Quyển 1 - Chương 3: Bạch Liên Hoa Hắc Hóa Trùng Sinh

Thấy Tô Mạc như vậy, thanh niên kia làm sao có thể không biết mình chạm vào nghịch lân của hắn, vội lắc đầu tỏ vẻ không dám, đồng thời cũng đặt Lâm Tử Thịnh trong lòng.

Hôm nay Tô Đại thiếu gia đã nói, người nào dám động tới cậu thực sự là muốn chết, vẫn nên mau chóng nói tin tức này mau cho mọi người biết, dù sao khuôn mặt người kia đúng là có thể hấp dẫn không ít người.

“Nhớ kỹ, ai dám động vào người của tao, tự gánh lấy hậu quả.” Tô Mạc cũng không uy hϊếp nghiêm trọng, nhưng bốn chữ tự gánh lấy hậu quả này đã đủ khiến người khác sợ run.

Tô Mạc ngoại trừ danh tiếng đẹp trai phong lưu nổi tiếng nhất, còn nổi tiếng bởi tính tình hỉ nộ vô thường, lòng dạ độc ác đầy thủ đoạn.

Ở A đại này ai cũng có thể chọc, nhưng chỉ mình Tô Đại thiếu gia không thể trêu vào, một khi hắn điên lên thì ai cũng không ngăn được!

Lâm Tử Thịnh đương nhiên không biết được chuyện vừa phát sinh, hiện tại cậu đang trong thư viện xem sách, chẳng qua cuốn sách trên tay lại là cuốn sách giới thiệu về thế giới này “Công lược”.

“001, hôm nay đã xảy ra chuyện gì, Tô Mạc kia không có hứng thú với nam nhân mà?” Nhìn mu bàn tay đã bị lau đến đỏ bừng, trong mắt Lâm Tử Thịnh hiện lên thần sắc chán ghét, mặc dù cậu không ghét đàn ông, nhưng đàn ông không có tiết tháo như vậy cậu không có hứng thú.

【Công… Trên công lược viết vậy.】

001 cẩn thận nhìn Lâm Tử Thịnh, trên thực tế nó tỏ ra vô cùng kinh ngạc đối với nam chính, rõ ràng là có mưu đồ bất chính với kí chủ nhà nó!

( ̄ ̄)ゞ Cho dù là nam chính cũng không thể đoạt kí chủ đại nhân nhà nó!

Ngay lúc Lâm Tử Thịnh định trả lời, mội mùi liên hương xen lẫn trong gió nhẹ nhàng bay tới, kèm theo làn gió thơm này chính là một bóng người màu trắng.

Lâm Tử Thịnh: … Ha ha, liên hương.

“A Thịnh, sao lại ở đây một mình?” Bạch Vi hỏi, sau đó quen thuộc ngồi kế bên Lâm Tử Thịnh, giống như hai người là bằng hữu vô cùng quen thuộc.

“Hôm nay không có lớp sao?”

“Vị bạn học này, chúng ta hình như không quen biết nhau nhiều lắm?” Mặc dù biết bản thân phải nhanh chóng xoát được thiện cảm của nữ chính, nhưng mỗi lần thấy nữ chính trưng ra vẻ mặt làm người thương tiếc, Lâm Tử Thịnh cảm thấy đau răng.

【Hệ thống quét nội tâm, mục tiêu: Bạch Vi (Bạch Liên Hoa trọng sinh), thiện cảm đo được ban đầu của nhân vật là 70, nhận xét: Cậu yêu cô như vậy, sao cô có thể không yêu cậu.】

Ha ha, quả nhiên nữ chính quá não tàn.

Bất quá chỉ mới bắt đầu mà thiện cảm đã đạt được 70 điểm thật ra Lâm Tử Thịnh rất hài lòng, tuỳ tiện xoát một cái liền không cần gặp lại ả.

“A Thịnh, em biết bây giờ anh còn giận em, trước kia đều là lỗi của em, em…” Bạch Vi bày ra dáng vẻ nghìn sai vạn sai đều là lỗi của ả, mặc kệ trong lòng cậu có bao nhiêu khó chịu cũng có thể trút hết vào ả khiến cho 001 trợn mắt há hốc mồm.

