Chương 5+6: Trò chơi thất bại

Lâm Trí Yến có chút nóng ruột, hành vi của Hà Xuân Phân rõ ràng là không muốn cho Quý Gia Du ở lại, cho dù chỉ là vài ngày cũng không được.

"Nhìn gì vậy?" Hà Xuân Phân quay người liền thấy đôi mắt trống rỗng của Lâm Trí Yến đang nhìn ra ngoài cửa sổ.

Lâm Trí Yến hoàn hồn, nhếch miệng cười: "Mẹ, cá nấu xong chưa?"

"Còn một lát nữa, con đi chơi trước đi, nấu xong mẹ sẽ gọi!" Hà Xuân Phân lau vết nước trên tay mình, định nhéo mặt Lâm Trí Yến.

Còn chưa tới gần Lâm Trí Yến đã ngửi thấy mùi cá tanh trên tay Hà Xuân Phân, khẽ cau mày, bước nhanh đến tủ lạnh cầm lấy hai bình sữa: "Dạ!"

Hà Xuân Phân nhìn thân hình tròn vo của Lâm Trí Yến rời khỏi nhà bếp, thu hồi ánh mắt, nắm chặt ngón tay, trong mắt cô ta có chút cô đơn, cười khổ, tự giễu.

Lâm Trí Yến không thích ăn cá, nhưng nguyên chủ thích, cho nên khi Hà Xuân Phân gắp cá vào chén cậu, cậu rất chán ghét.

Quý Gia Du thu hết tất cả những điều này vào mắt.

Ăn xong bữa cơm, Lâm Trí Yến muốn thăm dò ý của Hà Xuân Phân, nên vừa rửa bát vừa lau sàn, vừa đấm vai lại bóp chân.

Hà Xuân Phân hưởng thụ, rồi mở miệng nói: "Hôm nay sao lại ngoan ngoãn như vậy, có chuyện gì sao?"

Giọng của Hà Xuân Phân đầy nuông chiều, trong mắt lại không có nửa phần tươi cười.

Lâm Trí Yến gật đầu như gà con mổ thóc: "Hôm nay có phải mẹ ra ngoài chơi không?"

"Không phải." Hà Xuân Phân nghi ngờ nhìn Lâm Trí Yến, "Tại sao hỏi như vậy?"

Lâm Trí Yến bĩu môi: "Túi của mẹ hôm nay là cái mà trước đây mẹ hay mang khi đi dạo phố!"

Với khả năng quan sát tỉ mỉ của Lâm Trí Yến, Hà Xuân Phân là một người chú trọng bề ngoài, ra cửa đi mua sắm cũng mang chiếc túi đắt nhất.

Hễ là có cơ hội khoe khoang thì Hà Xuân Phân đều sẽ không bỏ qua.

Hà Xuân Phân cũng không nghĩ nhiều, vươn tay xoa tóc Lâm Trí Yến, liếc nhìn về phía lầu hai, hạ giọng nói: "Đứa nhỏ này chắc hẳn là trốn nhà đi, mẹ đến đồn cảnh sát hỏi xem gần đó có đứa trẻ nào bỏ trốn khỏi nhà không."

Lâm Trí Yến biết Hà Xuân Phân làm như vậy là đúng, nhưng xuất thân của Quý Gia Du không phải bình thường.

Nếu trở về, lại rơi vào vực sâu, đi theo con đường ác.

"Em ấy ngoan như vậy, sao có thể bỏ trốn khỏi nhà." Lâm Trí Yến cố gắng hết sức ngụy trang ngây thơ.

Hà Xuân Phân thì thầm vào tai Lâm Trí Yến: "Yến Yến, con còn nhỏ, hôm nay mẹ đi hỏi, đứa nhỏ này không phải người ở vùng của chúng ta, nhà ở thành Bắc, mẹ nhờ vả mới biết được đây là con nhà ai!"

Nhà ai?

Chẳng lẽ, cha mẹ của Quý Gia Du ở thành Bắc rất nổi tiếng?

"Nhà ai?" Lâm Trí Yến thật sự mờ mịt.

Hà Xuân Phân lấy từ dưới ghế sô pha ra một tờ báo, chỉ vào dòng chữ trên báo đọc: "Thông báo tìm người mất tích..."

Đứa trẻ được miêu tả giống hệt Quý Gia Du, với chiều cao hơn 1m, đôi mắt to đen láy và một nốt ruồi nhỏ màu đỏ trên cổ.

