Chương 2: Được chọn làm trại trưởng

"Vừa có một người xui xẻo bị chọn làm trại trưởng, nghe nói là một con người có dòng máu Á Đông!" Một nhân viên làm việc tỏ vẻ tiếc nuối.

Thẩm Hề làm theo chỉ dẫn, anh bước vào bên trong, quan sát xung quanh và bắt gặp ánh mắt của một người đàn ông ở trong góc khuất. Người này có mái tóc đen và đôi mắt đen, bước đi lo lắng, đôi chân mày đầy vẻ tuyệt vọng và phẫn uất. Khi nhìn thấy Thẩm Hề, anh ta giống như một kẻ lữ hành giữa sa mạc bắt được cọng rơm cứu mạng, nở nụ cười rực rỡ, cắn chặt răng rồi vẫy tay với Thẩm Hề, miệng phát ra âm thanh: "Suỵt suỵt."

Thẩm Hề nhướng mày đầy hứng thú: "Tôi?"

"Đúng, là cậu đó! Qua đây nhanh lên!" Cậu thiếu niên đỏ mặt vì kích động, giục giã: "Nhanh lên, nhanh lên!"

"Có chuyện gì?" Thẩm Hề không hiểu, nhưng thấy cậu thiếu niên mang dòng máu Á Đông, anh cảm thấy quen thuộc và kiên nhẫn hơn.

Thiếu niên nhìn Thẩm Hề từ đầu đến chân, càng nhìn càng vui mừng. Khi thấy Thẩm Hề cầm số nhận trợ cấp của loài người, cậu ta lập tức yên tâm, liếc nhìn xung quanh rồi mạnh mẽ nói: "Tôi sẽ trả cho cậu mười nghìn, cậu giúp tôi làm một việc! Bây giờ cậu chỉ cần mang thứ này lên phòng quản lý ở tầng hai đăng ký! Chỉ cần cậu làm theo, tiền sẽ ngay lập tức là của cậu!"

Khi chạm vào mảnh kim loại, một cảm giác huyền diệu truyền từ đầu ngón tay lên trán, tinh thần Thẩm Hề bỗng trở nên minh mẫn: "Cơ duyên?"

"Đây là thẻ sao không tên! Bên trong có mười nghìn." Cậu thiếu niên vừa lo lắng vừa sốt sắng.

Thẩm Hề cảm thấy một niềm vui bất ngờ, tâm trạng tốt hơn hẳn, ánh mắt anh nhìn cậu thiếu niên cũng trở nên hiền hòa hơn, anh vui vẻ nhận lời: "Vậy tôi sẽ không từ chối."

Không chỉ tặng anh cơ duyên, cậu trai trẻ còn tặng anh tiền.

Đúng là người tốt.

Tầng hai khác hẳn với sự hỗn loạn của tầng một. Vừa bước vào tầng hai, một áp lực nhẹ nhàng nhưng đầy uy lực ập đến, Thẩm Hề cảm thấy điều này thật kỳ lạ: Mùi hương của thú con? Sao lại quen thế nhỉ?

Thiếu niên thở phào nhẹ nhõm, thoáng chốc có cảm giác áy náy lướt qua. Cậu ta đã đưa mười nghìn, coi như là tận tâm tận lực rồi!

Sáng nay bị chọn làm trại trưởng của trại số 4, cả bầu trời như sụp đổ mà cậu ta thì còn quá trẻ!

Cậu ta không muốn chết nên đành phải xin lỗi vậy.

Trong đại sảnh đã có người, dáng vẻ cao ngạo, giọng điệu đầy đe dọa: "Hy vọng cục quản lý cho tôi một câu trả lời thỏa đáng."

Viêm Hoàng chủ Tinh được bao bọc bởi bốn vệ tinh. Các trại trên các vệ tinh này chịu trách nhiệm điều dưỡng và cách ly những thú nhân đặc biệt hoặc bị thương. Từ trại số 1 đến trại số 4, mức độ nguy hiểm của các thú nhân tăng dần. Trại số 1 nằm trên hành tinh có môi trường đẹp đẽ, thích hợp để phục hồi sức khỏe, chủ yếu tiếp nhận những thú nhân bị tổn thương tinh thần hoặc thiếu hụt gen nhưng không quá nguy hiểm. Trại số 4 thì như nơi lưu đày, vô cùng nguy hiểm.

Trại trưởng của trại số 1 là một con người có mái tóc vàng và đôi mắt xanh, ba năm gần đây thành tích của hắn ta rất nổi bật. Hắn ta đứng thẳng lưng, mắt nheo lại đầy kiêu ngạo.

"Trại số 1 đã tin tưởng nó, cho nó tự do và sự tôn trọng, nhưng nó lại phản bội chúng tôi. Nó phát điên, làm bị thương nhân viên và suýt gϊếŧ chết những quý tộc vô tội! Một con quái vật nguy hiểm như vậy, trại số 1 thực sự không thể tiếp tục chứa chấp được nữa." Trại trưởng của trại số 1 cười lạnh lùng: "Đây là đơn kiến nghị của chúng tôi, tôi hy vọng lập tức cho số 012 được an tử* ngay lập tức."

*An tử: Quyền được chết, nhằm chỉ những người muốn chấm dứt cuộc sống một cách ít đau đớn nhất và thường là những người không cứu chữa được.

Trại trưởng mặt đầy phẫn nộ, giọng điệu càng thêm tức giận, đứng ở vị trí cao nhất để lên án hành vi bạo lực của con quái vật nhiều chân. Chỉ trong ba phút ngắn ngủi, hắn ta đã biến con quái vật thành một kẻ ác tàn bạo, cần phải xử lý ngay lập tức.

Thẩm Hề lặng lẽ quan sát hắn ta, một lát sau lập tức lắc đầu.

Ánh mắt của người này lẩn tránh, tinh thần mờ mịt, rõ ràng là nói dối. Thẩm Hề nhẹ nhàng mỉm cười thích thú, với tài ăn nói thế này mà không làm người kể chuyện thì đúng là phí phạm.

Theo anh, quái vật chưa chắc là kẻ xấu,nhưng vị trại trưởng tóc vàng này thì thật là đê tiện.

"Cần phải kiểm tra lại." Đội phó cục quản lý có cặp sừng hươu vẫn không mảy may dao động.

"Tôi cho rằng video này đủ để chứng minh sự bạo lực và đẫm máu của quái vật số 012. Vì sự an toàn và sức khỏe của công dân, xin hãy xử lý mối đe dọa nguy hiểm này càng sớm càng tốt." Trại trưởng trại số 1 nhíu mày, không phục nhưng vẫn nói một cách có lý lẽ: "Trại số 1 có nhiệm vụ cung cấp tài nguyên quý hiếm cho chủ tinh, tôi cần phải quay lại công việc của mình sớm nhất có thể."

Sau khi vũ trụ tiến hóa hàng vạn năm, thú nhân bị khiếm khuyết gen và rối loạn tinh thần được gọi là quái vật. Chúng có da xanh, răng nanh, khát máu và bạo lực. Nếu mức độ nguy hiểm của chúng tăng đến cấp S và không thể kiểm soát được bản thân, không có trại nào chịu nhận thì quái vật có một nửa khả năng sẽ bị đem đi an tử.