Quyển 1 - Chương 10: Bạch Liên Hoa Hắc Hóa Trùng Sinh

Có lẽ bởi vì hai người quá mức chuyên chú, cho nên người trốn ở phía sau cái cây căn bản cũng không có bị hai người phát hiện, ả cẩn thận trốn ở chỗ đó, nghe lén bọn họ nói chuyện.

Cuối cùng, sau khi Tô Mạc và Lâm Tử Thịnh đều rời khỏi, ả ta mới từ từ đi ra, nhìn phương hướng bọn họ rời đi, ánh mắt tràn đầy tức giận.

“Tô Mạc, Lâm Tử Thịnh, các ngươi dám phản bội ta!”

Người vẫn luôn trốn ở trong rừng cây chính là Bạch Vi, vì Lâm Tử Thịnh đột nhiên bị người lôi đi, Bạch Vi chưa từ bỏ ý định nên chạy theo, kết quả là nhìn thấy một màn như vậy.

Ả gắt gao nhịn xuống du͙© vọиɠ muốn thét chói tai, im lặng nhìn Tô Mạc và Lâm Tử Thịnh dây dưa, nhìn bọn họ ôm hôn nhau, nghe Tô Mạc tỏ tình.

Không ai biết được trong lòng của ả rốt cuộc có bao nhiêu thù hận!

Ả trọng sinh trở về chính là vì muốn làm hai người kia hạnh phúc, chỉ là không nghĩ tới, hôm nay bọn họ lại cùng nhau phản bội ả, bọn họ đều là nam nhân, chẳng lẽ không biết loại tình cảm này không được sự đồng ý của xã hội sao!?

Ả nhất định, nhất định phải đem chuyện này làm ầm ĩ cho mọi người đều biết, đến khi bọn hắn bị xã hội lên án sau đó sẽ hiểu rõ cái gì mới là lựa chọn chính xác.

Suy cho cùng bởi vì Bạch Vi chưa từng tiếp xúc đến vòng tròn luẩn quẩn kia, cho nên mới có suy nghĩ ngây thơ như vậy, cái gì là xã hội không cho phép, nói cho cùng bất quá là đạo đức trên quy phạm mà thôi, mà bộ phận ở trong vòng luẩn quẩn rốt cuộc có bao nhiêu thối nát một người cho tới bây giờ chưa từng tiếp xúc qua làm sao hiểu được.

Tô Mạc ở trong vòng tròn này đã xem như tương đối giữ mình trong sạch rồi, có vài người thậm chí có thể đồng thời quần nhau giữa bốn năm người, đối với loại người như Tô Mạc bọn họ mà nói, chỉ cần trong tình huống pháp luật cho phép, không bị hạn chế thì cái gì cũng có thể làm được, dư luận đối với bọn họ mà nói hoàn toàn không là vấn đề, nếu nguyện ý, bọn họ có thể dễ dàng khống chế dư luận.

“Vi Vi, vừa rồi ngươi đi đâu, chỗ này không an toàn, không được đi lung tung.” Người thanh niên Mang theo Bạch Vi đến đây thấy ả xuất hiện liền tranh thủ thời gian đi tới, kéo ả ,đi đến một chỗ không người

“Tuy rằng ở đây thoạt nhìn rất yên ổn, nhưng không an toàn như vậy.”

Tới nơi này mặc dù đều là con cháu thế gia, nhưng không có nghĩa đều là lương dân, tùy ý đi dạo ở đây, rất có thể gặp phải vô số người có mục đích xấu.

“Tại… Tại sao?” Vừa rồi A Thịnh và A Mạc không phải đều là tùy tiện ra ngoài sao, vì sao ả không thể?

Nhìn thấy bộ dạng như vậy ngây thơ như vậy, thanh niên cũng không nói gì, chỉ là lắc đầu, sau đó từ từ nói sang chuyện khác: “Vi Vi, ngươi không nên lại đi trêu chọc Tô thiếu, bây giờ mọi người đều hiểu rõ Tô thiếu hồi tâm vì Lâm Nhị thiếu, ngươi không có cơ hội.”