Nó đã từng nghe nói, tất cả Bạch Liên Hoa đều có quầng sáng của Thánh mẫu, người nào gặp cũng đều có thể lĩnh hội được cảm giác một lần được Thánh Quang phổ chiếu, mà hôm nay 001 cũng không may mắn tránh khỏi nạn này, đúng là muốn nó chết nhanh một chút mà .

“Có việc nói thẳng.” Lâm Tử Thịnh tiện tay cầm một quyển sách khác lên, một bên thuận miệng nói với Bạch Vi.

Sau khi nghe được lời Lâm Tử Thịnh nói, ánh mắt Bạch Vi lập tức sáng lên, nhiệt tình như lửa hỏi, “A Thịnh, ngày mai là sinh nhật A Mạc rồi, anh… anh có thể dẫn em cùng dự sinh nhật của A Mạc không?”

Kiếp trước cô cùng Lâm Tử Thịnh đều nhận được giấy mời dự sinh nhật Tô Mạc, nhưng kiếp này bởi vì cô vẫn luôn trốn tránh Tô Mạc, cho nên không nhận được thư mời. Bây giờ nếu muốn tham dự tiệc sinh nhật của Tô Mạc cũng chỉ có thể đi cùng với Lâm Tử Thịnh.

Tất nhiên, cô không hề lo lắm Lâm Tử Thịnh sẽ không mang cô cùng đi, cậu ta yêu cô như vậy, cô chỉ đưa ra một yêu cầu nho nhỏ cậu không thể nào bất mãn được đúng không?

“Được.” Dù cậu không mang Bạch Vi theo thì ả cũng sẽ nghĩ ra biện pháp khác để tham gia sinh nhật Tô Mạc, không bằng thuận theo ý ả để xoát độ thiện cảm nhanh hơn.

【Ding dong, độ thiện cảm của nữ chính tăng thêm +15 điểm, độ thiện cảm hiện giờ là 85, xin kí chủ không ngừng cố gắng.】

Lâm Tử Thịnh: … Ha ha, thật không biết ả lại bổ não gì nữa.

【Nhiệm vụ chi nhánh hai: Nâng cao thiện cảm về mình trong lòng nữ chính từ 80 trở lên (đã hoàn thành). Phần thưởng nhiệm vụ: Điểm kinh nghiệm: 50 EXP, 100 điểm tích lũy. Kính mời kí chủ nhận phần thưởng.】

“Được.”

【Đã nhận thưởng. Đẳng cấp hiện giờ của kí chủ là cấp độ F, điểm kinh nghiệm: 50/1500, điểm tích lũy: 100, sau khi hoàn thành nhiệm vụ chủ tuyến đem điểm tích luỹ mở ra Thương Thành, xin kí chủ tiếp tục cố gắng~】

“A Thịnh?” Thấy Lâm Tử Thịnh diện vô biểu tình, trong lòng Bạch Vi cảm thấy có chút không đúng, nhưng vừa nghĩ tới kiếp trước mình đã hại cậu tàn phế liền đối với oán hận của cậu cũng có thể bao dung một chút.

“Anh đồng ý không?”

“Ừ, đồng ý.” Mặc dù trả lời như vậy, thái độ bên ngoài của Lâm Tử Thịnh vẫn không muốn người khác lại gần, hoàn toàn không đem Bạch Vi để ở trong mắt, khiến cho trong lòng Bạch Vi không khỏi nghiến răng nghiến lợi.

Ả âm thầm thề trong lòng, sớm muộn gì cũng có một ngày ả sẽ khiến cho Lâm Tử Thịnh hối hận vì đã đối xử với ả như vậy, dù trong lòng mình có cậu, ả cũng tuyệt đối không cho phép cậu đối với mình tuỳ tiện như vậy!

Bây giờ nghĩ lại, bởi vì kiếp trước yêu quá hèn mọn nên mới bị Tô Mạc đối xử như vậy, kiếp này nhất định ả sẽ không phạm sai lầm như vậy nữa, kiếp này nhất định phải làm ả phải làm Nữ Vương của hai người bọn họ!

