Chương 43

Editor: Nguyễn My

Vu Tại Trung vẫy tay: “Tôi báo cho cô biết, không phải là không thương lượng với cô, tôi là đạo diễn, bản thân cô biết tôi đúng không.

Không phải là muốn loại bỏ Ôn Viện Viện, kết quả mà biên kịch thương lượng với tôi là, hướng đi tình cảm trước mắt không rõ ràng, trở ngại của tướng quân và nữ vũ hậu được tứ hôn quá cũ kĩ, điểm này khi biên kịch viết đã thảo luận với tôi, khi đó không phải là không tìm được biện pháp giải quyết tốt hơn, nó đã được quyết định.

Khoảng thời gian này trên mạng bàn luận sôi nổi Tiêu Trình Dục và Tự Âm, đột nhiên có linh cảm, thay đổi không phải là vô cùng lớn, gần như sửa kết cục một chút, Ôn Viện Viên quay kết thúc sớm, hơn nữa Ôn Viện Viện đang mang thai, bạn trai cô ấy Trang Bạch rất lo lắng, cô cũng biết, tuổi cô ấy không nhỏ, xem như là sản phụ lớn tuổi, ngộ nhỡ xuất hiện một chút ngoài ý muốn ai cũng không đảm đương nổi, cho nên cô không cần cảm thấy không tiện bàn giao, đây cũng chính là yêu cầu của bản thân Ôn Viện Viện.”

“Tạm thời đổi CP, như vậy không tốt đâu, nói không chừng sẽ bị mắng rất thảm.” Mặc dù bây giờ rất nhiều người ở trạm Dực Âm, nhưng trạm Quan Xứng cũng rất nhiều.

“Muốn làm thì làm tốt nhất, kịch bản hay không sợ thay đổi, mặc dù sau này hơi phiền phức, nhưng vẫn đáng để mong chờ, cậu phải tự tin lên, phần quay sẽ không thay đổi quá nhiều, chẳng qua là sẽ làm rõ tuyến tình cảm của Tự Âm và Tiêu Trình Dục, giảm bớt tuyến tình cảm của Tiêu Trình Dục và Vinh Cẩm, như vậy hình như cũng hợp lý hơn một chút.”

Tiêu Trình Dục và Vinh Cẩm cũng vì tứ hôn nên mới ở cạnh nhau, một người sớm sinh ngưỡng mộ, một người chậm rãi động lòng, kiểu xử lý đoạn tình cảm này quá bình thường, đúng là khả năng thẩm mỹ kém, mà lại rơi vào khuôn sáo cũ.

Cuối cùng Cảnh Huyên cũng đồng ý, cô đi tìm Ôn Viện Viện, chồng của Ôn Viện Viện đã đồng hành suốt những ngày qua, tuy rằng mới kiểm tra ra được mang thai bốn tuần rưỡi, nhưng rõ ràng Trang Bạch rất lo lắng cô ấy.

Cảnh Huyên cũng đau lòng cô ấy, trước kia thường xuyên thăm hỏi cô ấy, bởi vì tuổi tác ngày càng lớn, lập tức chạy tứ rồi, đối với một nữ minh tinh mà nói, sự nghiệp thành công cũng không thể thay thế bằng hôn nhân mỹ mãn, những năm gần đây tham gia chương trình, không ít lần bị người ta hỏi về vấn đề tình cảm, cô ấy luôn mỉm cười nói: “Đã có nửa kia, nhưng trước mắt cả hai bận bịu công việc, trước mắt sẽ không kết hôn, có tin tốt sẽ báo với mọi người.”

Người hâm mộ cũng rất nhanh bởi vì cô ấy mà buồn thúi ruột, mỗi ngày đều hô hào muốn uống rượu mừng của cô ấy, không nghĩ tới, một lần kéo chính là mấy năm, đến bây giờ vẫn chưa gả đi.

Khi Cảnh Huyên tìm cô ấy, người bạn trai Thiên Vương Trang Bạch kia của cô ấy đang ép nước trái cây cho cô ấy uống, áo T-shirt trắng quần thường mặc ở nhà, mặt mày chăm chú nghiên cứu máy ép nước trái cây, rất khó tưởng tượng được anh ấy vẫn là người hát Rock n’ Roll làm náo loạn toàn bộ hiện trường, Thiên Vương Rock n’ Roll kiêu ngạo khó thuần giống như là ngựa hoang thoát cương.

