Chương 3: Chỉ chụp cho anh xem

Trước giờ nghỉ trưa, Dịch Hoài nhắn tới wechat Kiều Tiểu Nhu nói bản thân giữa trưa nay ở văn phòng, vì thế Kiều Tiểu Nhu ăn cơm xong đi đến tìm anh .

Ở văn phòng của anh ngây người không quá mười giây , đơn giản trả lời “Hảo, cảm ơn thầy”, cô liền đi khỏi.

Kiều Tiểu Nhu trong lòng không khỏi có chút mất mát, hôm nay cô cố tình ăn mặc nữ tính một chút, nhưng Dịch Hoài không để ý quá tới chuyện này, ánh mắt anh đối với cô cũng không có bất cứ cái gì tạp niệm.

Xem ra, chậm rãi tiếp xúc là không được, huống chi, cô cũng không có cơ hội tiếp xúc cùng anh.

Dịch Hoài là nghiên cứu sinh đạo sư, chỉ làm việc cùng sinh viên năm 3 năm 4, trừ bỏ lợi dụng WeChat, cô cũng không còn cách nào.

Kiều Tiểu Nhu an tĩnh hai ngày, thử nhắn wechat vài tin cho Dịch Hoài, hỏi anh nếu cô muốn vào cơ sở chuyên nghiệp thì cần chuẩn bị như thế nào.

Dịch Hoài vẫn sẵn lòng trả lời.

Lại qua một tuần, Kiều Tiểu Nhu chọn một vài ảnh chụp nghệ thuật của cô đăng lên vòng bạn bè, thiết lập chỉ cho anh xem.

Đây là loại cổ phong giả dạng phóng khoáng, trong đó có hai ảnh là miêu tả sinh động dụ hoặc.

Một ảnh là Kiều Tiểu Nhu nằm nghiêng chính diện ở trên sạp băng, thân trên mặc chiếc yếm trắng, hơi lộ ra vòng eo một cánh tay có thể ôm hết, mà nửa người dưới mặc váy thiết kế xẻ tà, vô pháp che khuất chân dài.

Ảnh còn lại là cô ngồi nghiêng mặt sang trái, lưng trần được dây yếm buộc lấy, khoác thêm áo sa mỏng, nửa kín nửa hở hiện ra đường cong xinh đẹp.

Về mặt lý thuyết, bộ đồ trong ảnh chụp này đúng là bình thường, nhưng Kiều Tiểu Nhu mặc vào lại khiến người khác nghĩ đến mơ màng .

Da thịt cô như tuyết, cả người kiều hoạt phảng phất, còn có mắt, mũi, môi, chỗ nào cũng dụ hoặc người nhìn chằm chằm.

Hơn nữa dáng người cô phập phồng quyến rũ, ai nhìn cũng nghĩ sẽ cởi bỏ yếm, mơn trớn eo nhỏ chân dài, xem kiều dung nhiễm xuân sắc của cô, khϊếp liên hề hề mà nhìn......

Dịch Hoài trước khi ngủ lướt thấy Kiều Tiểu Nhu đăng lên vòng bạn bè.

Đầu tiên là dừng lại nhìn, sau đó nhíu mày.

Tiểu nữ sinh yêu cái đẹp, lại không biết đem hai ảnh này phát trên vòng bạn bè, có bao nhiêu nam sinh sẽ cầm nó thủ da^ʍ, vạn nhất có nam sinh không khống chế được, có lẽ sẽ nguy hiểm với cô.

Tuy nói mặc quần áo tự do, cai quản tốt nửa người dưới là nam sinh, còn là tưởng nhắc nhở cô có điều phòng bị.

Dịch Hoài chuẩn bị nhắn tin cho Kiều Tiểu Nhu, lần đầu tiên không biết nên nhắn cái gì.

Kiến nghị nàng xóa ảnh đi thì thành xen vào việc của người khác, nói ảnh chụp có nguy hiểm thì là ám chỉ cô mặc yếm khoe khoang lại sắc tình chi gian.

Nghĩ nghĩ, nam nhân đánh chữ: 【 em nghĩ như thế nào lại chụp ảnh nghệ thuật? 】 anh cũng xác thực không nghĩ tới nữ sinh điềm tĩnh hiếu học như Kiều Tiểu Nhu sẽ chụp loại ảnh như này.

Nhận được tin nhắn wechat từ Dịch Hoài, Kiều Tiểu Nhu vui vẻ.

Cô quyết định trực tiếp một chút, vốn dĩ mục đích của cô không đơn thuần, nếu chỉ ngoan ngoãn chờ Dịch Hoài ngủ với cô, là không có hy vọng.

【 Dịch lão sư, chỉ chụp cho thầy xem...】 cô trả lời.

Sau đó, Dịch Hoài liền không phản hồi. Bất quá, anh cũng không có xóa cô.

***

Sau đó hai tuần, Kiều Tiểu Nhu trực tiếp nhắn tin cho Dịch Hoài, xây dựng một loại cảm giác ái mộ anh.

Không phải thường xuyên quấy rầy, mà chỉ là phát biểu cảm tưởng đối với các thiết kế của anh, cô tán dương đến không khoa trương, cũng thiệt tình thực lòng bội phục trình độ chuyên nghiệp của anh.

Tổng cộng nhắn cho anh ba lần trò chuyện riêng, lần cuối cùng cũng đã gửi hình ảnh.

Lúc đó hơn 9 giờ tối, cô chụp hình ảnh quán rượu KTV gửi cho Dịch Hoài, nói: 【 Dịch lão sư, thầy có thể tới đón em không? Nơi này thật nhiều nam sinh a. 】

“......”

Dịch Hoài nhận được tin tức liền cảm thấy đau đầu, nếu anh không đi, vạn nhất xảy ra chuyện gì, thật là đáng tiếc cho một sinh viên thiên phú.

Anh có nghe qua, Kiều Tiểu Nhu là thủ khoa thi vào. Cũng phỏng chừng cô quá yêu ngành kiến trúc thiết kế, cho nên đem anh sùng bái thành cá nhân mà ái mộ.

Dịch Hoài vốn định lạnh lùng với cô liền hảo, nhưng cô không nhận thức đến, nhiệt tình không có tan đi.

Anh đến tìm cô nói rõ ràng.

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~