【Kí chủ đại nhân có muốn biết vừa rồi nữ chính đang nghĩ gì không?】

001 có khả năng đọc được suy nghĩ của Bạch Vi, có đồ tốt đương nhiên muốn chia sẻ cùng người trọng yếu của mình.

“… Tôi không hề muốn biết.” Cho dù 001 không nói, Lâm Tử Thịnh cũng có thể đoán đại khái, cho nên cậu sẽ không làm chính mình buồn nôn.

【…】

Nó có nên khen ngợi kí chủ đại nhân thật thông minh không?



Chạng vạng tối, Lâm Tử Thịnh đã thay đổi quần áo xong, nhìn người trong gương, trong nội tâm cảm thấy hài lòng.

001 ở bên cạnh nhìn thấy Lâm Tử Thịnh liền kích động bay vòng vòng, buổi sáng thấy kí chủ đại nhân chính là nam thần, nhưng bây giờ thật sự hoàn toàn là cấp bậc Nam · Thần trong nam thần!

Buổi sáng Lâm Tử Thịnh mặc bộ quần áo màu trắng tỏ vẻ hờ hững, người đầy hàn khí giống như muốn đóng băng toàn bộ người nào dám lại gần, hiện giờ cậu đổi thành một bộ âu phục màu xám bạc, nét hàn khí nguyên bản lại trở nên nghiêm nghị, nhưng tóc hơi rối lại cảm thấy thoải mái không bị gò bó.

Nghiêm cẩn lại không gò bó, cảm giác này lại xuất hiện trên người này, rồi lại hài hoà, tựa như cậu vốn là người như vậy.

Sửa lại bộ âu phục đang kề sát phần eo, nếu người mặc vóc dáng hơi kém một chút sẽ làm cho người xem cảm thấy cồng kềnh, nhưng Lâm Tử Thịnh mặc vào lại vừa vặn, phần eo hơi mảnh khảnh khiến hàn khí của cậu thêm vào một ít nhu hòa, có cảm giác chân thật hơn.

“Thế nào?” Nhíu mày nhìn 001 lắc lư ở giữa không trung như lúc nào cũng có thế ngã xuống.

【Nam… Nam thần…】

“A Thịnh —” Ngay khi Lâm Tử Thịnh định trêu chọc 001, thanh âm Bạch Vi vang lên từ dưới lầu.

Tuy rằng thanh âm của nàng thanh âm của cô trong trẻo ôn nhu giống như lúc trước, nhưng âm lượng lại lớn hơn rất nhiều, cũng không biết làm sao cô ta làm được.

Biết rõ nếu mình không đi xuống, nói không chừng một hồi Bạch Vi còn có thể làm ra dáng vẻ sắp khóc dưới lầu, giống như bản thân đã phụ bạc ả, vì không muốn tự làm mình buồn nôn, Lâm Tử Thịnh đi xuống lầu, cùng Bạch Vi lên xe mà gia đình phái tới đưa đón cậu, chạy một mạch tới nơi Tô Mạc tổ chức sinh nhật.

Giống như Lâm Tử Thịnh nghĩ, sau khi đến nơi Bạch Vi liền quăng cậu chạy khắp nơi tìm kiếm Tô Mạc.

“001, trước đây vì sao Lâm Tử Thịnh lại thích Bạch Vi, chỉ cần là người có đầu óc một chút liền biết mục tiêu của ả chỉ có Tô Mạc.” Nguyên chủ là người thông minh, sao lại làm ra chuyện tình ngu xuẩn như vậy.

【Đại khái là đã bị ảnh hưởng bởi quầng sáng Bạch Liên Hoa của nữ chính, mới có thể nghĩa vô phản cố yêu mến ả.】

Nghe 001 trả lời như vậy, Lâm Tử Thịnh sâu sắc chấp nhận, quả nhiên không phải đầu óc nguyên chủ có vấn đề, mà là bị ngoại giới ảnh hưởng.