Tuy rằng chuyện ngày hôm nay làm gã hơi khó xử, nhưng may cho Bạch Vi bởi vì gã thật tâm thích Bạch Vi.

“Bọn họ… Bọn họ không phải đều là nam nhân sao, tình cảm đó xã hội không thể dễ dàng khoan dung!”

Chẳng qua, trả lời ả lại là nụ cười lạnh đầy khinh thường: “Xã hội không thể khoan dung? Bọn hắn cũng không làm gì trái với pháp luật tại sao lại không thể khoan dung, với lại, ngươi cảm thấy dựa vào bản lĩnh của bọn hắn, chỉ cần bọn hắn muốn, quan hệ của bọn hắn ngoại trừ những người có thể chấp nhận mối quan hệ của bọn hắn, ngoài ra vĩnh viễn cũng sẽ không còn ai biết.”

Đáp án này làm cả người Bạch Vi đều cứng lại, hiện tại ả mới hiểu được, dựa vào thân phận của ả cái gì ả cũng không làm được.

“Với lại, không phải thiên nga cũng đừng có mơ mộng làm thiên nga” Mọi người nhìn Bạch Vi cũng biết ả đang suy nghĩ gì: “Cho dù bây giờ Tô thiếu không hồi tâm, cũng không tới lượt ngươi, nữ nhân bên cạnh Tô thiếu muốn gia thế có gia thế, muốn nhan sắc có nhan sắc không phải sao?”

Lời này như một cây đao hung hăng đâm vào trong lòng của ả, trước đây Bạch Vi vì nhất thời kiêu ngạo nếu không có nhan sắc kinh người thì ả ả có thể làm cho hai người đàn ông ưu tú nhất khuynh tâm vì ả, mà giờ đây lại trở thành điều sỉ nhục.

Bây giờ Bạch Vi hận trên mặt đất không có lỗ cho ả chui vào, tránh đi những ánh mắt của mọi người làm ả phiền não, trong lòng cũng càng thêm kiên định quyết tâm muốn tách Tô Mạc và Lâm Tử Thịnh ra, chỉ có tách bọn họ ra rồi làm cho hai người đó yêu ả lần nữa mới có thể rửa sạch nổi nhục hôm nay!

Sau khi vũ hội Natividade chấm dứt, Bạch Vi bình tĩnh lại, ả không phải buông tha cho ý nghĩ của mình, mà ở trong góc tối lặng lẽ lên kế hoạch chu đáo chặt chẽ, hiện tại ả đã biết thân phận hai người kia, đương nhiên biết được thủ đoạn bình thường sẽ không đạt được kết quả gì.

Bây giờ ả phải nghĩ biện pháp tiếp xúc với Lâm Tử Thịnh, mặc dù hôm nay Bạch Vi có chút không kiềm chế được, nhưng vẫn còn vài phần lý trí chọn lựa mục tiêu đầu tiên là Lâm Tử Thịnh, vì kiếp trước ả hiểu rất rõ Tô Mạc, một khi hắn quyết định chuyện gì, rất khó thay đổi, biện pháp duy nhất chính là làm Lâm Tử Thịnh hung hăng từ chối Tô Mạc.

Bất quá khá tốt, sau Natividade chính là Tết Nguyên Đán, vì vào Nguyên Đán có lễ hội liên hoan tăng thêm một số hoạt động, khiến cho các học sinh không thể không ở lại trường học, điều này khiến Bạch Vi có cơ hội tiếp cận Lâm Tử Thịnh.

Mặt khác vào lúc này Lâm Tử Thịnh có chút đau đầu, sau ngày Tô Mạc thổ lộ cậu liền hoàn toàn bị quấn lấy, chỉ cần cậu xuất hiện luôn có thể nhìn thấy Tô Mạc trước tiên, thậm chí có cậu đi học cũng có thể thấy người nam nhân kia ở bên cạnh cùng nghe giảng.

Mà khiến cho Lâm Tử Thịnh không thể tưởng tượng nổi nhất là, Tô Mạc thẳng thắn “tiến dần từng bước”, chẳng những có thể bước vào Lâm gia, thậm chí còn có chìa khoá ký túc xá của cậu, điều làm cho cậu cảm thấy khó tin là anh hai không chỉ cho Tô Mạc tiến vào Lâm gia, thậm chí chìa khoá ký túc xá của cậu cũng do đại ca giúp đỡ.

