Chương 5

Nhận ra Lý Tuyết Hạ, người đàn ông trông vô cùng kính sợ và phủ phục trước mặt anh như một con ếch. Trong khi Lưu Qúy Hi đang quan sát điều này với một cái nhìn lạnh lùng, anh ta đã hỏi Lý Tuyết Hạ một câu hỏi.

“Anh có nhớ người đàn ông này không?”

"…Có."

Lý Tuyết Hạ miễn cưỡng phát ra. Chắc chắn sẽ không tự nhiên nếu giữ im lặng. Anh phải tránh những hành vi đáng ngờ.

Nam tù nhân rõ ràng là Trung Tử Vũ. Anh ta là cấp dưới của Tổng tư lệnh tối cao, người điều khiển quân đội của Nữ hoàng, và là người đã tử trận ba ngày trước trong cuộc đối đầu với quân đội Yoh ở biên giới.

Quân Ka, những người có đầy đủ kiến

thức về khu vực xung quanh, đã phải chịu thất bại nặng nề chỉ trong vài phút do cuộc tấn công ban đêm của quân Yoh. Theo các báo cáo, ngoài Tổng tư lệnh tối cao của quân đội, nhiều sĩ quan và binh lính cũng đã thiệt mạng trong khi hành động.

Anh chưa trao đổi lời nào với Trung Tử Vũ, người tháp tùng Tổng tư lệnh, nhưng anh đã gặp ông ấy tại Cung điện Hoàng gia một hoặc hai lần. Khi họ khởi hành ra mặt trận, anh đã tiễn họ cùng với Lý Hồng Nguyệt, với tư cách là đại diện của Nữ hoàng.

Tất nhiên, Trung Tử Vũ không biết rằng "Công chúa Lý Thuần Nguyệt" thực sự là Lý Tuyết Hạ. Anh ta cũng không biết rằng công chúa đã chết.

“Cô gái này, cô ta có phải là Công chúa Shungetsu không?”

Lưu Qúy Hi hỏi Trung Tử Vũ. Những người lính gỡ miếng bịt miệng của anh ra, nhưng Trung Tử Vũ chỉ cuộn tròn cơ thể to lớn của mình và không trả lời.

“Trả lời câu hỏi của Bệ hạ đi!”

Người đàn ông mặt sẹo, tướng Thái, ra lệnh sắc bén. Những người lính nắm chặt tóc của Trung Tử Vũ và dùng vũ lực nâng đầu anh ta lên. Hơn nữa, họ còn rút kiếm và đâm trước cổ Trung Tử Vũ. Lý Tuyết Hạ nhíu mày trước sự đối sử thô bạo ấy.

“…cô ấy là Công chúa .”

Trung Tử Vũ nhắm mắt lại với vẻ cam chịu và trả lời bằng một giọng khàn khàn. Lý Tuyết Hạ không biết tại sao người đàn ông lại trở thành tù nhân nhưng rõ ràng là Trung Tử Vũ đã bị kéo đến đây để họ có thể kiểm tra danh tính thật sự của Lý Tuyết Hạ.

Sau khi buộc Trung Tử Vũ phải làm chứng, có vẻ như Lưu Qúy Hi cuối cùng cũng tin rằng Lý Tuyết Hạ là Công chúa Lý Thuần Nguyệt. Người đàn ông này không chỉ bạo dạn mà dường như còn có một tính cách xảo quyệt và cảnh giác.

Trung Tử Vũ sau đó lại bị bịt miệng như trước và lôi ra khỏi lều. Tiểu Mỹ và Mỹ Vũ nhìn người đàn ông với ánh mắt trách móc, nhưng Lý Tuyết Hạ không thể nén nổi bất kỳ sự oán giận nào. Anh chỉ cầu nguyện người đàn ông kia sẽ tìm được cách sống sót.

"Có vẻ như không có nhầm lẫn, cô là Công chúa Lý Thuần Nguyệt."

“…người đàn ông đó, chuyện gì sẽ xảy ra với anh ta?”