Trong lúc Lâm Tử Thịnh đang tự hỏi làm sao có thể hoàn thành nhiệm vụ, xung quanh đột nhiên rối loạn, quả nhiên, vừa ngẩng đầu liền thấy Tô Mạc đang từ trên lầu hai chậm rãi đi xuống.

u phục màu rượu đỏ phối hợp với áo sơ mi màu trắng, khuy áo sơ mi thắt đến cổ áo, chính giữa thắt một cái cà – vạt màu đen, tóc hơi rối vén ra sau ót, lộ ra nét mặt phân minh.

Mặc nghiêm túc như vậy, khiến người khác có cảm giác cấm dục, nhưng Lâm Tử Thịnh cảm nhận được một loại khí chất cợt nhã từ trên người hắn, giống như một con Khổng Tước đực điên cuồng xoè đuôi, ý muốn thu hút tất cả ánh mắt của người khác phái đều dừng trên người hắn.

Trong nháy mắt, lúc ánh mắt Lâm Tử Thịnh cùng Tô Mạc gặp nhau, Tô Mạc vốn diện vô biểu tình khóe miệng liền vẽ ra một độ cong biếng nhác, nâng chén rượu trong tay lên, làm một tư thế mời rượu, làm cho mọi người đang có mặt vô cùng ngạc nhiên.

Vị Tô Đại thiếu gia này từ trước đến giờ cũng không hề nể mặt con gái, đừng nói đến chủ động mời rượu, cho dù có người mời uống rượu đều phải xem tâm tình, hôm nay vậy mà lại có người có thể làm cho Tô Đại thiếu gia chủ động mời rượu, chuyện này…

Nhìn theo ánh mắt của Tô Mạc mọi người đã tìm được mục tiêu của hắn — Lâm Tử Thịnh, mọi người đang có mặt thấy được gương mặt Lâm Tử Thịnh, không ít người đều động tâm suy nghĩ, thanh niên dung mạo tinh xảo, có lẽ chơi càng thích hơn so với phụ nữ!

Sau một khắc, mọi người mới nhớ tới động tác của Tô Mạc, nhất thời đã hiểu, tuy rằng trong hội có đồn đại nói Tô gia Đại thiếu gia chưa chơi nam nhân bao giờ, nhưng mà hôm nay biểu hiện của Tô Đại thiếu gia lại làm cho tất cả mọi người hiểu rõ, người thanh niên có khuôn mặt tinh xảo này không thể chạm vào được!

Thấy mọi người đột nhiên trở nên rụt rè sợ hãi, ánh mắt Tô Mạc mang theo vài phần thoả mãn, hôm nay hắn đem người gọi tới chính là muốn nói với tất cả mọi người, người này không thể chạm, nếu bất luận kẻ nào dám vươn móng vuốt, hắn không ngại băm rụng cái móng vuốt đó!

“Lâm thiếu gia, Tô mỗ có được vinh dự mời người uống một ly không?” Bước chân biếng nhác nhìn theo mọi người đều tránh đường khi hắn nhìn về phía Lâm Tử Thịnh, thuận tay cầm một ly rượu đỏ đem tới trước mặt Lâm Tử Thịnh.

Thấy một màn như vậy, mọi người lại một lần nữa bị kinh hãi, Tô Đại thiếu gia tự mình bưng rượu a!

Đừng nói là uống một chén, cho dù để cho bọn họ nâng ly bằng chén ăn bọn họ cũng không dám cự tuyệt, người này có tài đức gì vậy mà có được đãi ngộ như vậy!

Lâm Tử Thịnh không nói gì, chỉ ung dung nhận lấy chén rượu trong tay Tô Mạc, nâng ly ra hiệu sau đó uống một hơi cạn sạch.

Màu môi vốn nhạt lại bởi vì rượu đỏ ngấm dần trở thành màu đỏ mê hoặc lòng người, Tô Mạc cảm giác mình có chút khát nước hận không thể nhào tới cắn môi của hắn.

【Hệ thống quét nội tâm, mục tiêu nhiệm vụ: Tô Mạc (nam chính), đo lường thiện cảm ban đầu: 45, bình luận: Thoạt nhìn cực kỳ ngon miệng, thật muốn ăn mất.】

Sắc mặt Lâm Tử Thịnh lập tức biến thành màu đen, ăn tươi là có ý gì!?