Chương 49: Kẻ phản bội

Nhìn thấy Lý Thiên Nhiên như vậy, Trần Kim Thủy nuốt nước bọt.

Cũng bởi vì cắn rứt lương tâm, lúc này hai chân của hắn đã bắt đầu có chút run lên.

"Ông chủ Lý, anh có phải muốn hỏi về những tên cướp lương thực đó không? Tôi đã nói rồi, tôi sẽ theo anh để gϊếŧ những tên khốn đó! Tôi sẽ tuân theo mệnh lệnh của anh. Nếu anh còn điều gì muốn hỏi, tôi nhất định sẽ đáp ứng!"

Lý Thiên Nhiên cười khi nghe điều này.

Trần Kim Thủy thực sự là rất biết diễn xuất.

Kỹ năng diễn xuất của hắn rất tốt, nếu Lý Hân không nhìn thấy màu đỏ trên người hắn thì có lẽ ngay cả Lý Thiên Nhiên cũng sẽ bị lừa.truyenhd.com

"Rất tốt." Lý Thiên Nhiên gật đầu, nhặt ống thép lên và gõ nhẹ lên vai hắn, sau đó nhìn chằm chằm vào mắt Trần Kim Thủy, nói với giọng nham hiểm: "Vậy thì giải thích đi, tại sao anh lại đối với tôi và em gái tôi có ác ý mạnh mẽ như vậy?"

Trần Kim Thủy sững sờ.

Sau đó, sắc mặt hắn đột nhiên thay đổi, vội vàng xua tay phủ nhận: "Ông chủ Lý, anh đang nói cái gì vậy? Anh nguyện ý dẫn dắt chúng tôi cùng chống lại một kẻ địch hùng mạnh, tôi rất cảm kích anh làm sao lại có ác ý với anh được cơ chứ?"

"Cái tên khốn kiếp nào đã hãm hại tôi? Tôi không liên quan gì đến việc này!"

Trần Kim Thủy sắc mặt đỏ bừng, tức giận gầm lên một tiếng, tâm tình hắn đã bình tĩnh hơn: "Ông chủ Lý đây là lần đầu tiên chúng ta gặp mặt, trước đó cũng không có thù oán, cho nên tôi không có lý do gì đối với anh có ác ý cả!"

Lý Thiên Nhiên mỉm cười khi nghe những lời này: "Không phải trước đây, mà là sau cuộc họp ở nhà kho vừa rồi."

Khuôn mặt của Trần Kim Thủy trở nên tái nhợt.

Hắn đã chết lặng.

Hắn cảm thấy Lý Thiên Nhiên đoán được tâm tư của mình, nhất thời có chút không hiểu!

Thấy vậy, Lý Thiên Nhiên sắc mặt lập tức trầm xuống.

Thực ra!

Lý Hân nói không sai, Trần Kim Thủy này thực sự không có ý tốt!truyenhd.com

"Nói! Nói toàn bộ sự thật." Lý Thiên Nhiên mặt không đổi sắc nhìn Trần Kim Thủy: "Nếu bây giờ anh thú nhận, tôi sẽ cân nhắc để anh đi."

"Ông chủ Lý, tôi thực sự đã sai ..." Trần Kim Thủy giả vờ tỏ ra khốn khổ: "Nhà của tôi đã bị những tên xã hội đen đó lục soát, anh là vị cứu tinh của tôi! Làm sao tôi có thể là loại người đó?...A!"

Trần Kim Thủy hét lên khi đang nói điều này.

Trên mặt Lý Thiên Nhiên lộ ra vẻ tàn nhẫn, ống thép trong tay đã cắm vào đùi Trần Kim Thủy!

Bịch!

Trần Kim Thủy thân hình thấp bé mập mạp trực tiếp bị đánh ngã xuống đất, đau đớn kịch liệt khiến hắn kêu lên một tiếng, ôm đùi lăn lộn trên mặt đất kêu thảm thiết.

" Anh cho rằng tôi dễ lừa như vậy sao?” Lý Thiên Nhiên ghé vào Trần Kim Thủy bên tai nói nhỏ:“ Tôi cho anh một cơ hội nói ra sự thật, nếu không, tôi gϊếŧ anh.”

" Nếu bây giờ, tôi đánh chết anh, sau đó đào hố chôn, anh cho rằng sẽ có người phát hiện sao?"

Giọng nói của Lý Thiên Nhiên đầy sát khí.

Đó là cái lạnh còn hơn đêm lạnh âm ba mươi hoặc bốn mươi độ.truyenhd.com

Trần Kim Thủy run lên khi nghe những lời đó, đôi mắt đầy sợ hãi, chết lặng.

Thấy hắn im lặng, Lý Thiên Nhiên lại giơ ống thép trên tay lên và đánh thẳng vào lưng Trần Kim Thủy.

"A!"

Hắn hét lên một tiếng, đột nhiên cảm thấy xương cốt đều bị một đòn này đánh gãy, đau đớn kịch liệt xâm nhập vào tâm trí, hoàn toàn phá vỡ tâm lý phòng ngự của hắn ta!

