khi trở lại sô pha, thấy Đường Du đứng dậy muốn đi, cô vội vàng hô.

Đường Du, chân em bị trật, anh xoa giúp em một chút được không?

Tôi sẽ không. "Đường Du quả quyết cự tuyệt.

Hắn hôm nay thầm nghĩ qua cẩu một chút qua kịch bản để lấy phần thưởng.

Tiếp xúc thân mật với nữ chính thứ hai, đây là hành vi tặng đầu mình cho người khác!

"Ngươi gạt người, lúc yêu đương thời đại học ta đánh tennis bị trật chân, chính là anh giúp ta xoa bóp, anh ghét em như vậy sao?"

Vương Ức Tuyết đỏ mắt ủy khuất nói.

Đúng vậy, cho nên nếu em thật sự không thoải mái, anh có thể giúp em gọi bác sĩ tới nhà em.

Đường Du gật đầu lạnh lùng nói.

[Đúng đúng đúng, ngươi coi nhưta ghét ngươi, mau rời xa ta biết không?]

【 dù sao thì hai ta không thích hợp, ngươi là hậu cung của Diệp Thần, người của ta thiết lập là nhân vật phản diện pháo hôi, việc này nếu để cho hắn biết, ta mẹ nó đêm nay liền không sống nổi qua. 】

Sau khi nghe được tiếng lòng của Đường Du, Vương Ức Tuyết hừ lạnh một tiếng trong lòng.

Anh bảo tôi tránh xa thì tránh xa hả?

Bất quá nhìn người này một điệu bộ rất kiêng kỵ cái tên Diệp Thần kia, nàng dứt khoát uy hϊếp nói.

Anh không giúp em xoa đúng không? Được, vậy anh đi đi, chuyện tối nay em sẽ nói với mọi người, kể là anh chiếm tiện nghi của em. (lúc này xưng hô “anh”, “em” cho nó tình cảm :3)

“???”

Vừa mới định giơ chân thì bỗng dừng động tác, vẻ mặt khϊếp sợ.

[Đậu má, không cần như vậy a, có thể hay không nói đạo lý?]

[Ngươi nếu là đi ra ngoài nói lung tung, Diệp Thần mẹ nó nhất định sẽ ghi thù ta được không?]

【 ta còn chưa thấy qua kịch bản sảng văn kia có nhân vật phản diện có thể cùng nhân vật chính đoạt nữ nhân, còn có thể thành công sống sót! 】

Đừng như vậy...... Chúng ta không thể quay lại với nhau được nữa, chuyện của quá khứ cứ để nó qua có được không?

Đường Du chỉ có thể tận tình khuyên nhủ.

Không nghe không nghe con rùa Niệm Kinh, cho cậu một phút cân nhắc đề nghị của tôi, nếu không tôi sẽ đăng nó lên mạng xã hội.

Vương Ức Tuyết lấy điện thoại di động của mình ra lắc lắc.

Gửi cho bạn bè một con đường chết, xoa chân còn có một đường sống...... Con mẹ nó, làm rồi.

Hắn Trầm tư một lát, Đường Du quyết định chọn vế sau.

Xoa cũng được, nhưng em đừng nói ra ngoài.

Đường Du dặn dò một câu, vẻ mặt không tình nguyện ngồi trên sô pha cầm lấy đôi chân thon dài, ngọc ngà nhỏ nhắn của Vương Ức Tuyết đặt ở trên đùi.



Giúp nàng nhẹ nhàng xoa cổ chân, đồng thời Đường Du đánh giá dáng người mạnh mẽ của Vương Ức Tuyết.

[Lúc trước yêu đương, dáng người nha đầu này còn chưa phát triển tốt như vậy sao? Mấy năm nay rốt cuộc ăn cái gì?]

[Còn có sườn xám phía dưới như thế nào mặc quần an toàn? Tín nhiệm giữa người với người đi chứ?]

Vương Ức Tuyết ghé vào sô pha hưởng thụ dịch vụ xoa chân, sắc mặt có chút e lệ.

Cái tên này giả vờ buồn cười chết đi được, ngoài miệng cứng đầu không ăn, kì thực bên trong thì mềm chết đi được!

Được rồi.

Nghe được tiếng lòng Đường Du càng ngày càng càn rỡ, cô cũng có chút không chịu nổi.

Sau khi rút chân về, cô làm bộ làm tịch xoay người nói: "Tốt hơn nhiều rồi, lần sau bị thương sẽ tìm anh.

Còn có lần sau?

Đường Du trợn tròn mắt, đây là đang thực sự gây khó dễ cho mình phải không?

Nếu nói không thì sao. "Vương Ức Tuyết híp mắt vui vẻ nở nụ cười.

Có thể nghe được tiếng lòng của người này, lại nắm thóp được điểm của đối phương.

Cứ như vậy thả nàng, mình vẫn là Vương Ức Tuyết sao?

Hừ!

"Cẩu hệ thống, ngươi mẹ nó đi ra đây cho ta, vì sao Vương Ức Tuyết cũng bị thiết lập bị phá vỡ rồi?"

Đường Du ở trong lòng gầm thét một tiếng.

Đây mẹ nó, lại là muốn đưa mình bị đánh chết đúng là phản đồ!

Phốc phốc......

Hệ thống cười một tiếng.

Điện thoại di động Vương Ức Tuyết đặt trên bàn đột nhiên vang lên.

Cô cầm di động nhận điện thoại, hàn huyên vài câu rồi mới nhíu mày nói.

