Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Nhặt Được Nhân Ngư Alpha

Chương 3: Nếu cậu chê tôi dơ bẩn, có thể đem tôi đi bán

« Chương TrướcChương Tiếp »
"Bao nhiêu lần thì mới trả hết ân tình, cậu nói đi."

Alpha trước mặt với thân hình quyến rũ khiến Omega, người đã lâu không gần gũi ai, đỏ bừng cả mặt: “Anh anh anh mặc quần áo vào đi! Dù tôi đã cứu anh, anh cũng không cần phải lấy thân báo đáp thế này!”

Alpha, không ngờ mình lại bị từ chối, trông có vẻ lúng túng: “Vậy phải làm sao?”

“Không sao cả! Tôi cứu anh là tự nguyện, không cần anh trả ơn, mà nếu có thì cũng không phải bằng cách này! Ai dạy anh cái suy nghĩ kỳ cục này vậy?!”

Nhớ lại chuyện mình từng đùa rằng sẽ cho Alpha uống thuốc mê, Omega vội vàng giải thích: “Lúc đó tôi chỉ đùa thôi, không phải thực sự muốn anh làm vậy, anh đừng hiểu lầm!”

Alpha nhìn Omega im lặng một lúc lâu rồi nói: “Nếu cậu lo tôi phản kháng, cậu có thể còng tay tôi lại hoặc che mắt tôi.”

Lời của Alpha rất thẳng thắn, nhưng Omega lại hiểu sai: Không lẽ nhân ngư đều có sở thích kỳ quặc thế này sao?! Alpha không phải bạn trai cậu, ai mà lại đi lên giường với Ngư Ngư mà mình đang nuôi chứ?!

Omega không nói ra suy nghĩ đó, nhưng nét mặt của cậu đã bộc lộ tất cả: “Tôi đã nói là tôi không lên giường với anh.”

Cậu không hiểu tại sao khuôn mặt Alpha lại có vẻ tổn thương, cho đến khi anh ngượng ngùng đề nghị: “Nếu cậu chê tôi bẩn, cậu có thể bán tôi đi.”

Cuộc đối thoại đã vượt ra ngoài khả năng hiểu của Omega, cậu sững sờ không nói nên lời, nhưng Alpha vẫn tiếp tục: “Cái đuôi của tôi đã lành, ít nhất cũng bán được sáu con số. Cậu bán lấy số tiền đó có thể thuê một căn nhà lớn hơn.”

“Bán đi? Bán đi đâu?” Omega theo phản xạ hỏi, cảm thấy biết được câu trả lời sẽ giúp cậu hiểu thêm về Alpha.

“Chợ đen. Người hay nhân ngư đều có thể bán, mà đuôi nhân ngư đẹp thì giá còn cao hơn.” Alpha nói với vẻ mặt không cảm xúc.

“Không, ai lại đi mua người với nhân ngư chứ? Việc đó là phạm pháp! Mua về để làm gì?!” Đây chẳng phải là buôn bán người trái phép rõ ràng sao?!

Alpha hờ hững đáp lại, đôi mắt trống rỗng: “Để chơi.”

Trong đầu Omega hiện lên hàng loạt cảnh tượng đen tối từ những bộ phim và tiểu thuyết, sự kinh hoàng ban đầu của cậu dần nhường chỗ cho nỗi đau và sự thương cảm.

Nếu trước đó cậu tò mò về xuất thân của Alpha, thì giờ cậu chỉ muốn lảng tránh, không muốn biết ai đã làm tổn thương Alpha và không muốn Alpha nhớ lại chuyện đó. Quên đi là tốt nhất.

Cậu nhặt bộ quần áo mà Alpha để lại trong phòng tắm và nhét vào tay anh: “Mặc quần áo vào đi.”

Lần này Alpha không né tránh nữa, lặng lẽ mặc quần áo trước mặt Omega rồi đứng yên đó, trông như đang chờ cậu xử lý.

Nhìn Alpha một lúc lâu, Omega nói: “Ngày mai là cuối tuần, chúng ta đi mua quần áo nhé? Quần áo này không vừa với anh, mặc chắc cũng không được thoải mái.”

Không ngờ cuộc trò chuyện lại dẫn đến việc mua quần áo, Alpha nhíu mày: Vẫn chưa giải quyết xong chuyện kia mà!

“Ngư Ngư, tôi không biết nhân ngư các anh nghĩ thế nào về chuyện lên giường, nhưng với con người, chỉ những người yêu nhau mới làm chuyện đó…”

Omega nói được nửa chừng thì nghĩ đến người bạn trai cũ đã lừa dối mình để qua lại với người khác: Đó cũng được coi là yêu sao?

Sau một chút do dự, cậu đổi giọng: “Thôi, cũng có người nghĩ rằng tìиɧ ɖu͙© và tình yêu có thể tách rời, nhưng đó không phải là tôi, nên chỉ khi nào chúng ta xác định mối quan hệ, tôi mới lên giường với anh.”

