Chương 58: Nhật kí của Uyên (1)

* Hà Nội Và Anh *

Ngày...Tháng... Năm...

Tiếng chuông báo thức vang lên và lời nhạc của nhóm T-ara cũng cất theo. Theo quán tính tôi nheo mắt và vứt cái đồng hồ báo thức ấy dưới chân giường. Và tiếp tục công việc là ngủ nướng, hìhì.

Vội nhớ ra hôm nay đi chơi cùng tên Ngốc kia. Nên tôi bật dậy với mái tóc xù, đôi mắt ánh lên vẻ ngái ngủ, không giống con người của tôi hàng ngày. Chạy vào phòng vscn và tắm một phát cho mát mẻ.

Vừa bước ra khỏi phòng thì đúng lúc có tiếng chuông điện thoại vang lên bản nhạc chuông điện thoại mà tôi dành riêng cho tên Ngốc. Tôi vội vàng bắt máy :

- Alô !

- Cậu tỉnh ngủ chưa, tớ ở dưới nhà rồi này. Giọng của Quân ở đầu dây bên kia.

- Rồi nhá, tớ vừa tắm xong, cậu đợi tớ chút nhé. Nói xong, tôi tắt máy và bước lại phía tủ để xem nên mặc cái nào cho thật đẹp. Tên ngố đó mà nhìn thấy cái tủ đồ của tôi chắc hắn xỉu mất, hìhì. Ngắm nghía tầm 30 phút tôi mới chọn ra được một cái ưng ý nhất. Vừa ngồi vào bàn đang tính trang điểm thì điện thoại lại vang lên một lần nữa :

- Lâu vậy cô nương

- Lên trên phòng tớ ngồi chờ tí đi

- Thôi, tớ ở dưới này cũng được. Quân đáp

- Thế đừng gọi nữa, Đợi Chờ là Hạnh Phúc. Tôi cười và nói:

- Này nhá Uyên... tút... tút. Tôi tắt máy và không để hắn ta nói hết câu nào :)

Tôi đi xuống dưới nhà thì thấy Quân đang ngồi nghịch mấy cái chậu hoa trước hiên nhà, lúc đó nhìn mặt hắn ngố ghê. Tôi cất tiếng gọi:

- Đi nào Quân ơi, tớ xong rồi nè

- Hix, đợi lâu muốn xỉu luôn

- Xì... Con trai gì mà chả biết ga lăng chút nào, đợi có tí mà đã than thở rồi

- Rồi rồi, vậy giờ mình đi đâu đây?

- Mình đi kiếm chút gì ăn đi rồi tính tiếp ha...

- Tuân lệnh, mời cô nương lên xe :)

Tôi leo lên xe không quên nhéo vào hông Quân một cái rõ đau làm hắn la oai oái. Quân cho xe chạy chầm chậm hòa vào làn đường rồi lao đi. Không khí Hà Nội lúc sáng sớm thật là dễ chịu. Bỗng Quân quay qua hỏi tôi

- Tớ với cậu đi ăn phở nha!

- Uhm!Ý kiến hay đó

Bước vào quán phở, đây là 1 quán khá sạch sẽ nằm ở trung tâm thủ đô. Hai đứa chọn một bàn nằm gần cửa sổ hướng ra đường rồi vui vẻ ngồi xuống.

- Cậu ăn phở gì?

- Cho tớ phở bò đi

Quân quay qua nói với cô bạn phục vụ

- Cho mình 2 phở bò, một bát không bỏ hành nha

- Vẫn nhớ tớ không thích ăn hành sao? Hắn cười cười không nói gì lấy giấy lau đũa và muỗng rồi đưa cho tôi, hắn chu đáo thật

Lúc sau 2 bát phở được đưa ra, chúng tôi vừa ăn vừa trêu đùa nhau một cách tự nhiên. Ăn xong, hai đứa tôi đi ra tính tiền :

- Quân!Đưa tớ ra khu giải trí đi

- Được rồi cô nương, lên xe đi

Sau một lúc chạy xe, tôi và Quân cũng đã đặt chân tới khu vui chơi, giải trí ở giữa trung tâm thành phố.

Nhìn bao quát xung quanh thì là rất rộng, có rất nhiều trò chơi. Tôi híp mắt rồi quay sang Quân chỉ tay về hướng trò đua ô tô trong cái khoảng sân đó.

Quân chọn cho mình chiếc màu xanh, còn tôi thì màu trắng. Thế là cuộc xung đột bắt đầu. Và đương nhiên, tôi là người tuyên chiến đầu tiên với cậu ấy.

" Đang ngồi viết mà nhớ lại cái vẻ mặt Quân mím môi, nhăn mặt khiến tôi bật cười, hì "

- Cậu dám à Uyên. Tớ đâm nè. Không để tôi chiếm ưu thế lâu nên đã quay xe và đáp trả lại. Cuộc chiến Vua xe đụng bắt đầu. Cả tôi và Quân đều cười sặc sụa, người ở ngoài nhìn vào thì nghĩ chúng tôi như trẻ con.

Nghỉ ngơi chưa được bao lâu tôi lại kéo cậu ấy đi Căn Nhà Ma. Lúc chưa bước vào, thấy anh mắt Quân hơi chần chừ rồi lắc đầu nữa chứ

Bước vào, những âm thanh rùng rợn xâm chiếm lấy trí óc của tôi. Những bàn tay dính đầy máu đang bê bết trên tường.

Cảm nhận bên tay phải ươn ướt, thì ra là Quân đang ra mồ hôi. Nhìn cậu ta vậy thôi, chứ nhát gan lắm. Đang đi thì bỗng, một một âm thanh lớn phát ra một bàn tay nhẹ sờ vào tóc rồi theo quán tính tôi quay lại và :

- AAAAAAAAAA...! Maaaaaaaaaaa, chạy Uyên ơi, chạy nào!Không biết như thế nào chứ tôi chưa kịp suy nghĩ và hành động gì thì thấy mình được nhấc bổng lên và chạy đi với tốc độ ánh sáng. Ra tới bên ngoài Quân thả tôi xuống thở dốc, hai tay chống xuống gối run run :

- Tớ thề, lần... lần... ực... ­lần sau, tớ không đi vào đấy nữa đâu

- Hì, plè đồ nhát gan. Đợi tớ tí, tớ đi mua nước cho. Ra ngoài kia ngồi đi. Tôi chỉ tay ra phía gốc cây gần đó

- Nè, mệt không? Tôi nhẹ nhàng ngồi xuống rồi đưa chai nưới sting cho Quân.

- Phù!Mệt...

Ngồi nghỉ một lúc, tôi lại lôi Quân ra khu có trò gắp thú :

- Lần trước cậu gắp tặng Hân rồi, lần này nhất định cậu phải tặng cho tớ đó. Không là cậu không được yên đâu. Nghe tôi nói xong hắn quay qua tôi cười cười

- Sax...

- Sao!Ý kiến gì hả?

- Không có gì, đợi tớ đi đổi xèng đã

- Khỏi!Tớ có đổi rồi đây nè. Tôi nói rồi móc những đồng xèng trong túi ra đưa cho cậu ấy. Quân ngạc nhiên quay qua hỏi tôi

- Sao cậu đổi lúc nào nhanh vậy?

- Thì lúc đi mua nước tiện đường nên tớ đổi luôn, hìhì