Chương 23

“V.ú bé cũng thơm nữa, sao lại thơm đến vậy?”

“Cả người bé chỗ nào cũng đẹp hết”

“Chú thích cái miệng nhỏ này…” Hắn đưa bàn tay xuống chạm vào phần m.u hơi nhô lên, kế đó lại lần lên phía trên bóp lấy khỏa ngực bên cạnh xoa nắn: “Cũng thích v.ú của bé.” Lòng bàn tay cọ vào phần đầu ng.ực đã hơi nhô lên ma sát. Ngực bé An không lớn, chỉ cho ai đó cầm, tựa như trời sinh hai nơi ấy đã dính chặt vào nhau không rời.

Thiên ngẩng đầu lên, ép hai luồng v.ú cô lại với nhau tạo thành một khe rãnh. Hắn chơi ngực cô rất đa dạng, thi thoảng lại dùng ngón cái và ngón trỏ vân vê đầu ngực, có khi lại dùng miệng hút hai đầu v.ú làm cô vừa đau vừa sướиɠ, ngỡ như bản thân đã quay về thời kỳ sơ sinh mà nói được vài từ duy nhất. Đôi môi khẽ mở để chảy ra một dòng nước bọt, khóe mắt ươn ớt hơi cong lên vì sướиɠ. Cô không biết bộ dạng bị d.ục vọng chiếm hữu của mình khiến đàn ông không thể rời mắt, nhất là khi cô thở dốc, hai tay bấu vào vai hắn, rêи ɾỉ: “Chú… đừng… đừng nói nữa… a… hức… đau…”

“Chú… không… không được… đau… đau quá…”

Hàm răng Thiên cọ vào đầu v.ú đỏ au, hút lấy hút để như có thể mυ"ŧ được sữa từ trong ra ngoài. Cái miệng nhỏ xì xì chảy nước vì sướиɠ, hắn hơi cụp mắt nhìn hai mép thịt ở giữa chân cô hơi mấp máy, thế là bèn nhả đầu v.ú cô ra, bảo: “Đau nhưng có sướиɠ không?”

“.... không… đau… đau lắm…” Hai quả ô mai đã lóng lánh như được bao phủ bởi lớp sương mù, hai bầu n.gực đã đỏ ửng do bị người đàn ông chơi đùa từ nãy đến giờ. Hắn không tiếc lời tán thưởng cơ thể cô, càng không giấu bản chất của mình. Hai mắt hắn đỏ ngầu vị d.ục vọng, ngón tay lại quay về cái hang nho nhỏ kia mà nghịch ngợm: “Nhưng bé yêu chảy nước.”

“Bị chú hôn v.ú đến chảy nước này…”

“Không sướиɠ tại sao lại chảy nước, hả?” Câu cuối gần như là gầm lên, người đàn ông dùng vỗ nhẹ vào đùi trong của cô như trừng phạt: “Cái miệng nhỏ sướиɠ đúng không? Sướиɠ lắm đúng không?”

“A… ưm…”

Bàn tay lại vỗ vào vị trí gần huyệt đạo: “Cái miệng nhỏ d.âm quá, v.ú cũng d.âm. Có phải bé yêu muốn rồi không?”

“Không có… cháu… cháu không có d.âm…” Với chút lí trí còn lại, An phản bác câu nói của Thiên.

Huyệt thịt lại phun nước, hoàn toàn bán đứng những lời kháng cự của bé An. Kèm theo đó là âm thanh rêи ɾỉ của cô gái. Hai quả ngực nảy lên, chân lại bị người đàn ông tách ra, ép thành hình chữ M để nhìn kỹ càng vào nơi tư mật. Nơi nó cứ như một dòng sông vô tận tiết nước ra liên tục, bụng dưới con bé co rút đến cả chục lần. Chú nhìn cô, bảo cô nắm lấy hai cổ chân mình để dang rộng ra cho chú xem nơi kín đáo. Đầu óc con bé mù mờ,vừa sướиɠ lại vừa thẹn, chỉ biết làm theo lời hắn bảo. Cô ngồi trên ghế sofa, tách hai chân mình để người đàn ông nhìn chằm chằm vào vùng bí ẩn.

Đóa hoa tuyệt đẹp này đang chảy nước, chảy nước vì hắn.

“Bé yêu ngoan quá…”

Trước ánh mắt của An, hắn đứng kéo khóa quần rồi lại thả qυầи ɭóŧ xuống để phần nam tính lộ ra ngoài. Nơi nào đó giật lên một cái đầy dũng mãnh, thể hiện bản thân đã sẵn sàng ra trận. Hắn cầm lấy thứ nặng trịch kia, khàn giọng nói với bé An: “Bé nhìn đi.”

“Đây là cây xúc xích của chú…”



“Bé yêu mở chân lớn ra, để nó hôn vào cái miệng nhỏ này nhé?”

Chap 24: Làm cho bé yêu sướиɠ đến chảy nước

Hắn nhặt được một cục nợ, một cục nợ phiền phức.

