Chương 24: Xe lạ

Trong tủ không biết từ khi nào đã có treo quần áo của anh, từ tây trang cho đến qυầи ɭóŧ. Điều càng làm anh thêm ấm lòng, hạnh phúc, chính là bên cạnh cũng có mấy bộ quần áo của cô. Quần áo của anh và cô treo cạnh bên nhau, nghĩa là cô đã xem anh như chồng của cô phải không? Bởi vì người ta thường nói, chỉ vợ chồng với nhau mới đặt quần áo trang phục ở cùng một chỗ, như chính họ hằng đêm ngủ cùng một giường.

Brian mỉm cười đưa tay vội chọn một bộ quần áo, tất cả những quần áo trong tủ điều không phải sở thích thường ngày của anh. Nếu là người khác chắc chắn anh sẽ không mặc vào người những bộ quần áo này, tuy nhiên nếu là cô thì anh chấp nhận hết. Anh sẽ làm bất cứ điều gì để chiều theo ý của cô, để làm cô vui vẻ.

Anh chọn một bộ âu phục màu xanh lam đậm, bộ quần áo có thể nói tối màu nhất trong cả tủ đồ. Mặc vào người một cách chỉnh tề, nhìn bản thân trong gương anh cũng không khỏi bất ngờ. Trước giờ anh vẫn thích màu đen, lần đầu tiên mặc quần áo khác màu cảm giác cũng không tệ.

Brian bước đến gần giường, hôn nhẹ lên môi lên má cô rồi nói nhỏ vào tai cô:

- Anh phải về nhà một chút, nhà anh có chuyện gấp. Sau khi xử lý xong hết mọi chuyện anh sẽ về bên cạnh em.

Brian lưu luyến hôn lên môi cô một lần nữa rồi quay người chuẩn bị bước đi. Thế nhưng một cánh tay nhỏ nhắn đã nắm lấy tay anh, anh sững sờ quay mặt lại nhìn cô, chớp mắt chờ cô lên tiếng.

- Thẻ ngân hàng cứ thoải mái rút. Nhớ về sớm đấy.

Selena mắt vẫn nhắm chặt nhưng lại không quên nhắc nhở và căn dặn anh. Điều này làm Brian đỏ mắt, anh thật sự rất cảm động. Có lẽ cô sợ gia đình anh đang xảy ra chuyện nhưng anh không dám sử dụng tiền của cô. Thật sự đúng là anh chưa từng sử dụng tiền của cô đã cho anh, bởi vì vốn dĩ anh cũng không thiếu chút tiền đó. Thế nhưng, có lẽ điều này đã khiến cô không vui hoặc lo lắng thì phải.

- Anh biết rồi em yên tâm. Khi về anh sẽ mua quà cho em.

- Ưʍ.

Selena bỏ tay khỏi cánh tay của anh, anh không hiểu sao cảm giác này khiến anh khó chịu một chút, mặc dù anh biết mọi chuyện không như anh nghĩ. Nhưng anh thật sự không thích cảm giác cô buông tay anh. Anh đưa tay nắm lại tay cô, cúi đầu nói nhỏ vào tai cô.

- Đừng bao giờ buông tay anh trước vì bất kỳ lý do gì biết không? Được rồi em ngủ tiếp đi. Anh đi đây.

Brian bỏ tay ra khỏi tay cô, ánh mắt lưu luyến nhìn cô lần nữa rồi dứt khoát đi ra khỏi phòng. Bây giờ đang là giờ nghỉ trưa, trong nhà tất cả đã ngon giấc nên anh không gặp ai, dễ dàng đi ra khỏi nhà. Vừa ra đến cổng, đi bộ một đoạn đã có xe ô tô sang trọng dừng lại bên cạnh anh, anh đứng lại, trên xe vệ sĩ bước xuống cung kính mở cửa cho anh.

Brian ánh mắt lạnh lùng, gương mặt không chút cảm xúc bước lên xe. Đối với cô anh ấm áp nhưng đối với người khác anh tuyệt đối sẽ không có được bộ mặt thân thiện dễ gần. Anh vừa ngồi vào xe, từ phía sau có một chiếc xe vừa lúc chạy đến.

- Anh ơi! Khu này có ai khác giàu có hơn gia đình chị dâu nữa sao? Chiếc xe kia là bản giới hạn đấy.

Roy nhíu mày, quả thật từ khi đến đây sinh sống, anh chưa từng bắt gặp chiếc xe kia vào khu vực này bao giờ. Cho nên khả năng không phải là người ở khu này, đa số những người sống ở khu này đều giàu có, nhưng giàu đến mức đi chiếc xe gần bằng phân nửa giá một căn nhà ở đây thì chưa có ai. Anh cũng đang thắc mắc, chủ nhân của chiếc xe kia là ai? Và chiếc xe đó có thể đến đón ai?

- Anh à! Anh điều tra giúp em được không? Chỉ cần chủ nhân của chiếc xe đó là đàn ông. Em nhất định sẽ khiến anh ta thuộc về em.

Risa ánh mắt phát sáng nhìn về hướng chiếc xe vừa đi, nở nụ cười tham vọng. Nếu người ngồi trên xe là đàn ông độc thân thì càng tốt, càng có cơ hội cho cô trở thành nữ chủ nhân giàu có. Nhưng nếu đó là người đàn ông đã có gia đình, cô cũng không ngại xen một chân vào, làʍ t̠ìиɦ nhân thì có sao. Chỉ cần cuộc sống xa hoa, khiến người khác ganh tị với cô là được.

Roy lạnh nhạt nhắc nhở Risa:

- Risa, anh không xen vào suy nghĩ và cách sống của em, nhưng em nên biết cách làm chủ cuộc sống của mình. Đừng tự tạo khổ sở cho mình là được.

Hai anh em anh có cùng một cha mẹ cho nên mục đích cuối cùng cũng giống nhau, đều muốn một cuộc sống sung sướиɠ xa hoa, khiến người khác phải thèm khát ganh tị là điều bình thường. Anh không khuyên em gái anh phải sống lương thiện, chỉ khuyên em ấy biết cách chăm sóc bản thân, đừng để ai có thể ức hϊếp xem thường là được. Anh có thể giúp đỡ cô tất cả trong khả năng nhưng ngoài khả năng chỉ có thể nhờ vào chính cô. Sướиɠ khổ cuộc đời đều do chính bản thân người đó chọn lựa.