Chương 1

Lúc chạng vạng, các kênh truyền thông công cộng lớn do Đế quốc sở hữu đồng loạt đưa tin chấn động toàn bộ thủ đô.

“Không nhìn lầm chứ, thế mà thật sự có gia tộc dám gả con cho nhà Tạp Lạc Tư sao?”

“Cái nôi của cỗ máy gϊếŧ chóc, mang dòng máu bị nữ thần nguyền rủa thế mà cũng muốn tiếp tục truyền thừa sao...”

“Thật không biết bệ hạ nghĩ thế nào, nhà họ Thời toàn là học giả, đây chẳng phải đẩy con nhà người ta vào chỗ chết sao?”

“Đều là quyết sách của hoàng thất, đừng có nói bậy!”

“Haiz, tội nghiệp cậu chủ Thời Ý, vị Alpha kia của nhà Tạp Lạc Tư chẳng khác nào Thần Chết...”

“Nhưng mà vị kia rốt cuộc cũng chịu kết hôn, đám quý tộc Omega khác có thể thở phào nhẹ nhõm rồi.”

“Nhà Tạp Lạc Tư đâu phải chỉ có mỗi một tên điên chưa kết hôn.”

“Nhưng mà quân đoàn Ngân Hà còn đang tác chiến ở tiền tuyến, sao hôm nay lại cử hành hôn lễ?”

“Nghe nói tân lang không đến dự, kiêu ngạo thật đấy.”

...

Trong một quán rượu ven đường, một nam sinh trẻ tuổi nghe những lời bàn tán xung quanh, chậm rãi nở nụ cười vừa lòng.

Những người này đâu biết rằng, người vắng mặt trong hôn lễ hôm nay không chỉ có tân lang Alpha.

Mà chỉ nửa ngày trước, nhà họ Thời phát hiện Thời Ý đã bỏ trốn.

Và giờ phút này, người đang bị đưa đến nhà Tạp Lạc Tư cử hành hôn lễ chính là em trai song sinh của Thời Ý - Thời Thanh.

Lần liên hôn này, nhà họ Thời vốn không muốn.

Tạp Lạc Tư là gia tộc đứng đầu Đế quốc không sai, nắm giữ binh quyền khiến hoàng thất cũng phải kiêng dè, nhưng trong thủ đô chẳng có Omega nào muốn gả vào đó.

Đặc biệt là vị gia chủ đương nhiệm của nhà Tạp Lạc Tư, đệ nhất Nguyên soái quân đoàn Ngân Hà của Đế quốc - Y Lai Ân · Tạp Lạc Tư.

Dân chúng gọi hắn là “Thanatos* của Đế quốc”.

(*)Thanatos là thần Chết trong thần thoại Hy Lạp. Vị thần này được miêu tả có một đôi cánh giống thiên thần và thường mang theo một thanh kiếm hay ngọn đuốc.

Hắn là chiến thần giúp Đế quốc lập nên chiến công hiển hách trong chiến tranh, có được danh hiệu này là bởi vì hắn giống với Thanatos trong thần thoại viễn cổ.

Tất cả là vì hắn máu lạnh tàn bạo, kiêu ngạo ngông cuồng.

Trước đây, Nội Các phản đối bệ hạ cải cách, Y Lai Ân đã rút kiếm chém đầu vị nghị viên dẫn đầu ngay tại hội nghị.

Bức ảnh mặt hắn dính đầy máu tươi được đăng lên báo, đến nay vẫn còn có thể dọa lũ trẻ con khóc thét.

“Còn khóc nữa là bị Thanatos bắt đi đấy!”

Omega nếu gả cho người như vậy, liệu có kết cục tốt đẹp gì?

Huống hồ, mấy thập kỷ qua, trong Đế quốc vẫn luôn lưu truyền truyền thuyết “gia tộc Tạp Lạc Tư từng bị nữ thần nguyền rủa”, dòng máu thần bí mang đến cho họ cấp bậc pheromone cực cao, nhưng đồng thời cũng khiến họ có tính cách cực kỳ cổ quái và khát vọng gϊếŧ chóc điên cuồng.

