Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

[Vô Hạn Lưu] Cá Mặn Tiểu Tang Thi

Chương 25

« Chương TrướcChương Tiếp »
Những người xung quanh nhìn cậu như một thằng ngốc, thấy nét mặt cứng đờ và bình sữa của cậu, dường như ngộ ra.

Thật tiếc thay cho gương mặt này.

Có người nào đó thở dài, thầm thương cảm cho cậu, mặt mũi như vậy mà đầu óc lại có chút vấn đề, trong trò chơi này, người xấu xa còn được phóng đại hơn rất nhiều, không biết sẽ gặp phải cái gì đây.

Có người nhìn cậu bằng ánh mắt không rõ, khóe miệng nở nụ cười không thể diễn tả.

Ninh Túc cúi đầu hút sữa bò.

Một người mặc áo gió cao gầy rời mắt khỏi gương mặt của Ninh Túc, hỏi cô gái bên cạnh: “Chuẩn bị xong hết chưa?”

Cô gái kia nói: “Phó bản này cần thêm ba người nữa.”

“Cứ bắt đầu đi, sau đó ghép người sau.”

Dứt lời, 10 người trước màn hình đột nhiên biến mất.

*

【《 Quỷ Súc 》số hiệu 2-9101 được mở lần đầu tiên. 】

【 Chào mừng đến với thôn Hòe Dương. 】

【 Nhiệm vụ trong phó bản: Giải mã lý do hình thành nên sinh thái của thôn Hòe Dương. 】

【 Thời gian hoàn thành nhiệm vụ: 5 ngày. 】

【 Thôn Hòe Dương là một thôn khá thú vị, chúc các bạn chơi vui vẻ. 】

【 Nhắc nhở yêu thương: tất cả chúng sinh ở thôn Hòe Dương đều bình đẳng nha ~ 】

Ngay khi hệ thống nhắc nhở kết thúc, sắc mặt ai ai cũng khó coi, Ninh Túc không để ý lắm, đồng thời cũng có chút thất vọng khi đây không phải là thể loại sinh tồn.

Con đường ăn không ngồi rồi tối sầm.

Giải mã mệt chết đi được.

“Thôn Hoài Dương này nằm giữa hai ngọn núi, trên núi trồng nhiều cây hòe, trước cổng thôn có rất nhiều mèo đen và chó đen, coi bộ phong thủy không tốt lắm, tụ sát tụ âm không giữ được tiền.”

“Phó bản tên《 Quỷ Súc 》nhưng nơi đây thật sự có quỷ sao? Thôn nhỏ này rất đẹp, hoàn toàn không phù hợp với bối cảnh của một thôn làng âm u trên ngọn núi cằn cỗi và tâm linh.”

Ninh Túc quay đầu lại, bắt gặp đạo sĩ Tô Vãng Sinh và Chúc Song Song, hai câu vừa rồi là do hai người họ nói.

Ninh Túc: “Sao hai người cũng ở đây?”

“Tôi đuổi theo cậu tới hội trường, đúng lúc nghe thấy hệ thống nhắc nhở trò chơi đang thiếu người, sau đó thấy cậu đứng trước lối vào đăng nhập của phó bản.” Tô Vãng Sinh nói tiếp, “Có điều tôi cũng không ngờ Chúc Song Song sẽ đi cùng mà không ở lại căn cứ thêm vài ngày.”

Phó bản rất nguy hiểm, xác suất bị thương nghiêm trọng hoặc tử vong là rất cao, hầu hết người bình thường đều sẽ trì hoãn đến ngày cuối cùng.

“Trước sau gì cũng phải vào phó bản thì trốn tránh có ích lợi gì?”
« Chương TrướcChương Tiếp »