Đã rõ, công ty còn đang hội nghị năng lượng mới tạm thời trì hoãn nửa giờ nữa đi, tôi đến sẽ muộn một chút.

Sau khi cúp điện thoại, cô nhìn Đường Du cười ngọt ngào nói.

Công ty còn có một cuộc họp khẩn cấp, tôi đi họp trước, tối nay lại đến tìm anh.

Ngươi cứ làm việc của ngươi là được.

Đường Du ngược lại cầu còn không được, mau để cho nữ nhân này đi đi.

Nhớ tới, đây không phải là Vương Như Long cùng Diệp Thần xắp đặt một cái âm mưu sao?

[Để đầu tư vào dự án này, toàn bộ 50 tỷ dòng tiền mặt của Vương gia đã được đưa vào, khiến tập đoàn Đằng Vương đứng trước nguy cơ khủng hoảng nghiêm trọng.]

【 Vương Như Long nhân cơ hội gây khó dễ đoạt quyền, Diệp Thần đóng vai người hiền lành giúp đỡ Vương Ức Tuyết giải quyết nguy cơ, thành công đem Vương Ức Tuyết thu nạp vào hậu cung, lại để cho người gϊếŧ chết Vương Như Long, cuối cùng Vương gia còn không phải chính là rơi vào tay hắn? 】

Vương Ức Tuyết vừa mới chuẩn bị đứng dậy rời đi, thân thể mềm mại run lên, ánh mắt tràn đầy khϊếp sợ.

Sao Đường Du biết những chuyện này?



Khoản đầu tư này tại công ty là tối mật! Chỉ có rất ít người hoặc nhân tài mới biết!

Mà người thúc đẩy hạng mục này, chính là em họ Vương Như Long của nàng!

Chẳng lẽ thật sự có chuyện như vậy?

Vương Ức Tuyết khẽ cắn môi, ánh mắt nhìn về phía Đường Du có thêm vài phần ái mộ và cảm động.

Nhất định là hắn đang âm thầm quan tâm mình ở trong bóng tối, dùng lực lượng Đường gia giúp mình điều tra những chuyện này!

Cô muốn hỏi Đường Du rõ ràng để cảm ơn anh, lại phát hiện mình há hốc miệng không phát ra âm thanh.

Rơi vào đường cùng, cô chỉ có thể cùng Đường Du chào hỏi, liền vội vàng rời đi đến công ty chuẩn bị điều tra việc này.

Lúc đi mặt nàng như phủ sương, trong lòng tràn đầy sát ý!

Hay cho một tên Vương Như Long!

Hay cho một cái Diệp Thần!

Nếu đã để cho ta điều tra rõ ràng, các ngươi một người cũng đừng có mơ mộng có một con đường sống!

Vương Ức Tuyết vừa đi, Đường Du nhất thời thở phào nhẹ nhõm, tựa vào sô pha cười hắc hắc.

Đại sư, ta ngộ ra rồi!

Tuy rằng Vương Ức Tuyết hôm nay cũng không thích hợp.

Nhưng kịch bản thiết lập cài đặt ở đây!

Đợi lát nữa Diệp Thần đến Vương gia trang bức!

Khí tức bá vương tản mát ra nhất định có thể chinh phục Vương Ức Tuyết!

Đến lúc đó nàng lấy Diệp Thần cùng mình ra so sánh, nhất định sẽ lập tức ái mộ Diệp Thần!

Về phần chuyện vớ vẩn với mình, cô chắc chắn sẽ không nói cho Diệp Thần!

"Hôm nay chỉ cần ta biểu hiện khiêm tốn một chút, Diệp Thần bận rộn tán gái trang bức các kiểu khẳng định không có tâm tư gì quản ta, sau đó quay đầu lại để cho hắn biết Tô Mục Nguyệt cùng mình không quan hệ, lần này hẳn là có thể sống đến đại kết cục."

Đường Du thầm nghĩ trong lòng mà đắc ý.

Lúc này, bỗng ngoài cửa đột nhiên truyền đến tiếng bước chân.

Đường Du nhìn về phía cửa, mới phát hiện là một cô gái xinh đẹp dáng người nhỏ nhắn xinh xắn.

Nữ hài tử tuy rằng dáng dấp người nhỏ nhắn xinh xắn, nhưng có ý vị nào đó lại phát triển cực kỳ đồ sộ, lúc đi đường thậm chí hơi lay động.

Hơn nữa nàng lại cố ý ăn mặc một thân Lolita, thoạt nhìn tựa như Nhị Thứ Nguyên bên trong đi ra mỹ thiếu nữ.

Cô gái sau khi nhìn thấy Đường Du, lập tức lộ ra nụ cười ngọt ngào chào hỏi.

Chào anh Đường Du.

A...... Tiểu Nguyệt à, đã lâu không gặp.

Đường Du vội vàng chào hỏi, nhanh chóng nhớ lại thân phận của đối phương.

Nàng chính là nữ thần y nổi tiếng nhất Tô Hàng tên là Giang Tiểu Nguyệt! Năm nay mới vừa tròn hai mươi, y thuật ở Hoa Hạ có thể xếp vào top mười!

Ông nội lại càng là Thái Sơn Bắc Đẩu của Trung y Hoa Hạ, được xưng là Giang Thiên Y một đời y thánh!

Y thuật siêu quần, mỹ mạo phi phàm, thiên chi kiêu nữ như vậy, tự nhiên sẽ là hậu cung của Long Vương Diệp Thần.