Vài năm một lần, trong thủ đô lại xuất hiện tin đồn thất thiệt về nhà Tạp Lạc Tư, hầu như cái nào cũng liên quan đến mạng người.

Bất kể những tin đồn đó là thật hay giả, ít nhất ba đời gia chủ gần đây đều có bạn đời qua đời sớm, không ai sống quá 30 tuổi.

Dính líu đến gia tộc này, chắc chắn chẳng có gì tốt đẹp.

Nhưng nhà họ Thời không dám kháng chỉ tứ hôn của bệ hạ, càng không dám để lộ chuyện Thời Ý bỏ trốn, chỉ có thể liều lĩnh đẩy Thời Thanh lên thay.

Chuyện này, Thời Ý có bình an vô sự hay không chưa biết, Thời Thanh có thể sống sót ở nhà Tạp Lạc Tư hay không cũng là một câu hỏi lớn.

Nhà họ Thời không còn đứa con nào khác, tương lai tất cả đều phải dựa vào đứa cháu trai này kế thừa.

Nam sinh cười lớn đầy vui sướиɠ.

Gia tộc họ Thời, cùng với Alpha vốn được hứa hôn với Thời Thanh, đều sẽ là của cậu ta.

“Thời Thanh à Thời Thanh, lần này tao lại thắng rồi.”

*

Hôn lễ đang được cử hành long trọng tại Thánh Điện.

Hầu hết những người có mặt đều là quý tộc danh giá nhất thủ đô, lúc này chia thành hai phe.

Phần lớn là những quý tộc buộc phải đến dự lễ cưới vì e ngại uy thế từ nhà vua và gia tộc Tạp Lạc Tư.

Số ít còn lại là người của nhà họ Thời, lòng như lửa đốt. Họ đã bất lực trước việc Thời Ý bị ép gả đi, chỉ còn biết cầu mong nhà Tạp Lạc Tư đừng vạch trần sự thật về việc Omega bị đánh tráo.

"Nhìn bộ dạng ngu ngốc của bọn họ kìa, đúng là biết chọc tức người khác." Vưu Di An · Tạp Lạc Tư cười khẩy, "Omega được hứa gả cho anh trai tôi mà cũng dám đánh tráo, ai cho bọn họ lá gan đó?"

Lũ ngu xuẩn này còn tưởng rằng họ không biết gì sao!

"Được rồi, đừng nóng giận."

Bên cạnh Vưu Di An, một thanh niên có vẻ ngoài dịu dàng vỗ vai cậu ta.

"Chẳng phải chú đã nghĩ ra cách để bêu xấu bọn họ rồi sao?"

Vưu Di An nheo mắt nhìn về phía cánh cửa Thánh Điện đang từ từ mở ra, nụ cười trên gương mặt tinh xảo mang theo sự vui sướиɠ đầy ác ý: "Đúng vậy, cậu ta sẽ sớm biết thôi, phàm nhân không xứng đáng lừa dối nhà Tạp Lạc Tư."

Cánh cửa Thánh Điện mở rộng, ánh sáng mặt trời ùa vào.

Giữa tiếng hát thánh ca du dương huyền ảo, "nhân vật chính" của buổi lễ bước vào trong tầm mắt mọi người.

Đó là một Omega còn rất trẻ, mặc dù đã khoác lên mình bộ lễ phục trắng tinh khôi nhưng vẫn giống như một thiếu niên mới lớn.

Cậu có mái tóc đỏ sẫm đặc trưng của người nhà họ Thời. Màu tóc ấy vốn dĩ rực rỡ, kết hợp với làn da trắng như tuyết và đôi mắt màu hổ phách, lẽ ra phải xinh đẹp rạng rỡ như búp bê Tây Dương được trưng bày.

Thế nhưng, khuôn mặt trắng nõn của Omega lại không hề có chút biểu cảm nào, mí mắt hơi cụp xuống, đuôi mắt rũ xuống, vô tình tạo nên vẻ u ám khó tả.