Chương 15: Ghen

Suy nghĩ tức giận của Kiều Ôn Từ, Kiều Noãn không biết.

Cho dù cô biết, cũng chỉ biết hô to oan ức, cô thật đúng là chưa làm cái gì cả.

Tiết học thứ nhất trùng hợp là môn ngữ văn của giáo viên chủ nhiệm, lúc chuông vào lớp vang lên, Kiều Noãn liền đi theo giáo viên chủ nhiệm vào lớp 11-8.

Trong lớp học là sự im lặng trước nay chưa từng có, ngay cả lúc giáo viên chủ nhiệm vừa vào cửa cũng hoài nghi có phải mình đi nhầm lớp hay không. Tất cả bạn học đều ngồi thẳng người hướng ánh mắt tò mò về phía thiếu nữ đi theo phía sau giáo viên chủ nhiệm, trong mắt hiện lên một tia kinh diễm.

Quý Úc cũng không nghĩ tới, tiểu bát quái lần này thật sự không có phóng đại, đúng là đẹp hơn nhiều so với hoa khôi lớp ba kia.

Đã là trình độ có thể lập tức ra mắt, làm bình hoa có người nâng lên.

Điều làm cho Quý Úc càng tò mò chính là, thành phố S lớn hơn nữa cũng chỉ là một thành phố, gia tộc có quyền thế cậu ta đều hiểu rõ, cho tới bây giờ chưa từng nghe qua nhà nào có một cô con gái xinh đẹp như vậy.

Giáo viên chủ nhiệm hắng giọng: "Giới thiệu một chút, đây là bạn học mới chuyển đến lớp chúng ta trong học kỳ này, đến đây, giới thiệu với mọi người một chút." Câu sau đó là nói với Kiều Noãn. Kiều Noãn đứng trên bục giảng viết tên mình, sau đó nhu thuận cúi chào mọi người: "Xin chào mọi người, mình tên là Kiều Noãn."

Giáo viên chủ nhiệm chờ một lúc: "Không còn nữa?"

Kiều Noãn nháy mắt mấy cái, bổ sung một câu: "Hy vọng có thể ở chung với mọi người thật tốt."

Các bạn học dưới lớp phát ra tiếng cười thiện ý, còn có vài người vỗ tay hoan nghênh cô.

Giáo viên chủ nhiệm cũng nhìn ra đây là một đứa trẻ ít nói, không bảo cô nói thêm gì nữa, chỉ vào vị trí trống cuối cùng gần hành lang nói: "Em ngồi đó trước đi, tháng sau sau khi thi xong, chúng ta sẽ điều chỉnh lại chỗ ngồi." Kiều Noãn nhìn theo tầm mắt giáo viên chủ nhiệm, vị trí ghế cuối ở gần cửa sau, phỏng chừng trong giờ học thường xuyên có người qua lại, không phải một vị trí có thể yên tĩnh.

Nhưng Kiều Noãn mới đến, sợ thầy cô và bạn học không thích cô, nên không dám đưa ra yêu cầu gì vào lúc này.

Chưa kể, tháng sau còn có thể điều chỉnh lại chỗ ngồi.

Kiều Noãn nói lời cảm ơn với giáo viên, đeo cặp sách mới có vài cuốn sách đến chỗ ngồi.

Chờ sau khi cô ngồi xuống, giáo viên chủ nhiệm bắt đầu giảng bài, mà các bạn học dưới bục giảng cũng bắt đầu xì xào bàn tán về bạn học mới. Còn có bạn học chụp lén một tấm ảnh của cô đăng lên diễn đàn, tiêu đề [Học sinh chuyển trường cực xinh đẹp!!! Không đẹp tôi gọi cậu là ba! !].

Thực sự có không ít người đi học chơi điện thoại di động, nhiều bạn cùng lớp ôm trái tim được người khác gọi là ba, sau đó bị thu hút bởi giá trị nhan sắc của học sinh chuyển trường.

Một truyền mười mười truyền trăm, rất nhanh đã có nhiều học sinh muốn xem bài viết này, lại kinh ngạc phát hiện, bài viết bị xóa.

Chuyện gì đang xảy ra vậy?

Người đăng bài không hiểu sao lại bị xóa, muốn tìm quản trị viên chất vấn. Nhưng đã nhận được câu trả lời như sau: Vi phạm quy định của phiên bản mới nên xóa bài viết để xử lý, nếu vẫn còn tự ý đăng ảnh của người khác trong diễn đàn, sẽ bị niêm phong.

Đầu người đăng bài xuất hiện một cái vạch, thấy được quy định mới xuất bản năm phút trước khi mình đăng bài: cấm đăng ảnh chụp người khác, vi phạm sẽ xóa bài xử lý, tái phạm sẽ niêm phong.

