Chương 9: Ánh mắt ấy

Trong nháy mắt đó, Tô Úc thật sự cả kinh không kịp phản ứng, chỉ biết đứng ngẩn ngơ ở đó.

Trong nháy mắt đó, có lẽ là do nội tiết tố nam nữ quấy phá, chút ít xúc cảm này khiến cho khóe môi cô khẽ run nóng lên.

Tô Úc thầm bực sự sơ sẩy của mình, chỉ chớp mắt đã lùi lại nửa bước, trên mặt lại treo lên ý cười dịu dàng tự nhiên mà đúng mực, thản nhiên như thể không có chuyện gì xảy ra.

Bùi Lệ cũng không gây sự, chỉ khẽ lắc đầu, tỏ vẻ không sao.

Kỳ thật Bùi Lệ cao gần 1m9, bản thân Tô Úc cũng đã cao gần 1m7, lại đi thêm đôi giày cao gót tám phân, hôn trúng anh ta cũng là chuyện đương nhiên, không có gì đáng trách.

Trên đường hai người quay vào, Tô Úc vẫn còn đang suy nghĩ chuyện đôi giày cao gót tám phân này.

Kỳ thật cô và Bùi Tố không ở nhà cũ, sau khi kết hôn, mỗi tuần chỉ lại đây ăn một bữa cơm với ông cụ.

Tuần này bởi vì việc làm tiệc tẩy trần cho Bùi Lệ, cô mới cố ý chọn đôi giày cao gót này tới, vừa mới tiễn Bùi Tố ra ngoài, nên vội vàng chưa kịp thay, vì thế mới có vụ việc xấu hổ vừa rồi.

Trong xe, người lái ô tô là lái xe riêng của Bùi Tố, đã đi theo hắn từ khi hắn gây dựng sư nghiệp, đến nay cũng đã gần mười năm. Lái xe tận chức tận trách quan sát tình hình giao thông qua kính chiếu hậu, trong lúc vô tình nhìn thấy khoảnh khắc thân mật kia của Tô Úc và Bùi Lệ, theo bản năng liếc nhìn Bùi Tố, lại không hẹn mà nhìn thấy Bùi Tố trong kính chiếu hậu. Lái xe run sợ.

Ánh mắt kia cố chấp đến mức gần như là lãnh tuyệt, mấy năm nay Bùi Tố đã che dấu vô cùng tốt.

Dù sao, hiện tại hắn đã sớm không còn là Bùi Tố chỉ biết đi theo phía sau Bùi Lệ, gọi anh ta là anh.

Hắn là Bùi Tố, là Bùi Tố đã tự dựa vào sức mình xây dựng đế quốc thương mại tiếp theo, là một gã khổng lồ mới trong đế quốc tài chính, là giám đốc điều hành của Bùi thị.

Đương nhiên còn là chồng của Tô Úc, người đàn ông Tô Úc yêu nhất.

Nhưng vừa rồi, tài xế đã vô tình nhìn thấy rõ ràng cái ánh mắt u ám kia của hắn. Trên gương mắt quyến rũ của Bùi Tố, cặp mắt hoa đào từ trước tới nay luôn lộ ra vẻ thâm tình vì Tô Úc, lộ ra một tia rét lạnh.

Ban đêm, khi Tô Úc sắp xếp nội dung công tác cố vấn tâm lý ngày mai, thấy người phụ trách hoạt động thì khẽ nheo mắt.

Chu Niệm Vi là con gái một của nhà bộ trưởng Chu - Ủy ban kiểm tra kỷ luật.

Cô thầm nghĩ, quả nhiên là có duyên phận, tối hôm nay lúc ăn cơm, ông cụ vừa mới nhắc tới cô ấy, bảo anh cả hẹn ra một ngày gặp cô ấy, kết quả quay đầu thì đã trở thành đồng nghiệp hợp tác của cô.