Chương 59

Bước vào lớp, sau 15 phút đầu giờ đi kiểm tra. Tôi lại yên vị ở chỗ ngồi và chuẩn bị sách vở để bắt đầu tiết học.

Tiết Anh Văn đầu tiên, cô Hòa lại bước vào một vẻ tươi tắn với nụ cười trên môi. Chúng tôi rất thích học với cô vì cô rất dễ và hơn hết có thể nói chuyện nhiều trong giờ cô.

- Giờ chúng ta bắt đầu từ vựng mới nhé.

- Yeah... Tất cả đồng thanh.

Từng ngôn ngữ tiếng anh với những kí tự và phát âm khó hiểu, tôi phải nói thật tôi chả thích môn học này lắm.

Giờ ra chơi ngắn ngủi, tôi và mấy thằng bạn lại gọi nhau đi dạo. Thằng Trung thì cứ đòi đi tới lớp chị Hằng. Tôi, Khánh, Trung xuất phát tới lớp hai bà chị đó. Trên đường đi mà nghe hai thằng bạn chém gió mà tôi đau đầu.

- Chị Hằng Ơi. Thằng Trung hớn hở vẫy vẫy tay, khuôn mặt tỏ rõ vẻ phấn khởi.

- Ôi. Ghê nhá. Tới tìm chị có việc gì không? Chị Hằng nhẹ nhàng lau nhẹ những giọt mồ hôi lấm tấm trên khuôn mặt.

- Thằng Trung nó nói nhớ chị đấy. Thằng Khánh lớn tiếng nói, khiến cu cậu đứng bên cạnh má ửng hồng, cúi mặt xuống mân mê cái áo.

- Hỳ..! Mà chị Oanh đâu ạ!Sao không thấy ra cùng thế? Tôi nhìn rồi hỏi.

- Ôi. Chồng tui mà đi quan tâm người khác ha. Chị Hằng quay mặt đi tay nắm thành quyền giống như thật vậy.

Quay qua xem sắc mặt thằng Trung thế nào? Thì ôi. Giống như núi lửa sắp phun trào ý.

- Chị đừng đùa nữa mà. Thằng Trung qua đây muốn nói chuyện với chị đấy. Tôi lấy ngón trỏ nhấn nhẹ vào trán chị Hằng rồi nói.

- hỜhỜ. Tui có nói...

- Chào mấy đứa, qua đây có chuyện gì thế? Nhớ mấy chị hả? Chị Oanh bước ra cắt đứt lời nói của Hằng.

- Dạ. Thằng Trung nó cứ đòi qua gặp chị Hằng mà nãy giờ cứ im ra này chị. Thằng Khánh nói rồi đặt tay lên vai Trung.

- Thế để Trung với con qủy này ở đây. Hai đứa vào lớp chị chơi đi. Chị Oanh mỉm cười nói rồi cầm phía trên áo tôi tính kéo vào.

- Thôy, thôi. Em với thằng khánh không vào đâu. Để dịp khác cũng được ạ!Trung mày ở đây nói chuyện với chị Hằng nhé. Tụi tao có chuyện cần giải quyết.

-...

Trở về lớp học, cũng gần vào giờ rồi. Tôi lấy điện thoại ra chơi rắn háu ăn. Hìhì.

4 tiết học sau, kết thúc một cách nhanh chóng. Chúng tôi lại sách cặp ra về. Từng ánh nắng buổi trưa Hà Nội cháy gắt, khẽ đốt cháy da của chúng tôi.

- Uyên, nhìn cậu giống ninja quá. Tôi quay qua nói với nhỏ.

- Cậu thì biết gì? Con gái phải mặc thế này để không phải đen da nhé.. Cậu có thích con gái da đen không? Uyên tháo khẩu trang ra nhìn tôi bằng ánh mắt hình viên đạn nói.

- Thì tớ cũng có trắng đâu mà đòi hỏi người ta chứ. Tôi cãi cùn.

- Cậu cứ cãi tớ nhé. Im lặng mà ra lấy xe đi kìa. Đồ ngốc. Hừ. Uyên dậm vào chân tôi một phát rồi nói.

- Cậu cứ như thế thì có mà...

- Này nhé. Cẩn thận nhé. Nào ngờ, Uyên giơ cái tay nắm thành quyền ra hăm dọa, biết thế tôi cũng nhanh chân ra lấy xe.

Trên đường về, cả tinh thần lẫn thể xác của tôi đều bị bóc lột bởi Uyên.

Tối hôm ấy, vẫn như mọi ngày. Chúng tôi lại quây quần bên bữa ăn. (Cập nhật chap mới liên tục tại Truyện__vkl chấm cơm - https://truyen v k l.com) Uyên với Bé Sún hôm nay là đầu bếp chính. Tôi không biết miêu tả như thế nào chỉ biết, con gái ở Hà Nội chắc lúc nhỏ được chỉ cách trang trí thức ăn trước khi học nấu ăn thì phải.

Kết thúc bữa ăn với tâm trạng thoải mái. Tôi và thằng Hòa lại phụ giúp các tiểu thư việc rửa bát.

Một lúc sau, tôi nhẹ nhàng bước lên trên sân thượng. Đang bước tôi đứng hình khi nhớ về câu nói của Linh lúc trước :

Từng suy nghĩ hiện ra trước mắt tôi. Hình như lời Linh nói lúc trước là tôi. Chắc không phải đâu. Sao mà... Tôi lắc đầu gạt bỏ hết những cái ý nghĩ đó ra khỏi đầu.

Ban đêm, gió thật mát. Tôi ngồi xuống ghế nhắm mắt tận hưởng sự mát mẻ chiếm lấy cơ thể. Một màu đen bao trùm mọi thứ xung quanh.

Một cảm giác nhột ở trên khuôn mặt. Tôi mở mắt ra thì thấy Uyên đang lấy tóc chọc vào.

- Sao lên đây ngồi một mình vậy? Uyên ngồi xuống rồi nhẹ nhàng hỏi tôi.

- Tớ...à mà, cậu sao cứ mặc đồ ngắn vậy. Tớ thấy sao ý. Xuống thay đi. Tôi run run nói. Chả hiểu sao, chắc tôi bị dị ứng với nhỏ khi mặc đồ ngắn thì phải.

- Sao nào? Ý là chê, tôi mặc xấu phải không? Uyên quay sang vẻ mặt hùng hổ nhìn tôi.

- Cậu x..i...n...h mà. Nhưng thời trang của cậ...u...!

- St0p... Cậu NgỐC lắm. Uyên cú đầu tôi một phát.

Thế là buổi tối hôm đó tôi và nhỏ ngồi nói chuyện cộng với hành động. Và hậu quả là,

"Tối hôm đó tôi nằm mơ bị Uyên đánh tơi bời..."