Chương 319: Cua đổ anh chàng muốn huỷ diệt thế giới (11)

Lúc Quý Miên học đại học, Phong Quang và Quý Du cũng lên lớp sáu rồi. Ngày đầu tiên nhập học, Phong Quang phát hiện trong ngăn bàn của mình có một bức thư màu hồng, nó tò mò lấy ra.

Quý Du bên cạnh lập tức kêu lớn: “Chị, là thư tình à?”

“A?” Phong Quang nghe thấy hai chữ thư tình, liền theo bản năng nhìn xung quanh, chỉ thấy một học sinh nam ở hàng giữa rất ngượng ngùng cúi đầu xuống. Nó cong môi, suy nghĩ một chút, vẫn đặt bức thư tình này vào ngăn kéo của mình trước.

Bây giờ trong lớp nhiều người như vậy, nếu như cứ đi thẳng qua trả lại cho cậu bé đó, vậy cũng quá tổn thương lòng tự trọng của người ta rồi. Đến lúc tan học, Phong Quang đi một mình tìm cậu học sinh nam kia, trả bức thư tình lại cho cậu ta, còn cậu ta lộ ra vẻ mặt đau lòng thế nào, nó không có hứng nhìn.

Nhưng một loạt chuyện này Quý Du không biết, nó chỉ đơn thuần cho là Phong Quang nhận lấy bức thư tình kia, vậy cũng chính là chứng minh Phong Quang thích cậu học sinh nam kia.

Tối hôm nay, lúc Quý Miên lại theo thông lệ gọi điện thoại đến hỏi thăm nó, nó rất hưng phấn nói: “Anh, em cảm thấy chị sắp yêu rồi!”

Giọng Quý Miên bên kia dừng lại một chút: “Tiểu Du… em nói cái gì?”

“Hôm nay chị nhận được một bức thư tình, là lớp trưởng trong lớp bọn em gửi. Lớp trưởng là người có thành tích tốt nhất trong lớp bọn em, hơn nữa cũng rất đẹp trai, em cảm thấy cậu ta rất xứng với chị.”

“Tiểu Du, em nên nói với chị, bây giờ bọn em vẫn là học sinh, không nên yêu sớm.”

“Vâng, vâng, vâng…” Quý Du trả lời qua loa lấy lệ: “Anh, anh đừng nói chuyện này cho người khác biết, nếu như bị giáo viên chủ nhiệm rất hung dữ của lớp em biết thì thảm rồi!”

Quý Miên đồng ý rất nhanh: “Được.”

Hôm sau nữa, Phong Quang liền bị giáo viên chủ nhiệm gọi tới phòng làm việc uống trà. Giáo viên biết thân phận của nó, cho nên không dùng vẻ mặt nghiêm khắc lắm nhưng nói xa nói gần một chút thì vẫn có.

Cái gì mà yêu sớm ảnh hưởng đến học tập, bởi vì yêu sớm cho nên rất nhiều học sinh càng ngày càng không thích học, còn thích trốn học, khiến cho phụ huynh cực kỳ nhức đầu… Sau khi giáo viên chủ nhiệm liệt kê mấy ví dụ cho Phong Quang nghe xong, ban đầu Phong Quang còn không hiểu tại sao lại gọi mình tới phòng làm việc, bây giờ cũng hiểu rồi.

Sau khi trở lại lớp học, nó nói một câu “đồ tố giác” với Quý Du không hiểu gì cả bên cạnh, rồi không quan tâm đến Quý Du nữa.

Lúc Quý Du lại nhận điện thoại của Quý Miên, khóc rất khó chịu: “Anh, hôm nay chị bị giáo viên chủ nhiệm gọi lên phòng làm việc, nhưng chuyện thư tình thật sự không phải là do em nói. Bây giờ chị rất giận em, không quan tâm đến em nữa…”

Quý Miên nhẹ giọng an ủi nó mấy câu, lại truyền tới tiếng cười khẽ của hắn: “Không cần buồn, Tiểu Du còn nhớ chị thích ăn cái gì không?”

“Là đồ ngọt!”

Đúng thế, Phong Quang luôn luôn thích ăn đồ ngọt.

“Anh nhớ, Tiểu Du và cô bảo mẫu từng học làm bánh donut rồi.”

“Đúng thế, em vẫn biết làm!”

“Vậy để cho chị không tức giận nữa, Tiểu Du tự đi làm một phần bánh donut tặng cho chị đi, thế nào?”

Quý Du hỏi: “Như vậy chị sẽ không giận em nữa sao?”

“Như vậy chị sẽ không giận em nữa, Tiểu Du, em không tin lời anh à?”

“Tin!” Quý Du đứng lên khỏi giường, hừng hực lòng tin nói: “Bây giờ em sẽ đi làm bánh donut ngay!”

Chuyện cuối cùng quả nhiên đúng theo lời Quý Miên nói, Phong Quang đầu tiên là nhìn xem xung quanh có ai không, thấy không có ai, mới lạnh mặt nhận lấy bánh donut của Quý Du. Nhưng đến ngày hôm sau, lúc ngồi xe đi học, nó lại chủ động nói chuyện với Quý Du.

Không thể không nói, Quý Miên vô cùng hiểu tính tình của nó.