Chương 6: Suy Cho Cùng Là Không Đủ Ác

Lý Huyền ngáp một cái, đứng dậy rửa mặt rồi ra ngoài chuẩn bị làm bữa sáng.

Trong thôn chỉ còn lại một mình hắn, cho nên sớm đã trở thành thói quen tự cung tự cấp.

Hắn vừa ra khỏi cửa liền thấy Hứa Viêm đang đứng tấn tu luyện rồi, khóe miệng giật một cái, tên đồ đệ này thật cố gắng nhưng đáng tiếc là cố gắng bao nhiêu cũng vô ích.

Phương pháp tu luyện là do hắn bịa ra, chỉ có quỷ mới tu luyện thành công.

"Đợi đến khi hắn không nhịn được nữa thì chạy đến hỏi ta, lúc đó lại bịa thêm chút chuyện để lừa gạt tiếp vậy."

Lý Huyền lắc đầu, quay người rời đi.

Hứa Viêm nhìn thấy sư phụ, trong lòng kích động vô vàn, đang muốn nói cho sư phụ biết, hắn cảm nhận được khí huyết.

Đã bước vào giai đoạn luyện bì rồi!

Kết quả là nhìn thấy sư phụ lắc đầu, trong lòng liền đập thình thịch.

“Sư phụ không hài lòng sao?”

“Đúng rồi, lấy cảnh giới của sư phụ, làm sao có thể nhìn không ra ta đã cảm nhận được khí huyết và bước giai đoạn luyện bì rồi?"

"Nhất định là sư phụ cảm thấy ta nóng nảy, kiêu ngạo tự mãn, thiếu kiên nhẫn..."

Sau khi Hứa Viêm tự suy tự diễn, ngay lập tức bỏ đi ý định nói với Lý Huyền rằng hắn đã cảm ứng khí huyết và đã bước giai đoạn luyện bì.

Hít sâu một hơi, tĩnh tâm, tiếp tục điều động khí huyết tôi luyện màng da.

"Sư phụ sâu không lường được, chỉ cần nhìn sơ một cái là có thể nhìn ra tình trạng của ta, ta không thể kiêu ngạo, không thể đắc chí. Tiến độ tu luyện của ta như thế nào, sư phụ liếc mắt một cái là có thể nhìn ra, cần gì ta phải mở miệng? ”

Trong lòng Hứa Viêm nhận ra rằng sư phụ chỉ cần liếc mắt một cái là thể nhìn ra mình tu luyện như thế nào, vì vậy không cần phải cố ý nói cho sư phụ.

Lý Huyền đi vào chuồng gà bắt lấy một con gà, chuẩn bị tiếp tục hầm Cửu Diệp Nguyên Chi, đây chính là bảo dược hiếm có trên thế gian, sau khi ăn canh gà hầm Cửu Diệp Nguyên Chi ngày hôm qua, hắn cảm giác thân thể mình cường tráng hơn một chút.

Hắn lấy con dao ra chuẩn bị gϊếŧ ra thì...

Đột nhiên dừng lại: "Không đúng, ta có đồ đệ nha, không có lý do gì mà người làm sư phụ như ta lại đi hầu hạ đệ tử, hẳn là đồ đệ hầu hạ sư phụ mới đúng! ”

"Dù sao cũng đã lừa qua một lần rồi, hiện tại hắn là đồ đệ của ta, để hắn hầu hạ sư phụ như ta, rất hợp lý nhỉ? ”





Hắn vừa nghĩ đến đây, một tay xách gà một tay cầm dao, đi về phía Hứa Viêm.

"Đồ nhi, đến đây gϊếŧ gà nào, cho một chút Cửu Diệp Nguyên Chi vào hầm, tiếp đó nhớ đi nấu cơm."

Hứa Viêm dừng tu luyện, tiếp nhận gà và dao trong tay Lý Huyền, cảm thấy hơi choáng váng.

"Như thế nào, ngươi không biết nấu cơm hả?"

Lý Huyền nhìn thấy hắn còn đang ngẩn người, liền cau mày hỏi.

"Quên nữa, tên ngốc Hứa Viêm này là con nhà giàu, mà đã nhà giàu thì làm sao biết nấu cơm?"

Cho dù như vậy, nếu đã thu làm đồ đệ, không tận dụng một chút thì coi sao được?

"Đồ nhi, đi ngồi ngủ ăn đều là tu luyện. Tuy rằng ngươi còn chưa nhập môn, cảnh giới so với vi sư còn cách quá xa, nhưng sớm làm quen một chút, cũng có lợi cho ngươi đấy."

