Chương 1: Bị câu hồn

Tại bờ biển thành phố S có một khách sạn 5 sao, hôn lễ Chu gia nhị thiếu gia Chu Thừa An cùng trưởng nữ Trịnh Gia Hân - con gái một ông trùm địa ốc đang được cử hành, tham gia hôn lễ khách khứa đông đủ, đều là nhân vật có uy tín danh dự ở thành phố S này, ngay cả Tần gia ở Đế Đô cũng có người tới tham dự. Có người nói Chu lão gia gia tử từng là cấp dưới của Tần Nghĩa Xuyên mà Tần Nghĩa Xuyên ở Đế Đô là người quyền cao chức trọng, vậy nên hôn lễ ngày hôm nay càng khiến truyền thông thêm chú ý.

Lương Xán vốn dĩ không thích tham gia những nơi như này, bởi vì cô lớn lên theo hình thức "nuôi thả", từ nhỏ cha mẹ chỉ cần là chuyện cô muốn làm, không xâm phạm đến nguyên tắc mà bọn họ đã đề ra, lại thêm ông nội là người chống lưng từ nhỏ, Lương Xán càng không sợ trời không sợ đất. Lần này là bởi vì chị dâu ở nước J sinh em bé, cha mẹ cô đều chạy tới đó, ông nội lại bởi vì tuổi cao phải ở viện điều dưỡng, cho nên loại việc này liền tự nhiên mà rơi xuống trên đầu cô.

Cha mẹ Lương Xán trước khi xuất ngoại đã nhiều lần giảng giải cùng ra lệnh cho cô nhất định phải chuẩn bị tốt lễ vật khi tham gia hôn lễ.Lương Xán tưởng rằng chỉ là đi ăn cưới ai ngờ đến nơi còn được ăn dưa cùng quần chúng một hồi.

Khi hôn lễ đang được tiến hành, chỉ thấy một nữ sinh tóc ngắn từ dưới đài xông lên, một phen lôi kéo tay cô dâu liền chạy, khiến tất cả mọi người ở đây đều không kịp phản ứng lại.

Hai bên thông gia còn đang cười nói vui vẻ, thì cô dâu đã cùng nữ sinh tóc ngắn kia chạy ra khỏi hội trường hôn lễ. Trên đài chỉ còn chú rể cùng vài người chân tay luống cuống không biết làm sao.

Chờ các tân khách phản ứng lại, tất cả ánh mắt đều nhìn về phía chú rể. Không biết có phải do hiệu ứng ánh đèn hay không, bóng dáng Chu Thừa An thoạt nhìn thập phần cô đơn. Khách khứa lại thêm một trận thổn thức!

Chỉ trong phút chốc ngay cả chú rể cũng không thấy đâu. Hai bên gia đình chỉ có thể xin lỗi, đồng thời còn đưa tiền, biếu quà tặng, coi như là phí bịt miệng.

Về đến nhà Lương Xán liền gọi điện thoại đem sự tình phát sinh hôm nay nói cho mẹ cô - Lưu Uyển Thanh.

Lưu Uyển Thanh nhắc con gái: “Mẹ cùng cha con không ở nhà, con cũng đừng chạy loạn, có rảnh thì đi thăm ông, đừng để đến lúc chúng ta về lại không biết con chạy đi đâu!”

Lương Xán: “Mẹ à! Con sao có thể như thế được? Con ở trường học cũng có giờ giới nghiêm mà! Aizz! Mẹ, mẹ chẳng lẽ không kinh ngạc sao? Là hôn lễ đó! Cô dâu lại cùng một nữ nhân chạy đi! Ngày hôm đó con còn nghe nói cô dâu là……”

Lưu Uyển Thanh: “Kỳ thật chuyện này đã sớm truyền ra từ lâu rồi! Chu gia cùng Trịnh gia cũng chỉ là liên hôn thương nghiệp.”

Lương Xán vừa nghe xong cả người như hóa đá!!!

Ngày hôm sau, Lương Xán liền đem chuyện này quên không còn một mảnh, chỉ là chú rể nổi danh cả thành phố S ngày hôm đó Chu nhị thiếu không biết là cố ý hay vô tình mà luôn xuất hiện trong cuộc sống hằng ngày của cô.

Lương Xán lúc ấy còn đơn thuần cảm thán: “Như thế nào mà ở đâu đều có thể đυ.ng phải hắn, trường học đυ.ng phải hắn, đi viện dưỡng lão thăm ông nội cũng gặp hắn, ngay cả đi dạo phố cũng có thể gặp được.

Thẳng đến hôm nay khi đang cùng bạn bè nhảy Disco Lương Xán lại thấy hắn. Cái gì vậy? Có thể trùng hợp đến như vậy sao? Còn chưa hết một tháng mà cô đã gặp hắn những bốn lần. Thành phố S nhỏ như vậy à?

Trong phòng tối, cả trai lẫn gái, ánh đèn sặc sỡ chiếu vào bình rượu thượng hạng. Lương Xán là bị bạn thân từ nhỏ đến lớn Chu Tĩnh Hảo kéo tới.

Chu Tĩnh Hảo hỏi cô “Cậu nhìn cái gì vậy? Coi trọng ai, mình kêu người giới thiệu cho cậu? Anh trai mình rất quen thuộc nơi này.” Thấy Lương Xán không nói gì, Chu Tĩnh Hảo theo ánh mắt cô mà dừng trên người Chu Thừa An.

Chu Tĩnh Hảo bỗng nhiên nói: “Cậu sẽ không thích hắn đi? Hắn hình như không thích nữ nhân.” Chu Tĩnh Hảo nhỏ giọng nói thầm bên tai Lương Xán.