Tuy nhiên, cục nợ này lại cực kỳ nhiều nước. Từ cái miệng trên đến cái miệng dưới, chỗ nào cũng đều ngọt ngào khiến hắn thích mê.

“Chú… chú… chú đừng…. đừng cho vào trong….” Đôi mắt ngập nước của con bé bắt đầu hiện lên sự hoảng loạn, cái miệng nhỏ kia cũng co rúm lại vì sợ hãi. Cục cưng hoảng loạn khi nhìn thấy vật nào đó trên người ông chú cứ như vậy mà hiện lên trước mắt mình. Ôi mẹ ơi… cái thứ kia thật đáng sợ làm sao!

D.ương v.ật thô dài trông thật dữ tợn! Có màu tím đen, xung quanh thân nổi đầy gân xanh như những sợi dây leo đang bọc lấy thân gỗ. Điều làm bé An bất ngờ nhất là “cậu nhỏ” ấy được đính đầy khuyên. Ở giữa hai túi t.inh hoàn có tổng cộng ba khoen chữ C bằng bạc, dưới ni.ệu đạo lại là các khuyên được đâ.m xuyên qua theo kiểu thang Jacob. Bé An nhìn mà mắt chữ A mồm chữ O… từ trước đến giờ cô không nghĩ rằng chỗ đó của nam giới cũng có thể xỏ khuyên.

Dưới ánh mắt trầm trồ của con bé, qu.y đầu ngạo nghễ lại càng trở nên hưng phấn hơn. Hắn cầm lấy d.ương v.â.t lắc lư, tay còn lại thì chỉ đến một vị trí trên bụng bé An, bảo: “D.ương v.ậ.t của chú có thể đi đến đây của bé.”

“Làm cho bé yêu sướиɠ đến chảy nước…”

Nói xong, còn vô sỉ dùng tay tách hai mép môi ra, làm như muốn vụt vào bên trong nhưng lại bị bé An đẩy ra, kế vội vàng khép hai chân lại muốn trốn đi. Sự kí©h thí©ɧ nãy giờ đã thay bằng nỗi sợ hãi không tên... đây là lần đầu cô nhìn thấy thứ kia của đàn ông! Đã vậy kích cỡ kia còn khiến cô sợ hãi không thôi. Cứ như vừa tỉnh khỏi giấc mộng sung sướиɠ mà quay về hiện thực, giả sử thứ đó… thứ đó mà đi vào cô thì chắc là… chắc là cô tiêu mất!

Nghĩ vậy, An muốn nhanh chóng bò khỏi chiếc ghế sofa để trốn thoát. Thế nhưng, người đàn ông làm gì dễ dàng buông tha cho cô như vậy? Hắn nhìn thân thể nhỏ bé kia đang cố bò ra khỏi ghế mà hai mắt đen lại, vì đứng từ phía trên nhìn xuống nên có thể nhìn thấy được thứ cần thấy trên người cô. Bầu ngực rũ xuống đong đưa kí©h thí©ɧ tầm mắt của hắn, hai cánh mông vểnh cao đã hằn lên những dấu tay do được người đàn ông dạy dỗ, mép đùi lại có vài dấu hôn đỏ chói do được hắn để lại. Â.m hộ lấp lánh nước như thảo nguyên sau mưa, nhất là khe thịt hồng hào kia vẫn đang mấp máy mời gọi hắn…

Lúc bé An nghĩ đã thoát được khỏi Thiên thì đùi lại bị người đàn ông túm lại. Một lần nữa, hắn lại dùng tay phát lên mông cô một cái như để trừng phạt. Giọng nói người đàn ông từ phía trên cao gầm xuống giống đang giận dữ: “Bé đi đâu? Hả?”

“Bé sướиɠ xong thì chạy hả?”

“Chú… chú… chú cháu… cháu không muốn… không muốn mà…” Do bất ngờ bị Thiên túm lấy nên cả người An đổ nhào về phía trước, đôi bồng đào bị ép xuống ghế sofa tạo thành hai khối lớn. Đầu v.ú cọ vào phía dưới làm cả người ngứa ngáy. Do muốn thoát khỏi gọng kìm của hắn nên cô đưa tay về phía sau để tách tay của chú ra khỏi đùi, kết quả lại bị ai đó nắm hai cổ tay lại bắt chéo ra sau lưng. Hắn bước lên ghế, quỳ gối xuống để lỗ sáo đổi diện với khe huyệt đỏ hồng, chỗ đó còn hơi cọ nhẹ vào â.m v.ậ.t đã sưng vù làm con bé thét chói tai. Cô gái ngẩng cao cái cổ cao như thiên nga, rên lên ư hử hệt chú mèo nhỏ: “Chú… chú… chú đừng vào mà! Cháu xin chú! Cháu lạy chú… chú đừng…”

Ông chú vừa giữ lấy tay cô, vừa lần một cánh tay lên phía trước để bóp một bên n.gực bé An, tiếp tục se đầu v.ú đã cứng rắn, bảo: “Gọi là anh đi.”

