Chương 4: Người hướng nội!!!

2333 ngẫm lại cũng đúng, miễn cưỡng đồng ý với lý luận của ký chủ, đè nén tâm trạng sốt ruột của bản thân xuống. Làm một hệ thống có công trạng kém cỏi nhất, trong lòng 2333 của thấy cực kỳ tủi thân:

"Có điều ở thế giới ban đầu cô…..”

“Ngừng ngừng! Con người phải luôn tiến về phía trước. Không nên đề cập tới thế giới ban đầu của tôi.” Đôi mắt hạnh của Tô Linh liếc xéo một cái đã khiến người người đều muốn đem tất cả mọi thứ dâng lên cho cô.

“Được rồi.” 2333 cảm thấy không nói lại kí chủ, chỉ có thể nhịn đau tự bỏ tiền túi ra nói:

“Ký chủ, mau chóng hoàn thành nhiệm vụ để có thể mở ra hệ thống thương thành*.”

thương thành* trong game trung thương thành có nghĩa là cửa hàng mua bán.

“Thương thành?” Nghe thấy hai chữ này, Tô Linh cũng bị gợi lên chút hứng thú. Trước mắt xuất hiện một giao diện, bên trong đều có đủ các loại mặt hàng có điều hiện tại đều là một màu xám xịt.

“Chỉ cần tiếp xúc với mục tiêu nhiệm vụ sẽ đạt được giá trị thân mật tương ứng, khi đó hệ thống thương thành mới có thể mở khóa được.”

Tô Linh: “.....” Vốn dĩ kế hoạch dùng để câu dẫn Hoắc Thịnh của cô là từ từ chậm rãi tiếp cận, nhưng hiện tại có hệ thống thương thành liền không giống như trước nữa. Cô muốn mua đồ, gấp đến mức không kịp chờ nữa rồi!

Không có tiền….. Giá trị thân mật, chỉ có thể kiếm lời trên người mục tiêu nhiệm vụ.

Tô Linh cùng Giang Ngân Âm đều học chung một lớp. May mà nhờ có Giang Ngân Âm, Tô Linh mới có thể dưới tình huống kế hoạch còn chưa có bắt đầu, đã được nhìn thấy Hoắc Thịnh đến đưa bữa sáng cho bạn gái Giang Ngân Âm.

Tô Linh chỉ có thể cảm thán không hổ danh là mục tiêu nhiệm vụ bị hệ thống để mắt tới. Giá trị may mắn siêu cao.

Trên tay Hoắc Thịnh cầm một bịch sữa đậu nành nhưng một chút cũng không ảnh hưởng đến vẻ đẹp trai của anh. Thân cao một mét tám sáu, hai chân thon dài quyến rũ, dáng người tam giác ngược hoàn mỹ, mặt mũi tuấn tú.

Tô Linh ướt.

Thấy một chàng trai trẻ ngon miệng như thế, cô chỉ muốn nhào qua.

Nét bút hỏng duy nhất đó chính là làn da của anh giống như bạch ngọc vậy. Anh cùng Giang Thính Âm đứng chung một chỗ, có thể thấy làn da của anh còn trắng hơn so với Giang Thính Âm. Mà Tô Linh lại thích mấy người đàn ông có nước da ngâm ngâm. Cô cảm thấy như vậy mới gợi cảm.

Hoa khôi trường học đứng cùng với thủ khoa của toàn trường, thiếu nam thiếu nữ, Hoắc Thịnh cùng Giang Thính Âm đứng ở trước cửa lớp 11A18 không biết nói cái gì, là một hình ảnh tốt đẹp cỡ nào.

Tô Linh vừa muốn tiến lên tìm kiếm cảm giác tồn tại đã bị Giang Thính Âm điểm danh.

“Tô Linh, cậu lại đây.”

Giang Thính Âm giống như là một người chị gái siêu ngốc vậy. Cô hoàn toàn không biết bạn trai của cô đã bị nhắm vào, đã vậy còn muốn tạo cơ hội cho Tô Linh.

“Đây là Tô Linh cùng lớp với tớ. Là một người hướng nội, cho nên mới bị bắt nạt. Tớ không quen đứng nhìn mấy chuyện như vậy nên về sau cậu giúp tớ che chở cậu ấy nha.”

Trợ công, đây chính xác là trợ công.

Giờ khắc này, Tô Linh nghĩ muốn phát cho Giang Thính Âm một thẻ người trợ công tốt nhất.

Hoắc Thịnh chỉ nghĩ muốn cùng bạn gái đơn độc ở chung trong chốc lát nhưng là một người có giáo dưỡng khiến cho anh không thể biểu hiện ra dáng vẻ ghét bỏ ngay trước mặt một người con gái. Anh gật đầu với Tô Linh rồi lại tiếp tục nhìn về phía Giang Thính Âm, gõ gõ trán bạn gái:

"Cậu cho rằng tớ lăn lộn trong giới xã hội đen sao, còn che với chở.”