"Đừng đánh! Tôi nói! Tôi nói!" Trần Kim Thủy xụ mặt, khóc lóc cầu xin tha thứ.

Lý Thiên Nhiên ngồi xổm xuống và làm động tác "ban ơn" với Trần Kim Thủy

Trần Kim Thủy hít sâu vài hơi khí mát để giảm bớt cơn đau dữ dội trong cơ thể, sau đó hắn dùng sức nuốt xuống, trên mặt lộ ra vẻ cầu xin: “Ông chủ Lý, nếu như tôi nói cho anh biết sự thật, anh phải hứa sẽ không làm hại tôi nữa!"

"..." Lý Thiên Nhiên nheo mắt lại, mặt không chút thay đổi nhìn chằm chằm Trần Kim Thủy rồi nhẹ nhàng nâng ống thép trong tay lên, dùng thái độ im lặng này để tạo cho đối phương áp lực tâm lý mạnh nhất.

Trần Kim Thủy liếc nhìn ống thép trong tay Lý Thiên Nhiên, và đột nhiên run rẩy cả người, không dám mặc cả nữa.truyenhd.com

"Được rồi, tôi nói. Tôi chỉ ... chỉ muốn nói với những tên côn đồ cướp đồ ăn về những gì đã xảy ra tối nay. Tôi biết chúng ở đâu, và tôi muốn đổi tin tức này lấy một ít đồ ăn. Tôi không dám cùng bọn chúng đánh nhau, cũng không muốn chết đói, nên đành phải dùng biện pháp này kiếm sống!”

"Tôi không có lựa chọn nào khác ngoài việc phản bội anh!"

"Ông chủ Lý, anh tha cho tôi lần này đi!"

Trần Kim Thủy run rẩy mở miệng, quỳ xuống đất và dập đầu liên tục.

Nghe vậy, Lý Thiên Nhiên cảm thấy một cơn giận dữ bùng lên từ l*иg ngực xông thẳng vào tâm trí, anh nén giận và cười khẩy: "Tốt lắm! Anh giỏi lắm! Chúng tôi đều đang nghĩ cách gϊếŧ những con châu chấu đó, còn anh thì lại muốn mách nước cho chúng, anh nói anh muốn kiếm sống, và anh sẽ đánh đổi 20 mạng sống của chúng tôi để lấy thức ăn!"

Lý Thiên Nhiên đang rất tức giận!

Nếu những gì đã xảy ra tối nay bị tiết lộ cho những tên cướp lương thực đó, thì chúng sẽ lao vào tấn công trước khi anh và những người khác làm điều đó, và nếu vội vàng, Lý Thiên Nhiên có thể là người duy nhất có thể còn sống sót trong số 20 người này!

Hơn 20 sinh mạng chỉ vì chút thức ăn mà Trần Kim Thủy phải mò mẫm đổi lấy!

"Cúi đầu trước những kẻ săn mồi, phản bội người của chính mình, anh không xứng đáng là một con người." Lý Thiên Nhiên nghiến răng nghiến lợi, anh chưa bao giờ cảm thấy chán ghét một người như vậy và muốn gϊếŧ hắn ta một cách nhanh chóng.truyenhd.com

Chính vì những người như Trần Kim Thủy mà bọn cướp lương thực đó mới lộng hành như vậy!

"Ông chủ Lý, tôi sai rồi! Xin hãy tha thứ cho tôi lần này! Tôi thực sự nhận ra sai lầm của mình!" Trần Kim Thủy khóc lóc và ôm đùi Lý Thiên Nhiên để cầu xin sự tha thứ.

Hắn biết rất rõ rằng một khi Lý Thiên Nhiên muốn gϊếŧ, hắn ta sẽ không bao giờ có thể sống sót.

"Anh thật sự nhận thức được mình sai sao? Không! Anh chỉ là vì đang sợ hãi mà thôi!" Lý Thiên Nhiên nhìn chằm chằm Trần Kim Thủy trong lòng không có dao động, nếu như tối nay Lý Hân không phát hiện có điểm khác thường, thì Trần Kim Thủy đã sớm chạy đến tìm bọn cướp lương thực đó để đòi công, làm sao còn ở đây khóc lóc thảm thiết, tỏ vẻ ăn năn?

Trần Kim Thủy bị hóa đá bởi sự nghiêm túc trong giọng điệu của Lý Thiên Nhiên.

Hắn ta run như cái sàng và cầu xin sự thương xót, "Ông chủ Lý, chỉ cần anh không gϊếŧ tôi, anh có thể yêu cầu tôi làm bất cứ điều gì!"

Đối với loại người này, Lý Thiên Nhiên ban đầu muốn cho hắn ta bầu bạn với Lương Thiên Vũ nhưng vào lúc này, một ý nghĩ khác chợt lóe lên trong đầu anh.

Anh từ từ đặt ống thép mà anh đang giơ cao trong tay xuống, sau đó nhìn Trần Kim Thủy nheo mắt và nói ...