Chương 5: Một gặp chẳng thể quen nàng

Trong một lần vô tình gặp Diệp Tân Bình Khuynh, hai người cùng coi như trò chuyện hợp ý, lại thích làm điều ngớ ngẩn tính tình trẻ con.

Nên cũng có thể coi là bạn tri âm đi.

Thuần bạn tri âm loại này.

Cô cũng rất thân thiết với phu nhân của lão - Lý Nhã Ngọc.

Đặc biệt, cũng có thể nói là bạn khuê phòng của Phùng Ngọc Diệp của lão.

Quan hệ khá phức tạp chỉ là bọn họ cũng không để ý.

Tùy ý mà kết giao thôi.



Cô cùng Lão Phùng Ni đi vào trong hoa viên nhà lão.

Giờ hai mẹ con Lý Nhã Ngọc cùng Phùng Ngọc Diệp vẫn chưa ngủ.

Hai người điều biết hôm nay chính là lúc mà cô cùng Lão Phùng Ni cá cược.

Đã đợi sẵn hai người ở đây.

Trong thành hai người đã tiến lên hỏi chuyện.

Bốn người trò chuyện rất vui vẻ.

Rất nhanh đồ ăn rượu ngon đã được bày ở trên bàn.

Diệp Tân Bình Khuynh cũng từ Lý Ngọc Diệp mượn một cây đàn tới.

Chỉ là chưa vội đáng đàn mà là ngồi cùng ba người lão Phùng Ni uống rượu, nhăm nhi trò chuyện.

Uống đến cao hứng.

Cô mới ngồi ở trước cây đàn bắt đầu đánh.

Chỉ là chưa đến một khúc, một gã sai vặt đã cẩn thận chạy đến ghé vào tai của lão Phùng Ni thì thầm gì đó.

Sau khi nghe xong lão nói với vợ một tiếng rồi đứng dậy rồi đi.

Diệp Tân Bình Khuynh cũng không để ý tiếp tục chìm đắm vào khúc nhạc của mình.

Lão đi một chút, ở bên ngõ nhỏ rẽ vào thư phòng đã thấy lão cung kính dẫn một người nam nhân đi vào thư phòng.

Vì ngã này là nơi bắt buộc phải đi qua nếu muốn vào thư phòng.

Từ bên trong thì nếu không phải cố ý đi nhìn thì sẽ không thấy người bên ngoài làm gì.

Nhưng bên ngoài lại có thể nhìn rõ bên trong.

Diệp Tân Bình Khuynh ngồi ở chính giữa, vẫn là bộ đồ đen dùng vào ban đêm.

Nhưng với gương mặt tuyệt trần cùng dáng người phát triển do thường luyện võ.

Không phải loại cơ bắp đầy mình.

Mà là thong dài khỏe khoáng.

Trước đột sau kiều.

Không người nam nhân nào có thể chống đối được mị lực của cô.

Chỉ là thông thường những người tiếp xúc với cô điều vì tình tính của cô mà vô tình bỏ qua ngoại hình.

Đặc biệt, nhưng người này hầu như là gia đình cô, còn nếu không là bạn bè cô như gia đình lão Phùng Ni họ điều không để ý gì ngoài hình.



Chỉ là lúc này cô ngồi đánh đàn kết hợp với tiếng đàn, ánh trăng chiếu vào.

Thật đẹp.

Như tiên nữ vậy.

Đây chính là tâm tình của người nam nhân đi cùng lão Phùng Ni lúc này.

Chỉ là một thoáng gặp qua.

Hình bóng của cô chẳng thể nào xóa đi trong tâm trí hắn.



Diệp Tân Bình Khuynh bên này đánh xong một khúc, lại uống rượu trò chuyện ngắm cảnh cùng hai mẹ con Phùng Ngọc Diệp.

HẾT CHƯƠNG.

CHÚC CÁC BẠN ĐỌC TRUYỆN VUI VẺ.