Chương 9

Lảo đảo trong xe ngựa đối với anh tựa hồ chỉ là một cơn ác mộng, giống như mở mắt ra liền trở lại Tạp gia vương phủ. Chị gái anh sẽ ở bên cạnh anh, và những ngày bình yên vẫn sẽ tiếp tục.

Nhưng trên thực tế, mỗi sáng thức dậy, anh đều liên tục bị choáng ngợp bởi thực tế phũ phàng.

Mặc dù đang là mùa xuân nhưng khung cảnh phản chiếu trong mắt Lý Tuyết Hạ đã mất hết màu sắc. Có những cây hoa anh đào nở dọc đường, nhưng với anh chúng như được nhuộm trong mực pha loãng.

Anh biết Tiểu Yến và Mỹ Vũ quan tâm đến tâm trạng của anh.

Khi được lệnh lên đường đến Yoh, Lý Tuyết Hạ đã cầu xin Lưu Qúi Hi ít nhất hãy thả cả hai người họ. Sau khi đến Yoh, anh không biết chuyện gì sẽ xảy ra với mình.Theo cách nói của Lưu Quí Hi, anh nghĩ rằng khả năng bị gϊếŧ là thấp, nhưng những tù nhân đang bị cầm tù, rất có thể họ sẽ bị buộc phải sống một cuộc sống cơ cực.

Tuy nhiên,Tiểu Yến và Mỹ Vũ đều muốn đi cùng anh.

Đối với hai người hầu gái sẵn sàng đi cùng anh đến một đất nước xa lạ mà không màng đến những nguy hiểm sau này, Lý Tuyết Hạ cảm thấy mình phải có trách nhiệm với tư cách là chủ nhân của họ. Anh phải giữ lấy vì lợi ích của họ thay vì phơi bày tình trạng của mình ở đó trong cơ thể nhưng không có tinh thần.

Cỗ xe đi qua hai cánh cổng, càng lúc càng tiến sâu vào bên trong. Ngoài điểm đó, có rất nhiều tòa nhà đơn giản và nhiều tầng cao chót vót. Chỗ ở của quân đội Yoh và văn phòng chính phủ đều khá sang trọng.

“Công chúa Lý Thuần Nguyệt”

Xe ngựa dừng lại và khi giọng nói của Lưu Qúi Hi vàn lên, cửa xe ngựa được mở ra. Cửa đã bị khóa từ bên ngoài nên Lý Tuyết Hạ không thể tự ý lên xuống xe.

“Chúng ta hiện đang ở Lệ Sơn, nằm ở phía bắc thủ đô Vĩnh Ninh của Yoh. Do có suối nước nóng phun trào, đây là nơi nghỉ dưỡng cao cấp được các Hoàng đế lui tới nhiều trong nhiều thế hệ.”

Như thường lệ,Cao Anh Tú thể hiện sự quan tâm đến Lý Tuyết Hạ, người hiện là công chúa của một đất nước đã sụp đổ bằng cách dành cho cô mọi phép lịch sự.

Anh lo liệu các nhu yếu phẩm hàng ngày khác nhau cho nhóm của Lý Tuyết Hạ, có phải vì anh cảm thấy mình phải có trách nhiệm với tư cách là người mà Lưu Qúi Hi ra lệnh phụ trách họ? Quần áo họ mặc bây giờ cũng do Cao Anh Tú cung cấp.

“Tối nay chúng ta sẽ ở trong Biệt thự Hoàng gia Cung Ngự Dương. Tất cả mọi người có lẽ đều cảm thấy mệt mỏi sau chuyến đi dài, vì vậy hãy vào suối nước nóng để thư giãn và xả hơi.”

Mọi người lắng nghe anh ta nói về suối nước nóng với đôi mắt sáng ngời, ngay cả Tiểu Yến va Mỹ Vũ, những người vẫn chưa từng bỏ thái độ khắc khổ* của họ đối với Cao Anh Tú. Mặc dù họ đã được tắm trong các nhà nghỉ trên đường đi, nhưng suối nước nóng vẫn là một điều đặc biệt.

*Khắc khổ: Tỏ ra chịu đựng nhiều khổ cực, chịu hạn chế nhiều trong nhu cầu sinh hoạt và cuộc sống

“Hoàng thượng có lẽ cũng sẽ đến vào chiều nay.”

Tuy nhiên, nghe những lời tiếp theo của Cao Anh Tú,Lý Tuyết Hạ bỗng nhướng mày. Tâm trạng của anh đang bắt đầu tăng lên một chút đã ngay lập tức rơi xuống vực thẳm. Cả Tiểu Yến và Mỹ Vũ, những người đang thở dài trắng trợn dường như cũng ở trong tình trạng tương tự.

Lưu Qúi Hi đã ở lại đất nước Ka, và nhóm của Lý Tuyết Hạ đã đi trước và được giao cho Tướng Thái. Đó là để đối phó với thời kỳ hậu chiến và đặt Ka dưới sự kiểm soát của Yoh.

Trên đường đến đây, họ đã tình cờ đi ngang qua các quốc gia láng giềng đã bị Yoh lật đổ, nhưng ở đó luôn có sẵn một hệ thống chính quyền mới và quân đội của Yoh đóng quân.

Anh tự hỏi liệu Ka có thay đổi giống như những quốc gia láng giềng kia không… Anh chỉ biết nắm chặt tay trước sự bất lực của chính mình.