"Có phải người nhà đang tìm em ấy không?" Lâm Trí Yến vẫn giả vờ không hiểu.

"Ừ." Hà Xuân Phân lại cất tờ báo đi, "Mẹ đã đến thành Bắc, đứa nhỏ này tay chân không sạch sẽ, lấy trộm hết đồ có giá trị của họ hàng!"

Lòng thánh mẫu của Lâm Trí Yến tức khắc nổi trận lôi đình, dám nói tay chân Quý Gia Du không sạch sẽ.

"Em ấy nhất định không phải người như vậy!" Lâm Trí Yến cố gắng kìm nén lửa giận trong lòng.

Ở góc cầu thang, Quý Gia Du ngồi xổm trong bóng tối, nghe rõ ràng cuộc trò chuyện của họ.

Lông mi nó khẽ rung, khom người trở về phòng nằm xuống.

Hà Xuân Phân cũng không đưa ra bất kỳ lời giải thích không cần thiết nào với Lâm Trí Yến, nói điều này với một thằng nhóc sáu bảy tuổi, chẳng khác gì đàn gảy tai trâu.

Cô ta có những suy tính của riêng mình.

Lâm Trí Yến còn muốn giải thích dùm Quý Gia Du, nhưng không thể.

Bọn họ quen biết nhau thời gian không dài, sự hiểu biết của cậu đối với Quý Gia Du chỉ giới hạn trong thời gian này.

Cậu tin tưởng và yêu thương Quý Gia Du như vậy chủ yếu dựa vào rất ít thông tin được tiết lộ từ các câu thoại trong tiểu thuyết gốc.

Mà thông tin này không đủ để cậu thay Quý Gia Du biện minh, cũng không thay đổi được sự thật rằng Hà Xuân Phân không muốn nuôi dưỡng Quý Gia Du.

Loại cảm giác bất lực này khiến Lâm Trí Yến bắt đầu cảm thấy khó chịu bất an.

Hà Xuân Phân chỉ cười nhẹ, đứng dậy trở về phòng ngủ.

Lâm Trí Yến thất thần ngồi trên sô pha, nghĩ cách giải quyết vấn đề trước mắt.

Sau khi hệ thống chết tiệt ràng buộc xong liền offline, hiện tại nhiều nghi vấn cũng không thể hỏi được.

Phải ngăn cản.

Trong đầu Lâm Trí Yến chỉ còn lại câu này, nhưng không thể tìm ra cách.

"Quên đi, quên đi, không nghĩ nữa." Lâm Trí Yến tự lẩm bẩm một mình, ngáp một cái rồi về phòng ngủ.

Quý Gia Du nằm thẳng trên giường, khi nghe thấy tiếng động từ ngoài cửa, nó lập tức cuộn mình lại, đắp chăn giả vờ đã ngủ rồi.

Lâm Trí Yến vén một góc chăn lên, lộ ra khuôn mặt đỏ bừng của Quý Gia Du.

Khuôn mặt nhỏ trải qua thời gian dài dãi nắng dầm mưa, làn da có chút thô ráp.

Lâm Trí Yến ngẩng đầu nhìn về phía gương, khuôn mặt của cậu trắng trẻo mập mạp, nhìn có phúc.

Sự đối lập này, Lâm Trí Yến nháy mắt lại bắt đầu đau lòng vì nhân vật phản diện.

Trong đầu đã bắt đầu tưởng tượng Quý Gia Du trải qua đủ mọi khó khăn nguy hiểm để trưởng thành, cuối cùng trở thành đại phản diện dưới ngòi bút của tác giả.

Hoặc là so với tưởng tượng của cậu càng khó khăn hơn.

Không được, nhất định phải chăm sóc nhân vật phản diện thật tốt, làm cho y cảm nhận được thế giới này vẫn tràn ngập tình yêu thương.

Nói là làm, Lâm Trí Yến duỗi tay chạm nhẹ vào lông mi của Quý Gia Du, không có phản ứng, xem ra là ngủ rồi.

Thừa dịp Quý Gia Du ngủ say, Lâm Trí Yến không chút nào do dự thoa kem dưỡng da cho nó.

Trên mặt Quý Gia Du không có bao nhiêu thịt, đừng nói mặt, toàn thân đều là da bọc xương, ngay cả thoa kem cũng cộm khiến cậu hoảng sợ.

