Chương 50: Long vương đến thăm

Tuy rằng tiểu Khương hung mãnh, nhưng điều này cũng không thể đánh mất tinh thần nhiệt tình với công việc của Đường Cần.

Đầu tiên không chiến mà hàng không phải là tác phong của hắn, tiếp theo, cho dù Khương Lễ có khó đối phó như thế nào thì không phải cậu ta sắp đi công tác rồi sao. Chớ sợ chớ sợ, đánh đánh gϊếŧ gϊếŧ chỉ là chuyện của những kẻ thô lỗ, mình là người nhã nhặn, phải chơi kĩ kĩ thuật sống…

Bữa tối ăn lẩu, ăn chung với Đường Cần thì như vậy là an toàn nhất, mọi người cùng xài một cái nồi, có chết cả lũ cùng chết …

Y Y bé nhỏ lại bắt đầu siêng năng hành trình lấp đầy nồi lẩu, Đường Cần nguyên bản còn muốn khách khí bắt tay chào hỏi cái gì, đáng tiếc lại bại lui sau mấy phút nhìn biểu tình nghiêm túc nghiến răng nghiến lợi của tiểu Tinh Vệ.

Thời điểm Ngao Tiềm đến bữa cơm mới được một nữa, trên cổ tay còn treo một con bạch xà, nhìn thấy có người ngoài đầu tiên là sửng sốt, rồi sau đó ôn hòa cười cười, dưới sự tiếp đón của Phong Tiểu Tiểu cầm cái bát ngồi xuống kết nhóm.

Đường Cần cắn chiếc đũa thọt thọt em gái Tinh Vệ bên người, nhỏ nhỏ tiếng: “Người này là ai vậy?”

Em gái đối với lãnh đạo Đông Hải có tràn ngập địch ý khó hiểu, nghiến răng nghiến lợi suýt chút nữa bẻ gãy đôi đũa trong tay: “…Một tên sát nhân!” Mà chính mình là nạn nhân, tuy rằng đó là chuyện kiếp trước.

Đường Cần kinh tủng: “Kiêu ngạo như vậy?!” hắn hiển nhiên không nghĩ mình còn kiêu ngạo hơn đối phương.

“Đừng nói hưu nói vượn hại danh dự anh Ngao.” Phong Tiểu Tiểu vỗ đầu tiểu nữ sinh một cái.

Nguyên bản còn tưởng rằng Tinh Vệ chuyển thế sẽ đối với Long Vương không có oán niệm quá lớn, dù sao lúc trước mấy người ở nhà đùa giỡn nói đến Long Vương, phản ứng của đối phương cực kì bình thường. Không ngờ gặp gỡ trực tiếp mới biết được, người ta không phải không oán niệm, chẳng qua lúc trước oán niệm không gặp đối tượng để bộc phát mà thôi.

Ngao Tiềm cười gật đầu đối mặt với ánh mắt hóng chuyện của Đường Cần, rồi sau đó hướng Y Y cười: “Tôi nghe Phong Tiểu Tiểu nói qua một chút về chuyện lúc trước, thật có lỗi vì cho để cho em mang một kí ức không vui, tuy rằng bản thân tôi không nhớ rõ.”

Dưới tình huống không sử dụng phù triện để đánh thức kí ức chủ hồn, mặc dù Ngao Tiềm đã khai phá ra một phần thần lực, nhưng cũng như trước không biết mình từng làm chuyện gì.

Truyền thuyết thì truyền thuyết, dù sao cũng không ai có thể cam đoan tính chân thật của chuyện xưa. Hơn nữa đối với nhân vật Đông Hải Long Vương này mà nói, ấn tượng của mọi người chỉ toàn dừng lại ở những phân cảnh hắn cùng Tôn Ngộ Không yêu nhau gϊếŧ nhau, sau đó chịu đựng làm “thụ” bị lừa gạt tình cảm tài sản. Đem ra so sánh thì phân lượng của chim Tinh Vệ thật sự là không thấm vào đâu…

Đường Cần có chút hiểu lầm nhỏ, dù sao lời kịch của đối phương nói lên nghe thật ái muội, hình như đây là đang nói về một chuyện tình bi kịch xinh đẹp ngày xưa?!

Đổi sang thọt thọt Khương Lễ ngồi cách mình một Phong Tiểu Tiểu, Đường Cần ghé đầu qua nhỏ giọng hỏi: “Người này từng đùa giỡn tình cảm của em gái Y Y?”

“…”

Đã nói rồi, Y Y bị đùa giỡn là thân thể…



Ăn xong một bữa cơm sóng ngầm mãnh liệt, Đường Cần chạy đến phòng mình sắp xếp đồ dùng cá nhân, phỏng chừng còn muốn thuận tiện sắp xếp lại hóa chất lấy tới tay bằng một quá trình gian nan mà thảm thiết lúc chiều. Thừa dịp không có người vướng víu, Phong Tiểu Tiểu vội hỏi Ngao Tiềm: “Anh Ngao đến có việc gì không?”

Là muốn sóng thần hay lũ lụt? Không phải Đông Hải Long Vương vừa mới khôi phục không bao lâu sao? Lúc này đột nhiên chạy đến khiến cho Phong Tiểu Tiểu có loại mưa gió sắp đến.