Vẻ mặt Lý Huyền nghiêm túc nói.

“Sư phụ, ta lập tức làm ngay!”

Hứa Viêm nghiêm mặt cung kính nói.

“Cảnh giới của sư phụ quá cao, nhìn như phàm trần tục sự, kỳ thật đây mới là cao nhân, đây mới là thái độ ẩn thế!

Càng nghĩ càng cảm thấy sư phụ cao thâm khó lường, thoạt như phàm nhân bình thường, không lộ ra uy năng cường giả nào, nhưng mà đây mới là cao nhân ẩn thế chân chính!

Hứa Viêm đi nấu cơm.

Lý Huyền lo lắng nên nhìn chằm chằm hắn một lúc và thấy rằng Hứa Viêm mặc dù chưa quen với việc gϊếŧ gà, nấu cơm, nhưng dưới sự chỉ dẫn của hắn, làm ra cơm, chắc hẳn sẽ không khó ăn.”

Vì thế Lý Huyền rất yên tâm mang ghế ra và đặt ở dưới gốc cây lớn trước cửa phòng, sau đó nằm trên ghế, ung dung chờ cơm đến.

"Nếu những ngày đều có đồ đệ hầu hạ như vậy, thật tốt."

"Với não dưa của Hứa Viêm, trong thời gian ngắn sẽ không cách nào nhìn thấu nhưng cũng phải chuẩn bị tốt đường lui..."

Sau bữa ăn.

Hứa Viêm tiếp tục tu luyện.



"Cái này... Tốc độ tôi luyện màng da đã trở nên nhanh hơn, khí huyết đã tăng ít nhất năm thành..."

"Dựa theo tốc độ naỳ, tuy rằng không cách nào hoàn thành luyện bì trong năm ngày nhưng trong một tháng hoàn thành luyện bì hẳn sẽ không có vấn đề gì."

Hứa Viêm cảm nhận được tốc độ luyện bì tăng nhanh lên rất nhiều, trong lòng hưng phấn không thôi.

"Vì sao tốc độ luyện bì đột nhiên tăng mạnh? Chẳng lẽ..."

Hắn nghĩ đến canh gà hầm Cửu Diệp Nguyên Chi!

Cửu Diệp Nguyên Chi chính là bảo dược hiếm có, Hứa gia hắn cũng chỉ có một món trân tàng này. Nếu hắn không phải là dòng chính duy nhất của Hứa gia và được cha mẹ hết lòng yêu thường thì cũng không cách nào lấy Cửu Diệp Nguyên Chi làm lễ bái sư.

“Sư phụ!”

Giờ khắc này, Hứa Viêm đã vô cùng cảm động.

“Sư phụ biết Cửu Diệp Nguyên Chi có thể giúp ta tu luyện, cho nên mới lấy ra để cho ta hầm gà ăn!”

"Ta tuyệt đối không thể cô phụ tấm lòng khổ tâm của sư phụ, ta nhất định phải khắc khổ tu luyện, tranh thủ sớm ngày nhập môn!"

Hứa Viêm tự mình tưởng tượng, giờ phút này đối với sự phụ mình cực kỳ kính trọng, có thể so với nhật nguyệt, xúc động đến rối tinh rối mù.

Hắn điều động khí huyết, không ngừng tôi luyện màng da.

Theo việc tôi luyện không ngừng, Hứa Viêm cảm giác thân thể mình trở nên cường tráng hơn, khí huyết ngày càng tràn đầy và màng da trở nên cứng rắn hơn, tựa hồ đã bước vào cánh cửa nhập môn của luyện bì.

"Ta cảm thấy lực lượng của mình tăng lên gấp đôi, đây mới chỉ vừa luyện bì nhập môn mà thôi, nếu luyện bì viên mãn thì thực lực sẽ mạnh bao nhiêu?"

“Ta nhất định phải trong vòng một năm nhập môn võ đạo!”

Ánh mắt Hứa Viêm kiên định.

"Hiệu quả của Cửu Diệp Nguyên Chi cũng quá tốt đi, sao ta lại cảm giác lực lượng của mình đã mạnh hơn?"

"Có nên giữ riêng cho mình không nhỉ? Quên đi, vốn là Hứa Viêm tặng, hầm rồi ăn chung, làm người không thể quá vô lương tâm! ”

Lý Huyền cảm giác được thân thể mình biến hóa, ngay tại một thời điểm nào đó, hắn đã nảy ra ý định độc chiếm Cửu Diệp Nguyên Chi.

Suy cho cùng là hắn không đủ ác, vì thế trong đầu đã bỏ đi ý niệm độc chiếm.