Quý Gia Du vốn tưởng rằng tên nhóc mập Lâm Trí Yến này làm việc gì cũng vụng về, nhưng không ngờ lại cẩn thận như vậy.

Lâm Trí Yến cẩn thận từng li từng tí, thậm chí còn rón rén, sợ đánh thức người ta, khó giải thích.

Hà Xuân Phân nhìn chằm chằm vào danh bạ điện thoại, cuối cùng vẫn buông di động, bực bội nắm tóc, cô ta do dự, có nên gọi cuộc gọi này không.

Nửa đêm, Lâm Trí Yến bị tiếng bước chân đánh thức, Quý Gia Du còn ngủ say, chẳng lẽ là Hà Xuân Phân?

Lâm Trí Yến rón ra rón rén rời giường, đi ra cửa bằng đôi chân trần.

"Được rồi, tôi hiểu rồi!" Giọng Hà Xuân Phân như trút được gánh nặng, tiếng bước chân xa dần.

Lâm Trí Yến bối rối, Hà Xuân Phân đang nói chuyện điện thoại với ai vậy?

Nằm ở trên giường, Lâm Trí Yến không định ngủ, tim đập nhanh, luôn cảm thấy sắp xảy ra chuyện chẳng lành.

Đối với cậu bây giờ, điều tồi tệ có lẽ là Quý Gia Du sắp bị đưa về nhà họ hàng.

Trong phòng ngủ tối om, chỉ có ngọn đèn tường phát ra ánh sáng yếu ớt, Lâm Trí Yến nương theo ánh đèn mỏng manh, nhìn chằm chằm vào khuôn mặt của Quý Gia Du.

Nếu không có cách nào ngăn cản, chỉ có thể nghĩ biện pháp khác.

Dù sao còn một thời gian rất dài mới trưởng thành.

Lâm Trí Yến càng cảm thấy bất lực.

Mí mắt bắt đầu nặng trĩu, nhưng Lâm Trí Yến không muốn nhắm mắt, bọn họ sắp sửa phải tách ra.

So với ly biệt, Lâm Trí Yến càng lo lắng Quý Gia Du trở lại nhà họ hàng sẽ bị hành hạ như thế nào.

Quý Gia Du không phải là người không chịu được khổ, rốt cuộc là bởi vì cái gì, mới khiến Quý Gia Du chọn cách trốn nhà đi?

Tia sáng cuối cùng biến mất, Lâm Trí Yến ngủ thϊếp đi.

Đôi tay nhỏ nhắn mũm mĩm kéo thật chặt quần áo của Quý Gia Du, lại ôm chặt lấy nó.

Khi mở mắt ra lần nữa, mặt trời đã lên cao.

Tối hôm qua thức quá khuya, trực tiếp ngủ tới 10 giờ rưỡi.

Quý Gia Du đã rời giường, bộ đồ ngủ được đặt ngay ngắn trên đầu giường.

Đôi mắt còn đang ngái ngủ của Lâm Trí Yến bỗng nhiên mở to, không kịp mang dép, đã lao xuống lầu một.

Tài xế không có ở đây, Hà Xuân Phân cũng không, Quý Gia Du......

Lâm Trí Yến tìm khắp toàn bộ biệt thự, không có Quý Gia Du.

Trở lại phòng, Lâm Trí Yến bực bội ném bộ quần áo Quý Gia Du đã mặc xuống đất, lại bất đắc dĩ nhặt lên.

Một mảnh giấy mỏng manh rơi ra từ túi áo ngủ, mặt trên chỉ có hai chữ —— cảm ơn.

Tuy chữ viết non nớt, nhưng từng nét đều rất rõ ràng.

Lâm Trí Yến rũ mắt, gấp tờ giấy lại, bất lực nằm trên giường, thở sâu một hơi.

Trời đất quay cuồng, chẳng qua là một trò chơi giải cứu nhân vật phản diện, tại sao lại khó như vậy?

【 đinh ~ thật đáng tiếc cho người chơi Lâm Trí Yến, trò chơi thất bại! Sẽ nhận trừng phạt! Hãy chuẩn bị......】

【 Trừng phạt đang download......】

【 Download hoàn tất! Trải nghiệm hoàn cảnh sống khi còn nhỏ của Quý Gia Du trong 24 giờ. 】