“Kì thật cũng không phải chuyện lớn gì…” Những lời này cũng không có hiệu quả giải tỏa không khí căng thẳng, thấy Phong Tiểu Tiểu như trước một bộ trạng thái đề phòng giống lâm đại địch nhìn chính mình, Ngao Tiềm có chút xấu hổ ho khan một tiếng, cười cười nói tiếp: “Kì thật anh đến là để vay tiền.”

“Vay tiền?!” Phong Tiểu Tiểu kinh ngạc, Đông Hải Long Vương muốn vay tiền của mình?! Thế giới này quả thật quá huyền huyễn, chẳng lẽ đối phương đang dự định đóng tàu Noah lần nữa?

Nói được câu đầu, câu sau thì dễ nói hơn, Ngao Tiềm gật gật đầu: “Nói vậy hai người cũng biết, công việc lúc trước của anh vì thân thể không tiện đã xin nghỉ, mà tuy rằng xin vào phòng khám thú y khác không phải không được, nhưng thời gian ngắn có lẽ không quen…Dù sao cũng là muốn đổi một chỗ khác bắt đầu lại, anh tính mở một tiệm của mình, nhưng tình hình tài chính hiện tại thì ngoại trừ tiền tiết kiệm vẫn còn thiếu một chút…”

Nguyên bản vì thân thể không tốt, nghĩ qua một ngày tính một ngày, cũng không tính cưới vợ tranh sự nghiệp cái gì, cuộc sống của Ngao Tiềm tự nhiên là thích ứng trong mọi hoàn cảnh. Mà hiện tại không giống, bởi vì mà hồi sinh ngoài ý muốn khiến tai họa ngầm trong cơ thể được giải quyết, Ngao Tiềm cũng bắt đầu muốn tính toán cho tương lai.

Không nói thân là Long Vương đầy ngạo khí, thì dù chỉ là người đàn ông bình thường cũng không mấy người nguyện ý qua một cuộc sống vô vị tầm thường, cái khác không nói, phòng ở hiện tại cũng là thuê, đã có kĩ năng có bản lĩnh, Ngao Tiềm tính toán dù thế nào cũng phải có một khoản thu nhập.

Phong Tiểu Tiểu nghe xong rất thấu hiểu ý tưởng của đối phương, Dương Nghiễn càng rõ ràng, trực tiếp móc séc mở miệng: “Mượn bao nhiêu? Mượn bao lâu? Tiền lời thế nào?”

Tuy rằng là đồng nghiệp , nhưng đồng nghiệp cũng không phải con trai, hắn không tính nuôi ai, muốn mượn tiền đương nhiên phải có mượn có trả, điều kiện thỏa thuận trước phải đưa ra rõ ràng, miễn sau này cãi cọ.

Ngao Tiềm ngượng ngùng cười cười: “Anh muốn mượn trước 5 vạn ( 50 nghìn), cái khác thì tiền tiết kiệm tạm thời còn đủ dùng. Một thời gian có thể xoay sở đến…Kì hạn thì một năm được không? Về phần tiền lời…”

Dương Nghiễn thống khoái xoát xoát vài nét bút viết xong séc, xé ra đưa cho Ngao Tiềm:” Tiền lời cứ tính theo tiền lời ngân hàng vô thời hạn là được, dù sao 5 vạn đồng cũng không đầu tư được cái gì.”

Đều là người thoải mái, Ngao Tiềm cũng không nói nhiều nhận tấm séc: “Anh viết cho cậu tấm giấy nợ.”

“Ừm” Dương Nghiễn không sao cả, dựa vào sô pha lười nhác chờ người viết giấy nợ.

Con rắn nhỏ thừa dịp mọi người nói chính sự trườn ra ngoài từ tay áo Ngao Tiềm, xoay chuyển xoay chuyển trên mặt bàn rất ngượng ngùng, nhìn trộm đánh giá Dương Nghiễn, thẹn thùng mở miệng: “Nhị Lang Thần ồ – pa…”

“…” Nhị Lang Thần Ồ – pa coi thường kẻ thầm mến.

Con rắn nhỏ mặt đỏ bừng, phun phun lưỡi rắn nhỏ giọng: “Một ngày không thấy như cách tam thu. Tuy rằng thân thể em bên cạnh bác sĩ Ngao, nhưng thật ra trái tim em không lúc nào không nhớ…”

Lời bày tỏ thâm tình còn chưa nói xong, chim sẻ béo đã “chiêm chϊếp “ hai tiếng lao xuống cướp màn ảnh, móng vuốt sắc nhọn nhắm chuẩn con rắn nhỏ trên bàn mà mổ xuống…Mẹ kiếp! Dám đùa giỡn chủ nhân nó? Không biết ưng là thiên địch của rắn sao!

Vì thế kinh thiên động địa kêu thảm thiết, vì thế rắn chim đại chiến, vì thế Đường Cần luống cuống tay chân từ trong phòng vọt ra: “Làm sao vậy? Làm sao vậy? Ai đang kêu? Xảy ra chuyện gì?”

Phong Tiểu Tiểu bình tĩnh một cú đập đẩy chim sẻ, lại thuận tay nhét con rắn nhỏ vào tay áo che miệng quay đầu: “Không có gì, vừa xem ti vi.”

“…” Đường Cần nhìn màn hình ti vi đen thui nguồn điện cũng chưa cắm, thật lâu không nói gì… Còn tiếp...