Ôn Viện Viện cười nói với cô: “Việc kết hôn hết lần này đến lần khác bị trì hoãn, nhưng lần này thật sự bất đắc dĩ.” Lúc đầu cô ấy có lịch trình rất dày đặc, hiệp thương với người đại diện rất lâu, mới để trống được năm sáu tháng cuối năm, dự định kết hôn hưởng tuần trăng mật, kết quả kế hoạch không đuổi kịp với những thay đổi.

Cảnh Huyên vừa bùi ngùi, vừa vui mừng thay cho cô ấy: “Lần này rốt cuộc chị có thể ăn nói với người hâm mộ rồi.” Có một người bạn trai như thế, còn thương cô ấy như vậy, như thế nào cũng coi là đáng giá.

Mấy ngày nay Trang Bạch đẩy hết tất cả công việc, đợi đoàn làm phim tùy tùng chăm sóc Ôn Viện Viện, khiến cho anh ấy nhức đầu không thôi.

Tất cả các cảnh hành động đều là thế thân, cảnh hôn cũng là thế thân, không nhìn nổi Ôn Viện Viện khóc, không nhìn nổi Ôn Viện Viện khóc, không nhìn nổi cô ấy từng lần từng lần một qua ống kính, tính tình nóng nảy kia của anh ấy suýt chút nữa phá hủy trường quay.

Cuối cùng Ôn Viện Viện không chịu được, mắng anh ấy dừng lại: “Anh nói xem sao anh lại ngây thơ như vậy, tốt xấu gì anh cũng là người hơn ba mươi tuổi rồi, giống như chưa từng thấy quay phim, ai mà chẳng đối mặt với điều này, dù là em đặc biệt hay sao? Người ta mang thai bốn năm tháng còn không phải treo dây thép đóng phim hay sao, đạo diễn đã chiếu cố em rồi, anh quấy rối như vậy còn có để em quay phim không?”

Vốn dĩ cô ấy đã lo lắng lắm rồi, lần đầu tiên mang thai, tuổi lại không nhỏ, thần kinh thật sự rất căng thẳng, vốn dĩ quay phim đã được dự định từ sớm, trong lúc đó mang thai là ngoài ý muốn, đạo diễn đã rất thông cảm với cô ấy, đồng thời vừa vặn đổi nữ chính, cô ấy thoải mái hơn không ít, thế nhưng Trang Bạch như vậy, khiến cho cô ấy càng đau đầu hơn.

Con ngựa hoang Trang Bạch này mặc cho cô ấy giáo huấn, giáo huấn xong lại dỗ dành cô ấy: “Được, anh sai rồi, em đừng tức giận nữa, em tức giận anh sẽ căng thẳng.” Anh ấy nhíu lông mày, giống như chú chó lớn bị chủ nhân vứt bỏ, lại còn cẩn thận từng ly từng tí.

Cuối cùng Ôn Viện Viện không còn cách nào khác, phì cười một tiếng, làm thế nào cũng không tức giận nổi.

Cảnh Huyên trợn mắt, Trang Bạch là loại người gì, nổi tiếng khó đối phó, làm nghệ thuật, ít nhiều có một chút nóng nảy, bởi vì bản thân có tài hoa, đối nhân xử thế cũng coi như là đứng đắn, cho nên vẫn có rất nhiều người thích anh ấy, nhưng đây là lần đầu tiên Cảnh Huyên thấy anh ấy thuận theo lông mày thiện mắt như vậy, hóa ra Thiên Vương cũng sẽ dỗ người khác.

Cô còn nhớ rõ chương trình tuyển tú năm ngoái, Trang Bạch làm ban giám khảo, miệng lưỡi hung ác và khí chất hắc ám, đơn giản không cần quá ma tính, trên mặt viết vài chữ lớn: Run rẩy đi, loài người!

Bây giờ quay đầu lại nhìn, cảm giác đây rõ ràng là hai người !

Buổi tối khi Cảnh Huyên nói với Khương Hàn, anh chỉ cười: “Thời điểm anh ấy theo đuổi Ôn Viện Viện càng kì lạ hơn, người khác tặng hoa tặng túi xách, cái gì mà mời ăn cơm xem phim, anh ấy thì tặng một chiếc xe Hummer đã sửa chữa lại, suýt chút nữa dọa sợ Ôn Viện Viện.”

