Chương 27: Không thể mang thai!

“A, nhẹ một chút.” Mày Tô Linh hơi hơi nhăn, cảm nhận được đối phương thọc vào trong thân thể nhịn không được nói.“Nhẹ một chút có thể thỏa mãn đồ dâʍ đãиɠ này sao.” Tay Hoắc Thịnh xoa Tô Linh mềm mại cười, “Không thể, em phải dùng ca ca đại dươиɠ ѵậŧ, thật mạnh làm em, a, thật thoải mái, ca ca mạnh một chút.” Cô nâng lên mông, vòng

eo giống như rắn đang vặn vẹo, bím cô gắt gao kẹp chặt dươиɠ ѵậŧ Hoắc Thịnh, bởi vì kích cỡ không hợp, chung quanh bị căn đến hơi hơi trắng nhợt.

Tô Linh sớm thành thói quen loại cảm giác no căng này, thậm chí thích thú, dâʍ ŧᏂủy̠ ào ào rơi xuống khăn trải giường, Hoắc Thịnh bang một tiếng mà đánh mông cô, “Lại chảy nhiều nước như vậy, đồ dâʍ đãиɠ, một ngày đều không rời dươиɠ ѵậŧ.”

“Ân, Linh Linh chỉ cần dươиɠ ѵậŧ của Thịnh ca ca, muốn vĩnh viễn không cùng Thịnh ca ca tách ra.”

Tô Linh quỳ bò ở trên giường, vòng eo như cành liễu đè ép xuống, một tay cũng có thể ôm hết, hai cánh mông tròn trịa đĩnh kiều, giống như hai cái bánh mật đào, hình dáng cực tốt.

Tô Linh lớn tiếng da^ʍ kêu, thanh âm hưng phấn ngẩng cao, thanh âm lớn đến mức có thể xuyên thấu tầng lầu, điên cuồng lắc mông, hai cánh hoa môi gắt gao kẹp chặt dươиɠ ѵậŧ không muốn nó ra ngoài, “A, a, ân, thật thoải mái, Linh

Linh bị cᏂị©Ꮒ thật thoải mái, Thịnh ca ca cᏂị©Ꮒ hư em đi.” Nước da^ʍ văng khắp nơi, trộn lẫn một chút tϊиɧ ɖϊ©h͙, trường hợp vô cùng da^ʍ mỹ.

“Như em mong muốn, cái đồ đĩ này.” Nói xong Hoắc Thịnh đĩnh eo một cái thật mạnh, lập tức thọc mở tử ©υиɠ, tiến vào một nơi dị thường ấm áp địa phương quen thuộc này hắn đã tiến vào vô số lần , phảng phất như ngàn vạn cái miệng nhỏ khóc lóc đòi ăn, muốn mυ"ŧ ra một chút tinh hoa, Hoắc Thịnh bị kí©h thí©ɧ đến suýt chút nữa đã bắn.

Tô Linh đối với điểm mẫn cảm của Hoắc Thịnh mười phần hiểu biết, ý xấu mà dùng sức kẹp một chút, tϊиɧ ɖϊ©h͙ Hoắc Thịnh lập tức phốc phốc phốc mà bắn vào lỗ nhỏ, hắn nội bắn.

Sướиɠ quá.

Đồng thời hắn cũng có chút ảo não, trái phải thật mạnh chụp hai cái trên mông Tô Linh, “Làm cô kẹp tôi, bắn đi vào. Tôi nói mang bao cô không chịu, lỡ như mang thai có cô chịu.”

Tô Linh xoay người, thân mình trần trụi gần sát Hoắc Thịnh, vòng tay ở trên cổ hắn không muốn xa rời nói, “Em không muốn cách một tầng đồ vật cảm thụ anh, muốn anh chân chính làm em, hơn nữa nghe nói đàn ông đeo bao cảm giác

không sướиɠ bằng không mang bao, em muốn cho anh thoải mái. Chút nữa em đi mua thuốc, sẽ không mang thai.”

Trên thực tế có hệ thống ở đây, Tô Linh căn bản sẽ không mang thai.