Chương 16: Cưỡng chế!

Mặc kệ Giang Thính Âm nói như thế nào, Tô Linh đều không đáp ứng, cúi đầu trầm mặc không nói, cuối cùng Giang Thính Âm không có biện pháp cũng chỉ có thể từ bỏ. Quên đi, tính tình Tô Linh chính là như vậy, về sau ở chung càngnhiều, lâu ngày sinh tình tự nhiên có thể thích Trình Dự.

Tô Linh hoàn toàn không biết Giang Thính Âm cũng không từ bỏ, vẫn là muốn đem cô cùng Trình Dự dắt ở bên nhau.

Giá trị thân mật đã xài hết. Tô Linh nếm được ngon ngọt gấp không chờ nổi mà muốn càng nhiều điểm giá trị thân mật mua càng nhiều thương phẩm hệ thống.

Giống như có được một cái túi Hermes liền muốn có một đôi giày để phối hợp, du͙© vọиɠ không bao giờ thỏa mãn.

Trương trình trong trường học khẩn trương, Tô Linh không có thời gian thông đồng Hoắc Thịnh, lại nói Hoắc Thịnh là nhân vật nổi tiếng trong trường học có bạn gái, nhất cử nhất động đều có người chú ý, Tô Linh cũng không dám tùy

tiện đi lên bắt chuyện, rốt cuộc tiếng mắng người thứ ba rất khó nghe. Không riêng Tô Linh muốn, chính Hoắc Thịnh cũng thực tủy biết vị, nhịn không được lần nữa hồi ức lại kɧoáı ©ảʍ thực cốt đêm đó. Hai người một cái có lòng, một cái cố ý, chú định sẽ lại một lần nữa thông đồng ở bên nhau.

Kỳ thi lần trước Tô Linh vào top 10 trong lớp, cha Tô liền khen thưởng cô một cái di động, không phải nhãn hiệu gì tốt, nhưng ít ra có thể sử dụng.

Một cái tin nhắn gửi lại đây, ghi chú là Hoắc Thịnh. [xuống dưới] 22:03

Ân? Có ý tứ gì? Hoắc Thịnh tới? Thật nhiều giá trị thân mật tới? Tô Linh hưng phấn mắt đều đỏ.

Số điện thoại là Giang Thính Âm biết Tô Linh có di động “cưỡng chế” Tô Linh nhớ kỹ, nói là có việc tiện tìm Hoắc Thịnh. Tô Linh hiện tại thật hoài nghi Giang Thính Âm căn bản không thích Hoắc Thịnh, ước gì Hoắc Thịnh coi trọng

người khác, nếu không làm gì có chuyện tích cực đẩy bạn trai cho người khác như vậy.

Click mở tin nhắn, Tô Linh hừ hừ cười, đứng ở trước gương đem đầu tóc ban đầu đang buộc tản tóc ra khoác lên vai, thay quần áo ngủ dài tay thành bộ váy ngủ công chúa màu trắng mỏng manh có thắc chiếc eo, làn da toàn thân no đủ

trong suốt, nhìn qua tựa như một cô công chúa chân chính. Vì phòng ngừa khi trở về bị cha mẹ Tô bắt gặp, Tô Linh tùy tay xác theo một chiếc áo khoác mỏng xuống lầu.

Tô Linh là chạy đi xuống, nhìn ra được trong mắt Hoắc Thịnh kinh diễm khi nhìn thấy cô.

“Hừ hừ” không phải đã nói sao, đối với Hoắc Thịnh vừa trưởng thành, dễ như trở bàn tay.

Khuôn mặt nhỏ ửng đỏ, đứng ở trước mặt Hoắc Thịnh thở dốc không ngừng, bộ ngực theo hô hấp đung đưa lay động, xem đến ánh mắt Hoắc Thịnh đều thẳng.