Khi đó nào chỉ là dọa sợ, Ôn Viện Viện suýt chút nữa cảm thấy đầu óc Trang Bạch không bình thường, khi đó Ôn Viện Viện đang quay một bộ phim với Khương Hàn, khi rảnh rỗi hỏi anh: “Cậu nói đàn ông tặng xe cho phụ nữ là có ý gì? Vẫn là một chiếc xe Hummer H2 đã sửa chữa, anh ấy có phải cảm thấy tôi đặc biệt đàn ông hay không!” Dù sao với cái khi chất hung hãn kia của Hummer, người bình thường không điều khiển được.

Khương Hàn cảm thấy buồn cười, bảo cô ấy đi hỏi người tặng xe đi.

Ôn Viện Viện thật sự đi hỏi, khí thế hung hăng đi chất vấn, kết quả giống như con thỏ bị giật mình nhảy trở về.

Cảnh Huyên xe vào một câu: “Em biết rồi, Trang Bạch là xe khống.” Sở thích là thu thập các loại xe tốt, cô nhớ Ôn Viện Viện còn có một chiếc Rolls-Royce Silver Seraph, hình như cũng là Trang Bạch tặng.

“Ừm, anh ấy nói với Ôn Viện Viện, anh đem mạng của mình giao cho em, em có bằng lòng hay không? Ôn Viện Viện bị dọa sợ, anh ấy coi như là cô ấy đã chấp nhận, ôm cô hôn cô, chờ đến khi Ôn Viện Viện tỉnh táo lại, hai người đã ở bên nhau.”

“Còn gì nữa không?” Cảnh Huyên lay lay Khương Hàn hỏi chuyện bát quái, từ Trang Bạch đến Ôn Viện Viện, cho đến những người nổi tiếng tuyến đầu khác, có thể nói nội dung, Khương Hàn đã nói rồi.

Cảnh Huyên hưng phấn không ngủ được, lôi kéo anh một mực hỏi, anh bất đắc dĩ, vò đầu cô: “Quay phim không mệt sao? Sung sức như vậy?”

“Thế giới đến hơi thở cuối cùng, bát quái vĩnh viễn sẽ không bị dập tắt, hiểu không?”

“Lý lẽ sai trái cái gì!” Anh nhịn không được cười, sau đó trực tiếp ôm cô đến giường: “Nếu ngủ không được, vậy chúng ta làm cái khác, có trợ giúp cho giấc ngủ.”

Cảnh Huyên đẩy anh ra: “Trên mạng đều nói anh là loại người cấm dũ, tất cả đều là gạt người.”

“Cấm dục không phải không có *, * tất cả anh có đều cho em.” Khương Hàn cười nói, tìm kiếm nút áo của cô.

...

Mấy ngày sau đó Trang Bạch sống yên ổn hơn rất nhiều, tiến độ cũng nhanh hơn lần nữa, chỉ là Ôn Viện Viện vẫn là đối tượng trọng điểm bảo vệ, cho nên quay phim có chút hạn chế.

Có một cảnh thúc ngựa, ngựa của Ôn Viện Viện đột nhiên giật mình, lao nhanh ở trên sân, khi đó Ôn Viện Viện đang đứng bên cạnh con ngựa, tất cả mọi người bị dọa sợ, nhân viên chăn nuôi lập tức chạy qua, cùng lúc đó còn có Trang Bạch chạy đến, Trang Bạch một phát bắt được Ôn Viện Viện che chở trong lòng, ngựa từ bên cạnh lao nhanh, anh ấy ôm cô ấy, ôm cả người cô vào trong lòng, mặc dù kịp thời khống chế được, nhưng vẫn khiến mọi người một thân mồ hôi lạnh.

Trang Bạch càng ôm Ôn Viện Viện, cơn thịnh nộ dường như có thể đốt cháy cả vũ trụ, mắng người chăn nuôi kia một hồi: “Bảo cậu tìm một con ngựa cái dịu dàng, cậu cứ như vậy gạt tôi, xảy ra chuyện phải làm sao bây giờ?”

