Chương 64: *Nắng & Mưa* (3)

Cuộc sống vốn dĩ không theo một trật tự nào cả . Nó không theo một quy luật tuần hoàn hay một sự sắp đặt có mục đích gì cả ? Mà là ngẫu nhiên...!

Tôi nhẹ nhàng bước xuống và đi về lớp. Mọi người đã đầy đủ vào chỗ ngồi cả rồi. Tôi vội vàng xin phép cô để vào.

Từng tiết học trôi qua nhanh chóng đến mức tôi chả kịp thu một câu chữ nào vào trong đầu cả. Mọi thứ bỗng bị lu mờ đi bởi một thứ gì đó đang chiếm hữu trong trí não tôi.

"Một Câu Trả Lời" đúng chỉ là vỏn vẹn một câu thôi. Sao nó lại có thể chiếm hữu vị trí quan trọng thế chứ.

Trong tiết học , có đôi lúc tôi quay xuống và vô tình bắt gặp ánh mắt Linh. Cô ấy vẫn thế im lặng mà nhìn sâu vào trong đôi mắt tôi. Ở Linh có một sự cuốn hút mà tôi thích nhất đó là đôi mắt và cái mũi nhỏ xinh. Cô ấy có thể sẵn sàng hút hồn người đối diện bằng một cách nhắm một mắt và nghiêng mái đầu chẳng hạn , đó là khi người quen thôi. Dường như bình thường Linh chỉ bịt khẩu trang và im lặng toát ra vẻ lạnh lùng khi đi ra đường hay làm gì đấy thôi..!

Giờ ra chơi , tôi vẫn ngồi đó mà suy nghĩ , đôi lúc bọn thằng Hòa lại gọi đi chơi nhưng tôi từ chối. Bước nhẹ ra phía ngoài lan can đứng, bầu trời hôm nay thật dịu , những đám mây đen che khuất lấp đi những tia nắng chói chang và mang cho khung cảnh trường tôi một cái nhìn thật mát mẻ và im lặng.

_Quân . Cậu sao thế ? Uyên đứng cạnh tôi đôi mắt nhỏ nháy nháy và nói.

_Cậu đứng đây với tớ tí nhá. Hì. Tớ đang ngắm xung quanh thôi mà. Tôi mỉm cười nhẹ đáp.

Dường như , Uyên cũng không nghịch ngợm như mọi ngày. Nhỏ im lặng và có một chút gió nhẹ khẽ phảng phất qua chúng tôi. Nhắm mắt để cảm nhận được mọi thứ và hơn hết là cảm nhận về người con gái đang bên cạnh tôi đây.

Trên đường về Uyên vẫn im lặng như thế. Khác hẳn mọi ngày nhỏ không hát vu vơ mà chỉ khẽ nắm hông tôi.

Về đến nhà tôi nhảy vọt lên phòng và lao vào nhà tắm luôn.

Từng tia nước khẽ chảy xuống khuôn mặt , tôi cảm thấy thật thoải mái đến vô cùng.

_Chiều 14h tớ qua đón nhá Linh hâm. Hì. Tôi gửi tin nhắn cho Linh.

_Ok. Cậu Khờ.

Đang tính ngủ một giấc thật sâu thì nghe tiếng gõ cửa :

_Tớ vào được không Quân ? Giọng Uyên ở phía cửa vọng vào.

_Cậu vào đi.

_Mà nè , sao hôm nay cậu khách sáo thế ! Gõ cửa luôn cơ đấy, hì. Tôi trêu Uyên.

_Này nhá, đừng chọc giận tớ đấy. Thấy tôi nói thế cậu ta nhảy lên giường ngồi kế bên tôi luôn.

_Ôi. Cậu gọi tớ có chuyện gì không ? Tớ muốn ngủ một giấc. Tôi nói.

_Sao hôm nay cậu lạ thế Quân . Có chuyện gì hả ? Uyên nhẹ nhàng hỏi.

_Đâu , tớ vẫn bình thường mà. Có gì đâu?

_Tớ thấy cậu nói dối dở tệ . Uyên lắc đầu nguầy nguậy đáp.

_Trời. @@

_Thôi, cậu ngủ đi tí tớ gọi dậy. Uyên hôm nay nhẹ nhàng hơn mọi ngày thì phải.

_Thôi. Mà tí cậu , thằng Hoà và bé Sún ăn cơm đi nhé. Tớ muốn ngủ.

_Ok. Nếu cậu muốn. Uyên đóng cửa rồi đi ra ngoài.

Đôi mắt tôi từ từ nhắm lại và một màu đen lại bao trùm hết hẳn không gian xung quanh............

Chap này mình viết ngắn tới đây thôi. Để dành chap sau để kể hết về cuộc gặp với Linh..!

"Linh...Cậu giữ gìn sức khoẻ nhé "

Chap mới chăng ?

Tobe Continue..!

*Trích*

Hì. Mình xin cảm ơn những bạn đã gửi đến mình bài thư hay nhé.

1; Du Miên

2:my daisy

3: ngố ngây ngô

Còn phần thưởng tớ nghĩ là :

3 bạn trên sẽ nhận được quản trị viên và 1 tấm pic ảnh. Do người đăng ký ít nên tớ nghĩ thế là ok rùi. Nếu có thắc mắc gì cứ cmt nhé.