Đứng ngay trước mặt Lưu Qúy Hi và đáp lại ánh nhìn của anh ta, Lý Tuyết Hạ hạ giọng và hỏi. Giọng nói kiềm chế có âm thanh giống như giọng của một người phụ nữ điềm tĩnh vang vọng trong phòng, nghe không có vẻ gì là mất tự nhiên.

“Cô đang lo lắng cho anh ta à?”

Bị hỏi một cách bất ngờ như vậy, lông mày của Lưu Qúy Hi nhướng lên. Anh nhìn chằm chằm vào Lý Tuyết Hạ với ánh mắt đầy thích thú.(cô gái này thật là thú zị:)))

“Đúng vậy, nếu anh ta là một người trung thành với Hoàng gia.”

“Nếu là như vậy, lại càng không có khả năng ta sẽ thả hắn. Hắn ta sẽ bị tống vào tù như một tù nhân chiến tranh cùng với những người lính bị bắt trước đó. “

Mặc dù anh ta có cách nói ám chỉ rằng anh ta chỉ đang mua vui cho bản thân, nhưng như Lý Tuyết Hạ hiểu, hiện tại anh ta không có kế hoạch gϊếŧ Trung Tử Vũ và các tù nhân nên anh cảm thấy nhẹ nhõm hơn. Những người lính hộ tống của anh cũng sẽ an toàn.

“Chuẩn bị lều cho Công chúa và những người hầu cận của cô ấy. Ta giao phó việc chăm sóc họ trong thời gian họ ở lại cho ngươi Anh Tú.

"Tuân lệnh."

Lưu Qúy Hi ra lệnh cho một thanh niên ở gần mình. "Có lẽ anh ta bằng tuổi của Lưu Qúy Hi" anh nghĩ. Nhưng không giống như Lưu Qúy Hi, người như một lưỡi kiếm sắc bén, phong cách và sự hiện diện của thanh niên tên Anh Tú trông rất dịu dàng.

“Còn những hạn chế của họ thì sao?”

“Kệ chúng đi, miễn là ngươi không trốn tránh việc xem chúng.”

Nhanh chóng ra lệnh cho anh ta, Lưu Qúy Hi ngồi lên ngôi. Từ một không gian trên cao nhìn xuống, với vóc dáng cao lớn, khí chất đáng sợ của anh ta tăng lên hơn bao giờ hết.

“Còn cả bọn tù nhân nữa. Nếu cô không muốn họ bị gϊếŧ, đừng nghĩ đến việc chạy trốn hay những thứ tương tự.”

“…”

Bị khuất phục bởi đôi mắt đầy ý chí mạnh mẽ, Lý Tuyết Hạ cúi đầu im lặng. Trong bóng râm của chiếc khăn trên đầu, anh khẽ cắn môi. Thật khó chịu khi bị chế ngự bởi Lưu Qúy Hi, người có toàn thân tỏa ra khí chất của một vị vua.

Lưu Qúy Hi rời lều cùng với Tướng Thái.

Bằng cách nào đó sự thật rằng anh là một người đàn ông đã không bị phát hiện. Bằng cách nào đó, anh đã vượt qua được cuộc gặp mặt trực tiếp với Lưu Qúy Hi. Anh khẽ thở dài.

Theo chỉ dẫn của Anh Tú, dây trói của họ được gỡ bỏ và Trung Tử Vũ cùng những người còn lại tập trung ở giữa lều.

“Tôi là Cai Anh Tú. Bệ hạ đã ra lệnh cho tôi chăm sóc ngài trong thời gian ở lại. Hiện tại lều của ngài đang được chuẩn bị, vì vậy hãy đợi một chút ở đây.”

Đối với công chúa của đất nước kẻ thù, Anh Tú hành động qua loa trong khi tuân theo mọi phép lịch sự của anh ta. Anh không biết những gì bên trong anh at, nhưng anh không cảm nhận được sự thù địch nào. Lý Tuyết Hạ bình tĩnh trả lời bằng cách cúi đầu như một công chúa đích thực.

~^.^~