Nhóc Con Anh Yêu Em!

4/10 trên tổng số 1 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
"Tình yêu thật sự... Nó không hề xa vời... Chỉ cần cố gắng chờ đợi... Một kết thúc vui vẻ... Sẽ đến... "
Xem Thêm

Chương 24
Hôm đó, nó cùng hắn và mấy đứa trong lớp hết đi nơi này tới khác. Cứ như không biết mệt, nó làm hắn chóng mặt, nhưng hắn cũng cảm thấy rất vui khi được ở bên nó.

Tối, bạn bè nó ai cũng mệt nhừ, riêng nó thì sau khi tắm xong là sức mạnh lại tràn trề.

………………

“oa!!! Con kia kìa!! Con màu tím đó!!!!” nó chỉ trỏ.

Hắn nhìn nó, rồi mỉm cười.

“ok!” hắn nói.

Hắn và nó đang ở hội chợ gần khách sạn! bạn bè nó không ai còn đủ sức đi nên chỉ có nó và hắn. Hắn đang chơi trò bắn súng và mục tiêu là cái con gấu bông màu tím mà nó đang chỉ.

“bằng bằng bằng!” mấy cái lon rơi xuống, con gấu bông sau vài giây cũng ở trong tay nó.

“oa!!! Cảm ơn you!!” nó ôm con gấu bông vào lòng.

Nó ghé rất nhiều gian hàng, nó mua cho mẹ một cái nón, mua cho ba nó một cái áo sơ mi sặc sỡ, còn anh nó, nó mua cho một con cá ngựa chút xíu khô queo.

Khu hội chợ náo nhiệt, ánh đèn xanh đỏ bắt mắt cứ nhấp nháy tô điểm thêm cho bầu trời đêm vốn đã đầy sao. Khung cảnh này khiến nó càng hào hứng.

Bất chợt, nó dừng lại trước một gian hàng, nó bị thu hút bởi một cái đồng hồ đeo tay màu đỏ san hô. Mặt đồng hồ đơn giản nhưng bắt mắt, dây đồng hồ được bết lại bằng nhìu sợi dây nhỏ khác cực kì dễ thương.

Nó đeo thử trên tay, rất hợp với tay nó, nó cảm thấy rất thích cái đồng hồ này.

“ dì ơi!!! Cái này bao nhiêu tiền vậy dì?” nó hỏi người phụ nữ đang đứng trước mặt.

“ à!!! Cái đó 300.000!” người phụ nữ trả lời.

Nó trố mắt lên.

“300.000 ?!” nó ngạc nhiên bởi đồng hồ này rất đơn giản, không có gì đặc biệt cả, chỉ vì nó thích màu này và cách trang trí của cái đồng hồ.

“ thì là đồng hồ đôi mà!!! Không phải con mua với bạn trai sao?” người phụ nữa ngạc nhiên, nhìn qua hắn.

Bất giác nó đỏ mặt, hắn có phải bạn trai nó đâu.

Haiz!! Mua hai cái đồng hồ thì ai đeo nữa chứ.

Nó tinh nghịch nhìn hắn, lấy cái đồng hồ kia đeo vào tay hắn, cái này to hơn cái mà nó đang cầm.

“oa!!! Đẹp nha!!! Tui với you hùn tiền vô mua đi!” nó chớp chớp mắt. Chẳng tốt đẹp gì, chỉ là nó sắp hết tiền.

“ừm!” hắn mỉm cười nhìn nó.

“oa!!! Cảm ơn!! Dì ơi! Gói lại cho con đi!!” nó cười tươi.

Người phụ nữa kia ngạc nhiên, hai đứa không phải là một cặp sao? Gì mà hùn tiền vô mua!?

Trên đường về khách sạn, nó mở cái hộp ra đưa cho hắn cái đồng hồ thì hắn cản lại.

“you không lấy hả?” nó ngạc nhiên.

“em giữ đi!! Mai mốt đeo với bạn trai!!” hắn mỉm cười, thấy hơi khó chịu khi nói như vậy. Thật sự hắn mong tương lai hắn sẽ là người đeo cái đồng hồ đó.

“cảm ơn you!!” nó mừng rỡ.

Hắn xoa đầu nó, dịu dàng nói “ em đi ngủ đi! Mai là lên đường về rồi đấy!! nhớ chuẩn bị cho kĩ! Đừng để quên thứ gì cả?”

“ừm!! ngủ ngon!”

“ngủ ngon!”

Nó chạy thẳng lên phòng.

Nó sắp xếp lại vali và quần áo. Rồi cũng ngủ thϊếp đi!! Hôm nay quả thật rất đặc biệt với nó.

…………………

Chiếc xe của lớp nó đang trên đường trở về thành phố.

Cũng như lần trước, nó dựa đầu vào vai hắn ngủ ngon lành khiến nhiều đứa khác phải ghen tị.

Bỗng “ bùm!!” chiếc xe hơi lảo đảo.

Thấy chấn động quá mạnh , nó mở mắt.

“ưm!!!! Gì vậy?” nó mơ màng hỏi.

“hình như xe bể bánh rồi!!!!” hắn nhăn mặt nói.

Chiếc xe dừng lại, cả lớp nó xuống xe trong khi bác tài xế thay bánh sau.

Nó như tỉnh hẵn, nó hít hà, vì chỉ mới đi được khoảng một tiếng, nên xung quanh vẫn còn rừng.

Nó lén lấy máy ảnh, đi vào rừng chụp hình.

Nó chỉ đi một mình vì nó muốn yên tĩnh, vả lại nó đi không xa nên nếu có ai kêu nó thì chắc nó cũng nghe thôi.

Bỗng. . .

“soạt”

Trong một giây, nó chợt thấy đau khắp người.

Từ từ mở mắt, nó thấy mình đang nằm dưới một cái hố chừng hai mét.

Hai mét, không cao, nó có thể dễ dàng leo lên, nhưng chân nó đau quá. Nó không thể đứng lên.

Vả lại, hình như cột sống nó bị gì rồi thì phải, nó không thể ngồi dậy được.

*ashh!!!! Gì vậy nè?! Con mẹ nó!!! Đứa nào chơi dại đào hố giữa đường như vậy!? A!! đau chết ta rồi!!!! Trời ơi!!!! Làm sao đây!!!* nó khổ sỡ. (bẫy thú rừng đó chị hai à =.=”)

Nó chỉ biết nằm im cho tới khi ngồi dậy được.

“có ai không?! TINH MY dễ thương đang ở đây nè! có ai không? ?!”

Rồi nó ngồi xuống. Chắc là khi không thấy nó hắn sẽ tìm nó thôi, mà khoan. Sao lại nghĩ tới hắn chứ!? sao không nghĩ là cả lớp sẽ tìm nó?!

Nó ôm đầu gối, nhìn cái đồng hồ màu đỏ san hô trên tay mình.

“ashhh!!! Tên đáng ghét!!! Tui lại làm phiền you nữa rồi!!! tới đây đi!! Làm ơn!!!” nó nhắm mắt nói khẽ.

Thêm Bình Luận