Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Niên Thiếu Tiều Tụy, Tương Tư Vụn Vỡ

Chương 11

« Chương TrướcChương Tiếp »
Sau đó, khi biết được bọn họ thường xuyên hoạt động ở khu vực quanh núi Ngô Đồng, ta bèn nghĩ cách trà trộn vào thôn nhỏ dưới chân núi Ngô Đồng.

Ta biết, cứ 10 năm, trong thôn đều phải hiến một vị Thánh Nữ cho Sơn Thần trên núi, vậy nên ta xung phong lên núi.

Điện Thánh Nữ cô đơn quạnh quẽ, ta một mình chờ ở đó suốt 5 năm.

5 năm này, ta nhớ kỹ từng sở thích của Khương Yển, hiểu rõ từng sự kiêng kỵ của hắn.

Ta biết trong lòng Khương Yển có một người trong lòng, người mà hắn yêu nhưng không có được, tên là Diệp Ninh.

Để thuận tiện cho việc tiếp cận hắn, ta cố gắng bắt chước mỗi một hành động và cử chỉ của Diệp Ninh.

Vì trở nên giống như ả, thậm chí ta còn dùng bàn ủi nóng như lửa ấn lên cánh tay, tạo thành dấu ấn hình hoa mai giống Diệp Ninh như đúc.

Ngày hôm ấy, khi man di xông vào điện Thánh Nữ, nguyên nhân Khương Yển có thể xuất hiện kịp thời là do vị thôn trưởng râu bạc dưới chân núi Ngô Đồng cố tình để lộ tin tức.

Ta từng có ơn với ông ấy, dùng y thuật được ông ngoại dạy cho để cứu mạng con gái của ông, sau đó còn thay nàng ấy lên núi làm Thánh Nữ.

Khi sơn tặc vào thôn thu phí bảo vệ, ông ấy cố ý vô tình lộ ra một câu:

“Nghe nói tiểu thϊếp thứ 18 của thế tử gia bị man di đưa đến sau núi.”

“Những gã man di đó hung hăng tàn bạo, cô nương kia chỉ sợ lành ít dữ nhiều.”

Ngày hôm ấy, ta trang điểm giống hệt Diệp Ninh, mặc một bộ váy dài màu trắng mà Diệp Ninh thích nhất.

Ngay cả hương liệu mà ta sử dụng trên người cũng đổi thành mùi hoa đinh lan tím mà Diệp Ninh yêu thích.

Đương lúc Tưởng Đại Tí muốn nạp ta làm thϊếp, ta giãy giụa, cố tình để lộ ra dấu ấn hình hoa mai trên cánh tay.

Khương Yển cắn câu, nhưng hắn quá thông minh.

Vì tranh thủ giành được sự tin tưởng của hắn, ta và thôn trưởng râu bạc diễn một màn khổ nhục kế.

30 thước than đỏ kia, chẳng qua chỉ để hắn nảy sinh lòng thương hại ta.

Người đàn ông nào có thể từ chối một cô gái đơn thuần, thà ch/ết cũng muốn báo ơn chứ?

Sao Khương Yển có thể ngờ được, một chú thỏ trắng ngây thơ nhu nhược có thể để mặc cho người ta xâu xé, vậy mà lại muốn lấy mạng của hắn ta?

Ta ở lại sơn trại suốt 3 năm.

3 năm này, ta dùng hết tất cả mọi biện pháp, cuối cùng mới thành công khiến hắn mở lòng với ta.

Ta biết, cơ hội báo thù của ta đến rồi.

Ngày sinh nhật hôm ấy vốn là ngày ch/ết mà ta đã sắp xếp sẵn cho Khương Yển.

Thường ngày, bên cạnh Khương Yển luôn có thủ hạ đi theo bảo vệ, cho dù là trong đêm tân hôn, bên ngoài vẫn có người đứng canh gác.

Ta chờ rất lâu, cuối cùng mới chờ đến ngày sinh nhật để có cơ hội ở chung một mình với hắn.

Đêm đó, nếu hắn thật sự uống rượu say sưa suốt đêm với ta thì ngày hôm sau, thi thể của hắn sẽ xuất hiện trên nền tuyết.

Nhưng Diệp Ninh cố tình lại quay về ngay lúc này.

Đêm hôm đó, Khương Yển vì Diệp Ninh mà bỏ rơi ta.
« Chương TrướcChương Tiếp »