Chương 3: Sống nội tâm!!!

Ngay từ đầu đầu năm cấp ba đã được phân lớp, Tô Hợp Hương chắc chắn sẽ vào lớp xuất sắc. Trong lớp mới người mà Hợp Hương quen biết không nhiều lắm, chỉ có năm người, trong đó có Trì Ngự.

Thật ra, bầu không khí học tập của lớp xuất sắc không tốt như trước nữa, sau những ngày cuối tuần của hai ba tuần Hợp Hương nhận thấy không có mấy người nghiêm túc học. Còn lý do vì sao những người khác không hiếu học mà thành tích vẫn rất tốt như thế? Đại khái là bởi vì sau khi vì bọn họ về nhà còn có gia sư tư nhân chuyên môn.

Vốn Hợp Hương là một nhân vật ngoài lề, ở trong tập học thêm mới càng thêm vắng mặt hơn.

Hợp Hương đã quen thói đơn độc đã lâu, tự mình đi học, tự học, tự ăn, hiện tại ở ký túc xá cũng chỉ có một mình cô. Bởi vì ngoại trừ cô ra thì những người khác trong lớp đều học ngoại trú.

Cảm giác tồn tại của Tô Hợp Hương rất thấp, nhưng nói là hoàn toàn nhìn không thấy thì rất không thực tế. Ví dụ Thí dụ như Trì Ngự làm nhân vật trung tâm. Những người xung quanh cậu ta khi mỗi lần nịnh hót đều sẽ nói: "Anh Trì lần này chỉ kém năm điểm thôi là sẽ đạt điểm tối đa, thật trâu bò. Tô Hợp Hương rất để tâm lần này cũng chỉ có 285 điểm."

Nghe thấy tên của Tô Hợp Hương, Trì Ngự nheo mắt suy nghĩ, cậu ta hỏi: "Vì sao Tô Hợp Hương không chơi với mấy người các cậu?"

Cậu ta nói là nhóm người mấy cậu, hoàn toàn chia ranh giới giữa bản thân với họ.

Lớp trưởng nói: "Tô Hợp Hương sống quá nội tâm, chủ động bắt chuyện với cô ta cũng không thân thiện nổi, sau đó cũng không còn người nào nói chuyện với cô ta." Đều là công tử tiểu thư trong nhà, sao có thể nồng nhiệt với một người mặt lạnh như băng lúc nào cũng im lặng như vậy.

Trì Ngự nghe xong chỉ mỉm cười, không trả lời.

Trong ấn tượng của cậu ta, Tô Hợp Hương tuy rằng nhìn qua nhu nhược hướng nội, nhưng không phải loại từ chối người cách xa hàng ngàn dặm. Cậu ta không ngừng chú ý tới ánh mắt cô nhìn về phía cậu ta, cảm xúc trong mắt tuy rằng phức tạp, nhưng hâm mộ và khao khát trắng trợn làm cho người ta không thể xem nhẹ đi.

Trì Ngự có chút hứng thú, chuyển trường tới đây hơn một học kỳ, mọi người xung quanh đều thay đổi, cuộc sống cậu ta thật sự là quá là nhàm chán. Đã đến lúc tìm thứ gì đó thú vị cho riêng mình.

Vì thế cậu ta chú ý tới Tô Hợp Hương.

Sau khi quan sát, quả nhiên là cô lúc nào cũng ở một mình, cha mẹ cô cũng không tới buổi họp phụ huynh, từ lúc lên cấp ba tới nay cô cũng không về nhà.

Điều tra ngắn gọn chút, cuộc đời mười mấy năm tầm thường như nước sôi của cô chỉ là một tờ giấy mỏng trên tay cậu ta, liếc mắt một cái liền nhìn xong rồi.

Hoàn cảnh của cô rất thê thảm, có điều như thế hiển nhiên không khơi dậy được lương tâm cậu ta, cậu ta chỉ đang vô cùng nhàm chán, mà vừa vặn cảm thấy Tô Hợp Hương là món đồ chơi không tệ.