"Vui lòng đi lối này."

Dẫn đầu bởi Cao An Tú, họ bước vào bên trong Biệt thự Hoàng gia.

Quân đội của Yoh có kỷ luật tốt nên Cung điện Hoàng gia Ka không bị cướp phá. Họ cũng không chế giễu Lý Tuyết Hạ và những người hiện đang bị giam giữ với bất kỳ lời nói hay hành vi thô tục nào. Nhưng họ không thể kìm nén sự tò mò của mình đối với người được đồn đại là công chúa xinh đẹp nhất, vì vậy khi anh bước xuống xe ngựa, anh đã phải đối mặt với nhiều ánh mắt liên tục nhìn anh .

Biệt thự Hoàng gia có thể nhìn thấy từ bên hông xe ngựa lớn hơn nhiều so với Cung điện Hoàng gia Ka. Có rất nhiều tòa nhà cung điện, tất cả đều đối xứng hoàn hảo.

Tòa nhà cung điện dành cho Lý Tuyết Hạ đặc biệt hoành tráng và nằm ở phần sâu nhất trong khuôn viên Biệt thự Hoàng gia. Những người lính đã đảm nhận việc bảo vệ nơi này, đã đốt lửa trại trong sân.

“Sẽ có lính gác trước cửa và ngoài hành lang. Họ sẽ không vào phòng tắm, vì vậy cô không cần lo lắng.”

Cao Anh Tú sau đó rời khỏi phòng, với lời hứa sẽ quay lại với một bữa ăn sau.

“Biệt thự Hoàng gia này thực sự rất hoành tráng,” Tiểu Yến thì thầm khi cô lo lắng về những người bảo vệ đang nằm trong sân.

“Quả thực nó rất hoành tráng, nhưng em không thể nói đó là gu của mình.”

Mỹ Vũ cau mày ghê tởm khi cô nhìn lên trần nhà được trang trí bằng hoa văn màu đỏ và vàng của những điều may mắn.

Ở đất nước Yoh, họ ưa chuộng những màu sắc rực rỡ như đỏ, xanh, vàng và vàng*, vì vậy những màu sắc tương tự cũng được sử dụng trong các phòng. Nhưng đối với mắt của Lý Tuyết Hạ, nó trông có vẻ hơi lòe loẹt vì cung điện Ka nơi anh lớn lên luôn sử dụng màu xanh lam và trắng làm màu cơ bản.

*vàng: vàng thứ nhất là màu vàng còn vàng thứ hai là vàng thật

Sau khi cho họ đủ thời gian để lấy hơi, Cao Anh Tú mang bữa ăn của họ và đi cùng với những người lính.

Bữa ăn cung cấp cho những tù nhân như họ khá xa hoa. Có nhiều món hấp và nước dùng làm từ cá và rau được đặt trên bàn. Nếu anh nghĩ về điều đó trong suốt cuộc hành quân, anh không thể nhớ rằng họ đã không cung cấp bữa ăn cho họ dù chỉ một lần.

Ít nhất có vẻ như người đàn ông đó không định làm cho họ chết đói. Lý Tuyết Hạ nhớ đến Lưu Qúi Hi khi anh cắn một miếng trái cây được Cao Anh Tú mời làm đặc sản của Lệ Sơn.

Anh không biết anh ta đang nghĩ gì, vì anh không thể đọc được suy nghĩ của người đàn ông đó. Mỗi lần gặp mặt trực tiếp người đàn ông đó, anh không thể tự chủ được khi nói chuyện, không giống như thường ngày. Khi đứng trước Lưu Qúi Hi, anh đã cố gắng cư xử hết sức mình để sự thật anh không phải là công chúa không bị bại lộ.

“Tối nay có rất nhiều món hiếm.”

Cao Anh Tú vui vẻ nói khi phục vụ trà sau bữa ăn. Anh là một người tận tụy với nhiệm vụ chuyên môn của mình, nhưng cách cư xử đặc biệt của anh với nhóm của Lý Tuyết Hạ đã khiến họ phải suy nghĩ.

“Sau khi ở trong một cỗ xe không ổn định như vậy mỗi ngày, ngay cả thức ăn mà người ta thích cũng trở nên tệ.”

"Đúng. Chưa hết, chỉ còn có những món mà Công chúa chưa từng ăn cho đến tận bây giờ.”

“Thật mệt mỏi” nụ cười của Cao Anh Tú trở nên gượng gạo, trong khi Tiểu Yến và Mỹ Vũ tiếp tục nhìn chằm chằm đến anh.

Trong khi hành quân, họ đã được phục vụ bánh bột lọc và cháo gạo. Bánh gạo là một trong những món ăn phổ biến ở phương Tây, được làm từ bột mì nướng thành hình phẳng, nhưng người dân ở đất nước Ka không quá quen thuộc với nó.

“Vì chúng ta cũng sẽ thực hiện nghi lễ công nhận nghĩa vụ, nên tôi nghĩ chúng ta sẽ ở lại cung Ngự Dương một thời gian. Trong thời gian này, xin hãy dành thời gian để từ từ nghỉ ngơi.”

Sau khi một lần nữa thốt lên rằng phòng tắm trong cung điện thật đẹp và tuyệt vời như thế nào, Cao Anh Tú cuối cùng cũng rời đi.

~^.^~