“…”

“Gọi là anh Thiên thì sẽ không vào…”

Thiên cúi đầu, hôn lên sống lưng cô, đầu lưỡi vươn ra liếʍ nhè nhẹ lên hai làn da trắng nõn ấy. Sau đó lại đặt thân mình giữa hai chân cô cọ qua cọ lại, hắn đưa người về phía trước hôn vào sau gáy cô, ngón tay tựa như nghệ nhân mà gảy đầu n.hũ h.oa: “Ngoan, gọi chú là anh Thiên đi.”



“Gọi đi em.”

Phần lông giữa hai chân người đàn ông rậm rạp hơi cọ nhẹ vào miệng dưới làm bé An rỉ nước. Trong giây phút vật lớn kia đưa đẩy giữa chân đã khiến cô sinh ra ảo tưởng muốn nó thật sự đi vào. Hoảng sợ trước suy nghĩ đó của mình, An lại bò lên phía trước một bước để tránh né sự đυ.ng chạm từ phía sau. Chỉ là, chút cử động nho nhỏ của cô lại chọc đến người đàn ông, hắn thay đổi vị trí đặt d.ư.ơ.ng v.ật từ dưới đùi vào cái miệng nhỏ của con bé. Đồng thời, cũng động tác xoa nắn bánh bao cũng mạnh hơn. Hắn cắn nhẹ vào sau gáy An, cất lên giọng nói hờn dỗi: “Bé không ngoan.”

Q.uy đầu cọ ở bên ngoài làm như thật sự muốn vào trong, vậy mà lại không có cách nào vào được. Dù cho lúc nãy hắn đã làm màn dạo đầu khá tốt, thế nhưng cái miệng nhỏ này vẫn kháng cự sự xâm nhập của vật nam tính. Hắn thử đi thử lại vài lần mà lại không tài nào vào được, định dùng tay tách hai mép môi nhỏ ra để vào thì nghe giọng bé An nỉ non: “Anh… anh Thiên… á… chú đừng…. đừng vào…”

“Lúc nãy chú… chú nói là nếu… nếu cháu không đồng ý sẽ… sẽ không vào mà… hức.. hức…”

Thiên buông tay khỏi ngực An, lần xuống xoa nắn â.m v.ật của cô. Vừa mân mê viên đậu nhỏ, hắn vừa nói: “Ừ, anh không vào đâu.”

“Ưm… hức… đừng…”

“Bé yêu gọi anh nữa đi em… gọi nữa đi em…” Hắn rút d.ương v.ậ.t về lại giữa hai đùi An cọ xát, yết hầu trượt lên trượt xuống: “Ngoan, để anh bắn ra.”

Thiên thật sự giữ lời hứa, lần này hắn sẽ không chơi cái miệng nhỏ của cô. Bởi vì hắn muốn cô tự nguyện cho mình động vào, chỉ có như vậy thì mới đạt được sự thăng hoa về thể xác đến tâm hồn. Mặc dù hắn đã nghẹn đến phát đau, nhưng vì tương lai của cả hai nên hắn sẽ cố gắng nín nhịn không làm cô ngay bây giờ.

“Anh… anh… anh Thiên… ưm…” An vùi mặt vào dưới ghế, xấu hổ mặc kệ người sau lưng đùa bỡn người mình. Thi thoảng, chú sẽ ở bên tai cô mà thở vào vài hơi nóng rực, có khi lại nói vài từ t.ục tĩu: “Cái hang ở dưới này bót quá, kẹp anh sướиɠ muốn c.hết.”

“Anh sướиɠ quá… a… em kẹp hai chân vào… anh sắp ra rồi!”

Mỗi một tiếng kêu của An là một lần hắn tưởng tượng đang đ.âm vào cái lỗ nhỏ của cô. Cứ tưởng tượng như vậy cho đến tận khi xong việc, tất cả ti.nh d.ich được phóng thích ra trên người An mới thôi.

Thiên bỏ hai tay An ra, cô bèn mệt mỏi nằm xuống thở dốc. Thiên lại nâng mặt cô lên, hai cánh môi quyện vào nhau một lúc mới thôi.

Hắn lưu luyến rời khỏi khoang miệng thơm ngọt của cô, trước khi đi còn cắn một cái lên chóp mũi An, giọng nói có hơi khàn: “Hôm nay chú sướиɠ lắm.”

“Lần sau cho chú làm nữa, có được không?”

“…. ừm.” Trong cơn mê man, An đã gật đầu đồng ý. Hiện giờ cô mệt lắm rồi, chỉ muốn ngủ mà thôi.

Hai mắt cô díu lại, cứ vậy mà đi vào giấc ngủ. Thiên ôm cô vào trong tắm rửa, hôn lên khóe mắt cô đầy yêu chiều rồi mặc lại quần áo cho cô, đưa vào giường để con bé ngủ.

Ngày đầu tiên trở về nhà đã trôi qua như thế.