Người đăng bài bối rối, mẹ nó chứ, quy định mới này sao lại giống như đặc biệt viết ra thay học sinh chuyển trường vậy?

Học sinh chuyển trường này trâu bò như vậy, vừa mới nhập học mà tay đều đã vươn tới chỗ hội học sinh rồi?

Chờ đã, cô ấy tên là Kiều Noãn, hội trưởng hội học sinh tên là gì? Kiều Ôn Từ.

Có trùng hợp vậy không?

Nhưng không nghe nói trong nhà Kiều Ôn Từ có em gái.

-

Sự xuất hiện của quy định mới trong nội quy học sinh gây xôn xao không nhỏ, ngay cả Hoàng Sa Vũ ngồi bên cạnh Kiều Noãn sau khi tan học cũng không nhịn được chủ động tìm cô hỏi; "Cậu có biết hội trưởng hội học sinh của trường chúng ta không?" Lớp học của trường này là mỗi người một bàn, không có bạn cùng bàn.

Kiều Noãn đã sớm chú ý tới một nữ sinh chỉ cách cô một lối đi, bởi vì cô ấy nhuộm mái tóc vàng thật sự khiến người ta muốn không chú ý cũng khó.

Lúc Kiều Noãn vào cổng trường liền phát hiện, quy định của trường này ngoại trừ quy định phải mặc đồng phục học sinh ra, thì cũng không yêu cầu gì đối với kiểu tóc, cho nên nữ sinh nhuộm tóc và uốn tóc vẫn còn rất nhiều.

Chỉ là làm thế nào cô cũng không nghĩ tới, nữ sinh này lại chủ động nói chuyện với mình.

Kiều Noãn vội vàng buông bút đang ghi chép vào quyển sách mới, thân thể nghiêng về phía cô ấy, trả lời: "Hội trưởng hội học sinh sao? Mình không biết." "À~~" Hoàng Sa Vũ suy nghĩ một chút rồi lại hỏi: "Vậy cậu biết người nào trong hội học sinh không?"

Kiều Noãn không hiểu ra sao: "Mìnhvừa mới chuyển trường tới đây, không biết ai cả."

Lần này Hoàng Sa Vũ khϊếp sợ, chẳng lẽ bối cảnh của nữ sinh này đã mạnh đến mức người của hội học sinh đã sớm biết được tin tức, chủ động thay cô ấy quét sạch bát quái trên diễn đàn?

"Có chuyện gì vậy?" Kiều Noãn nhỏ giọng hỏi.

"Không có việc gì không có việc gì." Hoàng Sa Vũ liên tục lắc đầu: "Tự giới thiệu một chút, mình là Hoàng Sa Vũ." Nói xong, lật cái tên viết trên sách của mình cho cô xem: "Chính là cái Sa này Vũ này."

Kiều Noãn nghiêm túc ghi chép tên, khen: "Tên cậu nghe thật hay, rất có cảm giác tiên khí."

Hoàng Sa Vũ tùy tiện quen rồi, còn chưa được người ta khen ngợi như vậy, lúc này lỗ tai liền đỏ lên, liên tục phất tay: "Không có không có, tên của cậu cũng rất đẹp mà, vừa nghe đã biết là người ấm áp."

Kiều Noãn cười cười, cảm thấy bạn học mới dường như rất dễ ở chung.

Bởi vì có Hoàng Sa Vũ chủ động tìm học sinh mới nói chuyện phiếm, các bạn học khác cũng tiến lại gần, mồm năm miệng mười hỏi Kiều Noãn một ít chuyện. Có câu Kiều Noãn còn có thể nói hai ba lời, có câu cô thật sự là không biết trả lời thế nào chỉ có thể cười cười.

Bởi vì bộ dạng xinh đẹp cười rộ lên lại đẹp mắt, ấn tượng của mọi người đối với cô càng tốt.

Quý Úc quanh quẩn bên ngoài vẫn không tìm được đề tài chen vào nhìn thấy quyển sách trên bàn cô, lúc này mới tìm được lời bắt chuyện: "Ai, không phải cậu có sách sao? Tại sao lại ghi chú trong cuốn sách mới?"

Trên bàn Kiều Noãn đặt một quyển sách ngữ văn cũ và một quyển sách ngữ văn mới được nhân hôm nay, các bạn học khác đến nói chuyện phiếm không ai chú ý tới cái này, ngược lại để Quý Úc nhìn thấy.

Kiều Noãn không biết giải thích thế nào, theo bản năng đưa tay muốn che lại cuốn sách cũ, lại bị Quý Úc nhanh tay lấy đi.