Lâm Tử Thịnh vô cùng tức giận muốn hỏi một câu rốt cuộc ai mới là em trai ruột của anh hai!

#Mỗi sáng sớm thức dậy đều thấy một khuôn mặt lớn làm sao bây giờ, online chờ. Gấp!#

Hôm ngay là ngày đầu năm mới cũng không chịu buông tha cho cậu, mới sáng liền đánh thức cậu, kêu đi xem cái hội liên hoan gì đó, nếu không phải vì sợ thiết lập bị làm sụp đổ, Lâm Tử Thịnh thật muốn đánh chết Tô Mạc!

【Kí chủ đại nhân, mỗi ngày có thể theo dõi nam chính cũng là chuyện tốt, bây giờ hảo cảm đo được của nam chính đối với ngài đã đến 77, cố gắng nữa là có thể hoàn thành thêm một nhiệm vụ chi nhánh. 】 Vào lúc này tiểu thiên sứ chân thật hệ thống 001 xuất hiện xoát cảm giác tồn tại, thành công làm Lâm Tử Thịnh nhịn cơn giận của mình xuống.

“Tại sao không xuất hiện sớm, dù sao bây giờ chúng ta ra ngoài cũng không đi xem hội liên hoan.”

Lâm Tử Thịnh ngáp một cái nhỏ, nhìn hệ thống không khỏi bực dọc.

Lâm Tử Thịnh trước đây là một người rất biết tự hạn chế, cho dù là thức dậy hay đi ngủ đều có thời gian chính xác, nhưng mấy tháng này lại làm hỏng hết thói quan của cậu.

Bởi vì Tô Mạc làm phiền không cho cậu ngủ hành vi này đặc biệt mời gọi thù hận.

“Tử Thịnh, đây là lần đầu tiên chúng ta hẹn hò a” Tô Mạc vui đùa nhìn Lâm Tử Thịnh, trong giọng nói mang theo chút lấy lòng: “Mặc dù ngươi không đồng ý công khai quan hệ của chúng ta, nhưng thỉnh thoảng vẫn phải hẹn hò với ta.”

Nói đến chuyện này, Tô Mạc cảm thấy vô cùng nội thương, rõ ràng ngày lễ Giáng Sinh đó hắn đã thổ lộ thành công, kết quả Lâm Tử Thịnh quay đầu lại chính là không thừa nhận, làm hắn không thể không đi tìm Lâm Tử Phong, sau đó hung hăng bị lừa gạt một khoản tiền.

“Ta đồng ý lúc nào?” Lại nói tiếp, ngày đó mình không chỉ không đồng ý, còn hung hăng đánh Tô Mạc một hồi.

“Lúc ấy ngươi không cự tuyệt, đó chính là đồng ý!” Tô Mạc tràn đầy tự tin nói, dù sao khi đó Lâm Tử Thịnh không có cự tuyệt, mình coi như là đồng ý thì thế nào!

Lâm Tử Thịnh: Ha ha, mặt thật lớn!

Nhưng Lâm Tử Thịnh cũng không nói lời cự tuyệt, cậu không phải loại người đạo đức giả, nếu Tô Mạc thật sự thích cậu, chỉ thích một mình cậu, cậu sẽ không để ý cùng hắn ở chung một đoạn thời gian, ít nhất trước lúc nhiệm vụ hoàn thành không thể rời khỏi hắn cùng người nhà ở đây của mình.

Tô Mạc phát hiện Lâm Tử Thịnh không có phản ứng lén lút nhìn cậu một cái, liền thử nắm một tay của cậu, vốn chỉ là nắm tay nhau thấy cậu dường như không phản đối biến thành mười ngón tay nắm chặt.

Tay của Lâm Tử Thịnh với Tô Mạc hoàn toàn bất đồng, tinh tế thon dài, mặc dù không giống con gái, nhưng so với tay của đàn ông bình thường đẹp hơn rất nhiều, hơn nữa độ nóng tay cậu hơi thấp một chút, bị Tô Mạc nắm tay mang theo an tâm nho nhỏ.

