Chương 9: Gặp mặt

Đã hai tuần trôi qua, Hạ Khúc Yên cô đã có thể về nhà.

- Được về nhà rồi!

Hạ Khúc Yên vươn vai ưỡn người một cái, cả hai tuần ngửi cái mùi thuốc khử trùng kinh khủng đó, mũi cô sắp chai đến nơi rồi.

Tư Quân Thành xách hành lý vào trong nhà, dọn dẹp đồ của cô vào trong tủ.

Xong, anh đưa tờ giấy đến trước mặt cô.

Hạ Khúc Yên đưa tay nhận lấy, vẻ mặt hiện lên tia khó hiểu.

- Anh đưa tôi làm gì?

- Tôi vừa đổi một số thứ trong hợp đồng, em có thể xem qua.

Mọi thứ trong hợp đồng dường như không thay đổi, chỉ có bỏ điều kiện chăm sóc đứa bé.

Hạ Khúc Yên đọc một lượt, cô cảm thấy rất hài lòng.

Đến khi Hạ Khúc Yên cô đọc được dòng cuối cùng, sắc mặt cô hiện lên dấu ba chấm.

" Vợ chồng được làm chuyện ấy khi không có tình cảm "

Hạ Khúc Yên thầm chửi thề một câu. Não của Tư Quân Thành úng nước rồi sao?

Tư Quân Thành nhìn thấy dáng vẻ bồn chồn của cô liền xoa đầu.

- Yên tâm, họ sẽ không ghét em.

Lúc diễn ra đám cưới của Hạ Khúc Yên và Tư Thiếu Kiệt, họ còn ở đấy, bây giờ lại biến thành vợ của con trai họ, thật sự cô không chắc...

Hạ Khúc Yên thở dài, cô thật sự không dám nghĩ tiếp.

Chi bằng thuận theo thôi.

...

- Khúc Yên, con ăn nhiều vào một chút, nhìn gầy thế kia.

Mẹ của Tư Quân Thành gắp một miếng thịt đặt vào chén cô.

Các trưởng bối và họ hàng Tư gia nhìn chăm chú vào cô.

Khung cảnh này thật sự khác với trong tưởng tượng của Hạ Khúc Yên.

Hạ Khúc Yên đưa chân đá chân Tư Quân Thành ngồi bên cạnh.

Trao đổi ngôn ngữ bằng mắt.

" Thế này là sao? "

Tư Quân Thành nhấp một ngụm rượu, mắt mở một con nhìn cô.

" Tôi đã nói em yên tâm mà "

Khung cảnh đối thoại của hai người lại trở thành khung cảnh thân mật của đôi vợ chồng son trong mắt Tư Thiếu Kiệt.

Luồn khí đen lượn lờ xung quanh hắn ngày càng dày đặc.

Hắn nghiến răng không cam tâm, thậm chí khi ăn hắn còn phát ra tiếng động lớn từ dao nĩa thể hiện sự bực bội.

- Thiếu Kiệt, con không khỏe gì sao?

- Con không sao!

Mẹ của Tư Thiếu Kiệt nhìn thấy sắc mặt không tốt của hắn liền lên tiếng.

Bà lướt mắt nhìn sang Hạ Khúc Yên, chỉ khẽ gật đầu với cô, ngoài ra không nói gì thêm.

...

Đến gần khuya, các gia đình dòng dõi Tư gia đã về gần hết.

Hạ Khúc Yên ngáp dài mệt mỏi thì có tiếng gọi cô.

- Khúc Yên!

Hạ Khúc Yên quay lại, ánh mắt dần chuyển sang lạnh lùng.

Lại là Tư Thiếu Kiệt.

- Tư Thiếu Kiệt, xưng hô sai cách rồi.

Tư Thiếu Kiệt cúi gằm mặt một lúc.

Bất chợt hắn ôm chầm lấy cô.

- Khúc Yên, anh hối hận vì đã xem em là thế thân. Đường Lan, anh đã cho cô ta nhận một cái kết thỏa đáng. Nếu em đã sống lại, xin hãy tha thứ và cho anh một cơ hội đi.