Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Niềm Hạnh Phúc Của Một Thằng Nghèo

Chương 61: Nhật ký của Uyên (2)

« Chương TrướcChương Tiếp »
Quân đưa tay đón lấy những đồng xèng từ tay tôi và nói với vẻ mặt tự tin

- Được rồi!Đưa xèng cho tớ nào, tớ sẽ gắp cho cậu thật là nhiều luôn...

Quay qua chiếc máy gắp thú, Quân bắt đầu điều khiển chiếc kẹp từ từ về hướng con đôrêmon, thế nhưng chiếc kẹp lại gắp hụt vào cánh tay của con đôrêmon. Tôi đứng bên cạnh Quân giở giọng trêu chọc

- Sao!Cậu định tặng tớ nhiều thế nào mà tới giờ vẫn chưa có lấy 1 con vậy?

- Bình tĩnh nào cô nương, vạn sự khởi đầu nan mà... Hìhì

- Xì!Để coi cậu gắp được bao nhiêu con nào...

Quân lại tiếp tục điều khiển chiếc máy về phía con đôrêmon nhưng hai ba lần sau vẫn không được. Thấy khó quá nên tôi nói với Quân

- Thôi!Gắp con khác cũng được mà, sao cứ phải là con đó?

- Vì nó giống cậu...

- Sao nó lại giống tớ được chứ !

- Ờ!Thì tại nó ú ú, tròn tròn thì giống cậu thôi...

- Á!Cậu được lắm, dám nói tớ ú à, chắc muốn ăn đòn lắm rồi nhỉ???

Quân cười cầu tài

- Hì!Tớ chỉ đùa thôi mà...

- Mặc kệ cậu!Tớ ra ghế ngồi...

Bỏ mặc hắn đứng ngây người ở đó, tôi tiến lại chiếc ghế gần đó ngồi nghỉ. Quân loay hoay một lúc thì chạy tới chỗ tôi trên tay cầm theo con đôrêmon

- Uyên... Uyên, tớ lấy được con đôrêmon rồi!Tặng cậu này...

Quân đưa con thú nhồi bông ra trước mặt tôi, tôi giả bộ giận dỗi quay mặt đi

- Hứ!Tớ không có béo, cậu tặng nó cho tớ làm gì?

- Hìhì... Tớ đùa chút thôi mà, không phải cậu thích đôrêmon sao, tớ muốn lấy nó tặng cho cậu mà...

- Nể tình nhà ngươi có lòng, ta đây sẽ nhận...

Nói rồi tôi hí hửng giật lấy con đôrêmon trên tay Quân rồi đưa lên ngắm nghía. Nói thật chứ tôi thích lắm, giả bộ coi thái độ của Quân ra sao thôi

- Quân...

Tôi la lớn làm Quân giật mình

- Ơ... ơ... Gì thế Uyên?

- Tớ đói!Hìhì

- Xì!Đói mà vẫn còn sức la lớn thế cơ...

- Kệ tớ!Đưa tớ đi ăn KFC đi...

- Được rồi, cùng tớ đi lấy xe rồi đi ăn nào... Cũng trưa rồi

Tôi tung tăng đi theo Quân ra bãi xe với vẻ mặt không thể vui hơn. Quay sang nói với Quân

- Hôm nay tớ mời trà sữa với KFC, coi như thưởng cho cậu vì đã tặng quà cho tớ

- Coi như vẫn còn chút lương tâm. Quân lí nhí

- Nói cái gì đó!Lấy xe ra nhanh đi

- Ờ ờ... Tớ bảo là đang trưa nắng nóng mà được uống trà sữa thì còn gì bằng

- Nghe ăn uống là khoái lắm. Chạy nhanh nha, nắng lắm đó

- Biết sợ nắng sao không đem theo áo khoác?

- Không thích... Đi thôi, nói nhiều quá !

- Sợ nắng mà mặc áo mỏng te...

- Lại nói cái gì đó, thích ăn nhéo không?

- Ấy!Đi ăn thôi... Hìhì

Đi khoảng 10p thì chúng tôi bước vào một quán KFC nhìn có vẻ khá bắt mắt. Kéo Quân ngồi xuống một chiếc ghế đôi tôi cầm lấy menu rồi quay qua anh phục vụ gọi món

- Anh cho em hai phần bo, 1 trà sữa ca cao và 1 vị bạc hà nha

Trong lúc chờ đợi đồ ăn, tôi và Quân nói chuyện trên trời dưới đất, anh phục vụ dọn đồ ăn ra mới thôi. Tôi bắt Quân phải tự tay trút tương ớt cho tôi

- Nè!Ăn đi, sướиɠ thấy sợ... Có cần đút cho ăn không?

- Hihi đáng ghét

Nói thế nhưng tôi cũng há miệng ra trước ánh mắt ngạc nhiên của Quân

- Tớ nói chơi chút mà cậu làm thiệt hả?

- Ai kiu cậu nhiều chuyện... Nhanh nhanh, tớ đói lắm rồi nè !

Quân quay sang 2 bên quan sát xem có ai để ý không rồi mới xé một miếng thịt gà chấm tương rồi đút cho tôi ăn. Ngồi một lúc thì tôi ăn hết phần KFC của mình rồi còn chôm thêm cái đùi gà bên phần của Quân nữa

- Sức ăn của cậu thật đáng nể đó Uyên !

Ăn xong, tôi lấy tay xoa bụng nói với Quân

- Tớ buồn ngủ rồi, chúng ta về thôi !

- Ừ... Vậy chúng ta về

Nói rồi chúng tôi đứng lên tính tiền rồi lấy xe đi về. Tôi dựa đầu vào lưng Quân rồi nghêu nga hát bài chân ngắn quen thuộc mãi tới khi vầ tới nhà. Bước xuống xe tôi nhân lúc Quân không để ý hôn nhẹ lên má Quân rồi chạy tót vào trong nhà bỏ hắn đứng ngây người ở cổng. Lên tới phòng tôi mở hé cửa đứng nhìn Quân một lúc mới thấy hắn quay xe trở về... Nằm ngủ mà tôi cứ tủm tỉm cười mãi vì nghĩ tới cái mặt ngố tồ của hắn. Đúng là một buổi đi chơi thật vui vẻ... Hìhì
« Chương TrướcChương Tiếp »