Người chăn nuôi cũng vô tội, chỉ có thể ủy khuất nói: “Đây là điều ngoài muốn!”

”Ông đây không muốn nghe ba chữ ngoài ý muốn này.” Anh ấy quay đầu lại cạ mặt Ôn Viện Viện, dáng vẻ sợ hãi không thôi, anh ấy nói”: “Vẫn may mắn em không có chuyện gì, may mắn em không có chuyện gì!”

Đám người nhao nhao biểu thị bị ăn cơm chó, nhị thập tứ hiếu bạn trai tốt không ngạc nhiên, li kì là Thiên Vương kiêu căng khó thuần Trang Bạch cũng có khi cuồng bảo vệ vợ.

Cảnh Huyên cũng nói: “Thật hâm mộ!”

Khương Hàn hỏi cô: “Hâm mộ cái gì?”

“Hâm mộ bọn họ không kiêng dè gì.”

“Chúng ta cũng có thể!”

“Vẫn là bỏ đi, chúng ta vẫn nên không công khai thì tốt, cảm giác một khi bị bại lộ, lại là một trận gió tanh mưa máu.”

“Cái này không có gì tốt giấu diếm.”

“Không, anh không hiểu, dân mạng đều rất hung tàn, chửi anh mấy phút muốn chết?”

“Vậy là em dự định kim ốc tàng kiều?”

Cảnh Huyên vỗ vai anh: “Đúng vậy, đồng chí Khương Hàn, em dự định kim ốc tàng kiều, anh có muốn để em sủng hạnh hay không?”

Khương Hàn cười: “Bất cứ lúc nào cung kính chờ đợi!”

Cảnh Huyên không nhắc lại chuyện này, sợ nhắc lại anh lại muốn công khai.

Lúc này, cô rất không muốn công bố tin tức kết hôn, video vừa phát ra của Lương Huy còn không để mắt tới, ngộ nhỡ ngày nào đó tuôn ra, không chừng sẽ xảy ra chuyện gì, nếu có người hắc cô, biết được quan hệ của cô và Khương Hàn, nhất định sẽ hắc lên người Khương Hàn, cô không muốn liên lụy nhất chính là Khương Hàn.

Mà mấu chốt nhất là thân phận bây giờ của cô, một người mới trong ngành giải trí, còn không lấy ra được tác phẩm, ngoại trừ có một người anh trai lợi hại, trước mắt cô cơ hồ chính là một tờ giấy trắng, cô cũng không muốn người khác nâng cô lên rồi đem cô nói thành nữ nhân ảnh đế, hoặc là nói: ôi, hóa ra người phụ nữ của ảnh đế cũng là như thế này.

Cô có thể không ưu tú, nhưng cô không muốn nghe người khác nói Khương Hàn không có phẩm vị.

Cho nên, dưới tình huống thân phận không thể xứng đôi, cô tình nguyện không công khai trước, đây là một tâm tư nhỏ của cô.

Cô không dám nói với Khương Hàn, anh biết rồi, nhất định lại chê cười cô già mồm.

Thời gian lùi lại một chút, mấy người diễn viên chính lần lượt quay xong, Cảnh Huyên và Khương Hàn vẫn luôn khiêng đến cuối cùng, bữa tiệc đóng máy của đoàn làm phim, mọi người chơi đến mức rất vui vẻ, ngày mai thì đường ai nấy đi, có thể làm chung một đoàn làm phim, đúng là một loại duyên phận, mà một lần quay có ý nghĩa như vậy.

Điều tiếc nuối duy nhất là, bởi vì nguyên nhân vừa quay vừa chiếu, mấy người khách mời có tầm ảnh hưởng đã tiếp nhận lời mời chuẩn bị đến nhưng vì không sắp xếp không được lịch trình, hình như cũng không thể đến đúng hẹn, xem như là một chuyện tiếc nuối.

Khi Cảnh Huyên vào nhà vệ sinh, thấy Trình Dương đang nghiêng người tựa trên tường, hình như anh ta uống quá nhiều, sắc mặt ửng đỏ, khi thấy Cảnh Huyên, sửng sốt một chút mới nói”: “Không phải em nói muốn mời anh ăn cơm hay không?”

“Ừm, đúng vậy, khi nào thì anh rảnh?”

“Bất cứ lúc nào đều có thể.”