Ngừng lại một lúc, cậu nhấn mạnh: “Và anh không bẩn, tôi cũng sẽ không bán anh, anh đừng nghĩ linh tinh nữa.”

Ngư Ngư của cậu là sinh vật sạch sẽ và đẹp nhất trên thế giới! Không hề bẩn chút nào!

Alpha dường như lại quay trở về trạng thái im lặng, trong khi Omega cứ thao thao bất tuyệt một mình. Cuối cùng, cậu mỉm cười nói: “Vậy là quyết định xong rồi nhé, ngày mai chúng ta đi mua quần áo, mua thêm một cái giường sofa nữa. Sau này nếu anh muốn, chúng ta có thể ngủ chung trong phòng, anh cũng có thể mang đèn cá nhỏ của mình ra ngoài, được không?”

Ngày hôm sau, lần đầu tiên đưa Alpha ra ngoài, Omega như một bà mẹ dẫn theo em bé, còn căng thẳng hơn cả Alpha.

“Nếu anh thấy không thoải mái thì nói với tôi ngay, chúng ta sẽ về nhà liền, biết chưa?”

“Anh ở dạng người lâu như vậy có bị mất nước không? Chân có đau không?”

“Đi sát vào nhé, đừng để bị lạc đấy!”

Cuối cùng, Alpha bất lực nói: “Tôi không phải là đứa trẻ ba tuổi.”

“Sẽ không tự nhiên tan thành bọt mà biến mất chứ?” Omega thực sự lo lắng, dù sao cậu cũng chưa từng nuôi nhân ngư, ai biết được liệu có vô tình làm mất Ngư Ngư của mình hay không!

Alpha liếc mắt lườm cậu, nhưng rồi lại nghe Omega nói: “Cấm biến mất mà không báo trước nhé, tôi sẽ buồn lắm đấy.”

Dù đối với bản thân không hề rộng rãi, nhưng khi tới trung tâm thương mại, Omega cứ thấy món nào đẹp là mua liền, chẳng hề tiếc túi tiền của mình chút nào.

Thấy Omega sắp tiêu hết tiền, Alpha cuối cùng từ chối thử thêm quần áo: “Đủ rồi, tôi không cần nữa.”

“Nhưng nhìn đẹp mà!” Omega tiếc nuối.

Trước đây, bạn trai cũ luôn chê gu thời trang của cậu, nhưng giờ Alpha lại ngoan ngoãn để cậu mặc đồ cho, làm cậu không thể kiềm chế được!

Sau vô số lần Omega dụ dỗ ‘chỉ một món cuối thôi’, cả hai xách theo mấy túi quần áo đến khu vực nội thất.

Omega chọn một chiếc giường sofa màu kaki và chuẩn bị thanh toán, nhưng bị Alpha ngăn lại: “Đừng mua, tôi có thể ngủ trong bồn tắm.”

Giá quá đắt, chỉ cần nhìn qua giá thôi Alpha đã muốn bỏ đi rồi.

Không chỉ Omega mà ngay cả nhân viên thu ngân cũng trợn tròn mắt: Cái gì đây, cuộc đối thoại kiểu gì vậy? Bây giờ các cặp đôi cãi nhau đã tiến hóa đến mức người thua phải ngủ trong nhà tắm à?!

“Không phải như cậu nghĩ đâu...” Omega chỉ có thể cười gượng, xua tay giải thích, sau đó quay sang bảo Alpha im lặng, “Tôi đã nói là tôi có tiền, anh đừng lo!”

“Lãng phí.”

“Tôi mua giường cho Ngư Ngư của tôi không phải là lãng phí.”

“Tôi không cần.”

“Nhưng tôi không thể để anh cuộn mình ngủ trong bồn tắm mỗi ngày được!”

“Đó là thói quen của tôi, ngủ ở đâu cũng như nhau.”

“Không quan tâm, dù sao cũng không thoải mái.”

“Cậu mua rồi tôi cũng không ngủ!”

“Anh thật là...!”

Không cãi lại được, cuối cùng Omega phải dùng đến chiêu cuối: “Mua giường sofa hoặc ngủ chung với tôi, chọn một!”

Cậu sớm nhận ra rằng Alpha đôi khi rất ngốc nghếch, rõ ràng là việc gì đó anh không muốn làm, nhưng một khi biến thành câu hỏi lựa chọn thì Alpha lại bị cuốn vào ngay.

Nhưng lần này, câu trả lời của Alpha lại khiến cậu bất ngờ.

Nhân ngư cao ráo, đẹp trai, bị la thì có vẻ tủi thân, cắn môi giữ vững lập trường: “Dù sao cũng không mua.”

Omega cứ tưởng mình thắng chắc, nhưng nghe xong thì sững người: Ách, vẫn không mua?

Vậy tức là anh đồng ý ngủ chung giường với mình sao?

Hả?

Hả?!
« Chương TrướcChương Tiếp »