Chương 63

Cố Thanh Nghi cũng cảm thấy ngoài ý muốn khi nghe Từ Trí Thâm chủ động tiến đến nói chuyện với mình, thậm chí còn mời cô cùng du ngoạn Bắc Kinh, ấn tượng kiếp trước hắn để lại cho cô quá sâu đậm, trước kia khinh thường cô biết bao nhiêu, bây giờ lại thay đổi thái độ như vậy, khiến Cố Thanh Nghi hoài nghi hắn hiện tại đang nuôi ý đồ gì khác hay không.

Nhưng đến cùng là ý đồ gì, thì cô lại không nghĩ ra được, có lẽ là có quan hệ với Cố Quân Lệ. Là chuyện gì đã khiến hắn phải thay đổi vậy nhỉ? Hắn không phải rất quan tâm Liễu Khinh Nhiên sao? Hay hắn nghĩ lại, nên muốn thông qua mình để đánh mối hệ với Cố gia? Thậm chí không tiếc hy sinh hạnh phúc hôn nhân của chính mình?.

Từ những sự đau khổ đã trải qua ở kiếp trước làm Cố Thanh Nghi chỉ muốn tránh hắn càng xa càng tốt, cô không muốn có bất kỳ liên quan nào với Từ gia. Từ ngày đó cô không muốn đến lớp học của Phương tiên sinh nữa. Cố Quân Lệ còn tưởng là cô để ý đến anh, nên cũng khuyên bảo một phen, thấy cô vẫn kiên quyết không đi, liền từ bỏ.

Cố Quân Lệ gần đây vô cùng bận rộn, kế hoạch của anh là muốn mau chóng hoàn thành công việc ở Bắc Kinh, sau đó sẽ cùng Cố Thanh Nghi trở về Thượng Hải, tuy rằng hiện tại Cố Thanh Nghi thoạt nhìn kháng cự đối với sự thân thiết của Từ Trí Thâm, nhưng trong lòng anh vẫn luôn luôn bất an, thiết nghĩ cần mau chóng đem mối quan hệ của hai người công khai.

Nửa tháng sau, trước khi trường học của Cố Thanh Nghi khai giảng, hai người cuối cùng cũng về tới Thượng Hải. Từ xe lửa bước xuống, Cố Thanh Nghi hít sâu một hơi, giang hai tay duỗi eo thon, vẫn là ở nhà mới tốt!.

Cố Quân Lệ đứng ở một bên, nhìn cô vung tay vươn vai, không có chút gì là thục nữ, không nhịn được chỉ có thể bật cười lắc đầu. Quả nhiên đã bị mình chiều hư rồi.

Trước khi lên tàu về nhà, Cố Quân Lệ đã gọi điện thoại thông báo cho Cố phụ, quả nhiên ra khỏi nhà ga đã thấy Lưu thúc.

“Thiếu gia, tiểu thư, hai người rốt cuộc đã về rồi.” Lưu thúc giúp mang hành lý lên xe, vẻ mặt sốt ruột.

Cố Quân Lệ nhìn ra sắc mặt ông không tốt, liền hỏi, “Lưu thúc, xảy ra chuyện gì sao?”.

“Hôm qua lão gia ngồi trong phòng khách xem báo, không biết như thế nào, thời điểm đứng dậy liền té ngã, hiện tại còn nằm trong bệnh viện, lúc ấy cô cậu đang ở trên xe lửa nên cũng không thể liên hệ được, mấy ngày này tình hình trong nhà rất lộn xộn, đại thiếu gia mau mau trở về nhìn xem.”.

Tin này đúng là sét đánh giữa trời quang, tâm Cố Thanh Nghi liền trầm xuống, sức khỏe Cố phụ luôn tốt, sao tự nhiên lại ngã bệnh? Đời trước không hề xuất hiện việc này.

Hai người tới bệnh viện, Cố phụ được an bài trong phòng bệnh một người, ông cũng đã tỉnh, thấy vẻ mặt lo lắng của hai đứa con, cười trấn an nói, “Ai nha, người già rồi luôn có chút bệnh vặt, không có chuyện gì đâu, không cần lo lắng.”.

Cố Thanh Nghi thấy tóc của Cố phụ đã ngày càng bạc hơn, mới một tháng không gặp, ông lại già nua hơn rất nhiều, nhìn vậy khiến cô cảm thấy có chút hối hận, bản thân không nên tùy hứng chạy tới Bắc Kinh, để lại Cố phụ một mình ở nhà. Nghĩ vậy nên hai mắt đỏ lên, trong lòng tự trách mình rất nhiều.

Cố Quân Lệ đứng ở một bên có chút đau lòng, duỗi tay xoa tóc cô, Cố phụ cười nói, “Nha đầu ngốc, khóc cái gì, bố không có việc gì.”.

Tuy Cố phụ lần nữa cường điệu chính mình không có việc gì, Cố Quân Lệ vẫn đi tìm bác sĩ cẩn thận dò hỏi một phen, lão gia tử có hiện tượng tai biến, khí huyết không lưu thông. Bác sĩ giải thích, chỉ cần nghỉ ngơi nhiều, cẩn thận điều dưỡng, bệnh tình có thể khôi phục.

Cố Quân Lệ nhăn chặt mày, bệnh tai biến này cần phải tránh việc phải chịu kí©h thí©ɧ, anh vốn định sau khi trở về thì sẽ nói với Cố phụ về chuyện công khai quan hệ của anh và Thanh Nghi, hiện giờ chỉ sợ là phải hoãn lại.

Cố Thanh Nghi suốt thời gian này vẫn luôn vội vàng chăm sóc Cố lão gia tử, mỗi ngày đều chạy tới bệnh viện, Cố phụ có chút đau lòng, nói, “Như vậy cực lắm, không cần con mỗi ngày đều tới đâu, bệnh viện cũng có y tá mà.”.

“Y tá sao tận tâm bằng con được.” Cố Thanh Nghi cười hì hì, tay xoa bóp huyệt vị sau cổ của Cố phụ.

Cố phụ thở dài, “A Noãn à, con mỗi ngày đều bận rộn như vậy thì cũng không ổn, cũng phải tính đến chuyện lấy chồng, ca ca con thì lại bận lo sự nghiệp như vậy, cũng nên có người chiếu cố chuyện trong nhà.”.

Cố Thanh Nghi trong lòng nhảy dựng, sắc mặt chuyển sang hơi tái, “Ý bố là...”.

Cố phụ ngồi đưa lưng về phía cô, nên không thấy được biểu tình trên mặt cô, tiếp tục nói, “Ca ca cũng nên tìm chị dâu cho con rồi.”.