Lương Xán đột nhiên phản ứng lại! Biểu tình trên mặt hết xanh lại tím như vỉ pha màu, ngập ngừng nói: “Không có! Không có! Cậu nghĩ cái gì vậy? Mình đi toilet một chút.”

Ai ngờ mới vừa bước ra toilet, ở nơi hành lang tối tăm bỗng nhiên có một cánh tay vươn đến đem cô kéo vào một căn phòng nhỏ không người. Đợi cô thấy rõ người kéo mình là ai, Lương Xán lại thấy Chu Thừa An với ánh mắt mang theo ý vị sâu xa đang nhìn cô.

Lương Xán mặt ngoài trấn định lui lại phía sau hai bước lưng dựa vào vách tường, vừa định hỏi hắn đem cô kéo tới nơi này làm gì thì eo cô đã bị hai cánh tay hắn vòng lấy. Lương Xán cuống quít dùng khuỷu tay chống lại trước ngực hắn.

Cùng lúc đó, môi mỏng nóng rực mang theo mùi rượu kề sát gương mặt cô. Chu Thừa An mang hơi thở từ sườn mặt cô lên bên tai! Giọng hắn trầm thấp bên tai Lương Xán: “Lương Xán em biết không? Tôi đối với em nhất kiến chung tình! Lần đầu tiên nhìn thấy em, tôi liền muốn đặt em dưới thân mình! Muốn nhìn em ở dưới thân tôi mà khóc!”

Cô kinh ngạc nói không ra lời, nửa người đều đã tê rần, thân thể theo bản năng giãy giụa, Chu Thừa An dùng một bàn tay ôm lấy eo cô, một bàn tay nắm ở sau cổ cô, Lương Xán cố tình tránh né vẫn không ảnh hưởng đến hắn nửa phần. Hắn gục đầu xuống hôn lên vành tai cô rồi một đường hôn đến cổ…

Lông tơ toàn thân Lương Xán bỗng dựng thẳng lên, cô dùng toàn lực giãy giụa. Ngón tay cách vải dệt dùng sức véo vào eo hắn, ai biết được nơi đó cũng là cơ bắp, quá cứng rắn, căn bản véo không được, khiến cô gấp đến độ không ngừng thở gấp.

Cũng không biết có phải cô giãy giụa quá kịch liệt hay không, nam nhân đột nhiên dừng lại, dùng cặp mắt đào hoa kia của hắn mà nhìn cô, Lương Xán bất tri bất giác mà ngẩng đầu nhìn vào đôi mắt hắn, tim đập đột nhiên lỡ một nhịp!

Nam nhân cao gần 1m90 làm thân hình cao chuẩn một mét sáu chín của cô giống một chú lùn khi đứng cạnh hắn. Chiếc mũi cao thẳng, ánh mắt thâm thúy, mày kiếm sắc bén, mặt vô biểu tình làm cho người ta có một loại khoảng cách vô hình cùng cảm giác áp bách. Nhưng cặp mắt đào hoa kia chỉ cần hơi mang ý cười là có thể khiến toàn thân lạnh lẽo kia của hắn giảm bớt đi ít nhiều.

Cánh tay bên hông cô đột nhiên siết chặt, Lương Xán còn chưa kịp làm ra bất luận phản ứng gì, đôi môi Chu Thừa A đã đè ép xuống, mùi rượu cùng thuốc lá tán loạn bỗng nhiên xâm nhập vào khoang miệng Lương Xán. Lương Xán vô pháp giãy giụa.

Chu Thừa An đem cả người cô đè ở trên tường động tác trở nên càng thêm “hung ác”, được một lát hắn đã không thỏa mãn mà bá đạo cạy mở hàm răng cô, thâm nhập khuôn miệng nhỏ, gợi lên chiếc lưỡi mềm mại mà không ngừng dây dưa.

Tiểu bạch thỏ không có một chút kinh nghiệm yêu đương sao có thể chịu được lão nam nhân trêu chọc, không bao lâu đã thở hồng hộc.

Chu Thừa An thấy cô hô hấp trở nên dồn dập, liền theo khóe miệng Lương Xán một đường hôn đến cổ, một bên tay cũng không nhàn rỗi luồn vào trong áo xoa bóp bộ ngực mềm mại. Dần dần trong mắt Lương Xán tràn đầy thủy quang, chính cô cũng không biết là sự sợ hãi hay cảm giác kỳ lạ mà Chu Thừa An mang đến.

Lương Xán không phải chưa từng có bạn trai bạn trai, nhưng ở tuổi dậy thì, hôn môi chỉ là một chút ngây ngô, không có tình cảm mãnh liệt cùng sự xâm nhập mạnh mẽ như giờ phút này.

Lương Xán bị hắn làm cho toàn thân mất sức nhẹ như bông, Chu Thừa An vừa lúc ngẩng đầu lên liền thấy cô dùng loại ánh mắt này nhìn hắn, sắc mặt hồng nhuận, môi đỏ khẽ nhếch, ngực còn bởi vì vừa rồi dồn dập thở dốc mà không ngừng phập phồng.

Cô như vậy, nam nhân nào có thể chịu được, huống chi hắn còn thích cô, Chu Thừa An không nói hai lời một phen bế Lương Xán lên, đi thẳng đến bãi đỗ xe.

Lương Xán cũng không biết chính mình bị làm sao, giống như là bị đôi mắt đào hoa kia của hắn câu hồn, cho đến khi cửa lớn sau lưng Chu Thừa An chậm rãi đóng lại cô mới phản ứng được chính mình hiện tại đang ở nơi nào…