“A Thịnh.” Trong lúc Tô Mạc muốn nhân cơ hội lại chiếm một chút tiện nghi, một âm thanh ôn nhu ở sau lưng hai người vang lên, âm thanh kia giống như tủi thân, khiến người khác không khỏi thương tiếc một phen.

Đương nhiên, cái gọi là người ở đây cũng không bao gồm một đôi đang tại ân ái trước mắt, nếu nói lòng chàng như sắt để hình dung hai người kia không còn gì tốt hơn!

Nên sau khi Tô Mạc nghe được âm thanh Bạch Vi, nụ cười trên mặt đã sớm biến mất không thấy gì nữa, chỉ còn lại một mảnh thờ ơ, nếu không phải Lâm Tử Thịnh ở chỗ này, nói không chừng Tô Mạc có thể lén lút đem Bạch Vi tiêu diệt vô nhân đạo.

Hắn không quên ngày đó Bạch Vi nói Lâm Tử Thịnh thích ả, mặc dù biết điều này là không thể nhưng hắn vẫn không có cách nào an tâm.

Thậm chí… Mơ hồ có loại cảm giác, có lẽ, Lâm Tử Thịnh đã từng thật sự thích ả đàn bà này, mỗi lần hắn nảy sinh loại ý nghĩ này liền không thể kìm nén xúc động muốn gϊếŧ người.

“Sao ngươi lại ở đây!” Đối với Bạch Vi xuất hiện ở chỗ này, Tô Mạc tỏ vẻ vô cùng bất mãn, ả đàn bà này thật là âm hồn bất tán!

Lâm Tử Thịnh nắm chặt tay hắn lại, sau đó nhìn Bạch Vi, “Tìm ta có việc?”

Bạch Vi đến giờ còn chưa hết hi vọng sao? Cậu có nên cảm khái một câu, không hổ là nữ chính, đúng là thật nghị lực.

“Ngày mai, có thể một mình gặp ta hay không, ta có một số việc muốn hỏi ngươi, chỉ có hai người chúng ta biết rõ chuyện đó.” Nhìn hai người tay nắm tay, Bạch Vi nhịn xuống xúc động xông lên kéo ra, cúi đầu đối với Lâm Tử Thịnh nói ra những lời này.

Mà Lâm Tử Thịnh sau khi nghe xong những lời đó thì thiêu mi , xem ra bây giờ đầu óc Bạch Vi lớn hơn rồi , mặc dù Lâm Tử Thịnh biết ả nói chuyện trọng sinh, nhưng hiện tại nói mờ ám như vậy, vì chia rẽ cậu và Tô Mạc ả cũng đủ liều mạng.

“Có thể”, Ngay khi Lâm Tử Thịnh đáp ứng Bạch Vi Tô Mạc suýt nữa nhảy dựng lên, bị cậu kéo lại, “Bất quá ta hy vọng có chuyện gì ngươi có thể nói xong trong một lần duy nhất, ta không cho là giữa chúng ta cần thiết phải gặp nhau lần nữa.”

“Dĩ nhiên, ngày mai ta sẽ đem mọi chuyện nói rõ ràng, đến lúc đó ta cũng sẽ không lại quấn lấy ngươi.” Nói xong trên mặt Bạch Vi mang theo nụ cười khổ sở, ánh mắt nhìn Lâm Tử Thịnh mang theo vài phần lưu luyến, nhưng vẫn dứt khoát xoay người rời đi.

Chẳng qua vào lúc xoay người hai người không thấy được vẻ mặt của ả, nụ cười trên mặt Bạch Vi thay đổi, trở nên dữ tợn xảo trá dường như mưu đồ tính toán gì đó, mơ hồ mang theo vài phần đen tối.

Gặp mặt lần cuối sao, ha, Lâm Tử Thịnh, ta không có được câu trả lời hài lòng, ngươi vĩnh viễn cũng đừng nghĩ thoát khỏi ta, ta sẽ không để ngươi với A Mạc cùng một chỗ, nhất định không!