Chương 3: Sau này sẽ không như vậy nữa

Qua vài tiết học, bạn học không còn e dè như trước nữa, sô nổi vây quanh Nhậm Noãn, hỏi thăm vết thương của cô. Rốt cuộc vẫn là những cô cậu trẻ tuổi, quay đầu liền quên đi lịch sử đen tối của Nhậm Noãn. Huống hồ Nhậm Noãn cũng không làm hại bọn họ, cô gái này chỉ là điên cuồng theo đuổi một chàng trai mà thôi.

Bây giờ người ta không theo đuổi bạn trai nữa, xinh đẹp mềm mại lại gần gũi, ai mà không thích chứ.

Trò chuyện một hồi, Tiết Y Y nhìn nhìn Nhậm Noãn, dè dặt hỏi

“Noãn Noãn, cậu thật sự không theo đuổi Tạ Dực nữa sao”

Nhậm Noãn quay đầu nhìn Tiết Y Y, cô nhớ cô bạn học này, ba cô ấy là cấp dưới của ba Nhậm Noãn. Ba Nhậm Noãn mở một công ty truyền thông, ba Tiết Y Y làm trưởng phòng kế hoạch tại công ty của ba cô. Tiết Y Y này là một cô gái trong sáng lại ngây thơ, trong mắt cô ấy, Nhậm Noãn là cô công chúa nhỏ nhà họ Nhậm, xinh đẹp giàu có, chính là thần tượng trong lòng cô ấy.

Trước khi Nhậm Noãn gặp tai nạn, Tiết Y Y vẫn luôn một mực theo bên cạnh cô, khi Nhậm Noãn vui thì cùng chia sẻ niềm vui với Nhậm Noãn, khi Nhậm Noãn bị Tạ Dực ngó lơ mà buồn bực, Tiết Y Y sẽ làm đủ mọi cách để cô vui lên. Người ngoài nhìn vào, vẫn luôn cảm thấy Tiết Y Y như em gái nhỏ nhà Nhậm Noãn, Nhậm Noãn có thể hung dữ với người khác, chỉ riêng Tiết Y Y là bảo bối nhỏ của cô ấy, không ai được đυ.ng đến.

Nhậm Noãn nhớ đến sau khi cô mất, Tiết Y Y vẫn luôn ở bên cạnh mẹ cô, an ủi ba mẹ cô, chăm sóc cho họ như ba mẹ ruột của mình. Mắt cô lấp lánh, nhìn Tiết Y Y, giọng nói nhẹ nhàng lại ấm áp, cô nói:

“Lúc trước là tớ không hiểu chuyện, làm việc có chút ngu ngốc, sau này… sau này sẽ không thế nữa”

Giọng nói không chút phập phồng, không chút gượng ép, nghe như là đã thông suốt, lại như trút bỏ gánh nặng, cô gái ngồi bên cửa sổ, được ánh nắng ôm trọn. Nói xong nghiêng đầu nhìn Tiết Y Y cười rạng rỡ.

“Y Y, mình muốn ăn kem Tứ Sắc, cậu có muốn ăn cùng mình không”

Tiết Y Y nhìn Nhậm Noãn, hai mắt toả sáng

“Đi, mình đi với cậu”

Mấy ngày sau

Không biết là ai lan truyền, tin đồn Nhậm Noãn xuất viện, quay lại trường học, còn tuyên bố không theo đuổi Tạ Dực nữa lại lan truyền khắp trường. Có người nói, cô gái kia quay lại trường học, vừa xinh đẹp lại dịu dàng, như đổi thành người khác.

“Cô ta không phải ngã cầu thang, ngã đến hỏng đầu rồi đấy chứ”

Ban ba, Hình Dục Sướиɠ nheo mắt nói, Tạ Dực ngồi bên cạnh không lên tiếng. Nghiêm túc lật sách, như thể nhân vật nam trong câu chuyện không phải là anh.

“Để tôi đi xem xem cô ta lại diễn cái vai gì để theo đuổi anh Tạ”

Nói xong thì Hình Dục Sướиɠ dẫn theo hai người nữa, nghênh ngang đi tìm Nhậm Noãn.

Lúc Hình Dục Sướиɠ vừa ra khỏi khúc cua cầu thang, vừa lúc bắt gặp Nhậm Noãn từ phòng giáo viên đi ra, cô gái ôm theo một chồng bài tập trông có chút quá sức, hai cánh tay trắng nõn cố gắng ôm lấy sách bài tập, vô cùng nghiêm túc cẩn thận quay về lớp.

Hình Dục Sướиɠ hơi khựng người, cậu ta có chút không nhận ra Nhậm Noãn. Cô gái này không giống Nhậm Noãn mà cậu ta biết, không trang điểm, không kẻ mắt, cả khuôn mặt sạch sẽ trắng nõn, môi nhỏ ửng hồng tự nhiên, tóc buộc cao đuôi ngựa. Trên trán vì hơi cố sức mà lấm tấm chút mồ hôi, vừa xinh đẹp lại hơi yếu đuối, không hề có tính công kích.

Hình Dục Sướиɠ nhìn qua hai tên con trai mình mang theo bên cạnh, nhìn thế nào cũng giống như cậu ta mang người đi bắt nạt con gái nhà người ta, thế là phất tay đuổi hai người đi. Một mình Hình Dục Sướиɠ đi qua, hư hỏng cố ý đυ.ng vào Nhậm Noãn, làm cô lảo đảo, sách bài tập rơi đầy đất.

Hình Dục Sướиɠ nhìn cô, hất cằm khıêυ khí©h

“Ô, là Nhậm Noãn đấy à, tôi vô ý quá, xin lỗi nha”

Nói rồi khoái trá nhìn cô, hai tay đút túi, cực kì thiếu đánh.